Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Khi Vạn Nhân Mê Xuyên Thành Pháo Hôi Kinh Dị Văn

Chương 1 (Thế giới thứ nhất: Trường học quái đản)

Chương Tiếp »
Trường học này lưu truyền một truyền thuyết

4 năm trước, lầu bốn phòng học nhạc từng xảy ra một vụ hoả hoạn, một nam sinh thành tích ưu tú không may chết trong trận hoả hoạn đó

Từ đó về sau, mỗi đêm đến 12 giờ khuya phòng học nhạc liền phát ra âm thanh du dương của dương cầm

Khúc nhạc đó đúng là khúc nhạc của nam sinh kia trước khi chết thường xuyên biểu diễn

Theo một đàn anh năm ba nói, lúc mình ở lại ôn tập cho kỳ thi khảo hạch, gần 12 giờ mới về ký túc xá, trên hành lang vốn dĩ yên tĩnh, bỗng từ xa vang lên tiếng dương cầm

Đàn anh bước chân nhanh hơn, muốn nhanh trở về ký túc xá lúc chạy ngang qua phòng học nhạc, thấy nam sinh đã chết ở trận hoả hoạn đang ngồi trong kia đánh đàn

Đây là một cái hành lang trống rỗng, vốn dĩ ánh trăng từ cửa sổ hai bên chiếu vào, nhưng không biết mây đen từ khi nào kéo tới,

cuối cùng một chút ánh sáng cũng bị che khuất

Hành lang lâm vào bóng tối

Thời An liền như vậy đứng ở giữa hành lang, nghe trong đầu là âm thanh máy móc nói chuyện

Âm thanh dừng lại một chút

Thời An có chút sợ hãi, yếu ới kêu một tiếng:

" Hệ thống ca ca, ngươi còn đó không"

"Còn"

Âm thanh vừa trả lời xong, liền tiếp tục nói

Người nhận vai:

Thời An

Nhân vật: một học sinh bình thường, không tin quỷ thần, đối với chuyện trường học quái đản khịt mũi xem thường

Do thần quái tạo thành, chuyện xưa bối cảnh chính là như hệ thống vừa nói

Thời An là người nhận nhân vật pháo hôi, nhiệm vụ cậu rất đơn giản, khái quát thành ba chữ chính là: "Tìm đường chết"

Giống như vài tác phẩm khủng bố khác, nhân vật pháo hôi cũng là thành phần không thể thiếu được

Pháo hôi không nghe khuyên bảo, chuyên môn đi tìm địa phương có quỷ mà đi, sau đó là người ngẻo đầu tiên, do đó làm những người khác tin quỷ quái là có thật

Hiện tại, Thời An đang ở hành lang, là nơi phát ra âm thanh dương cầm của cựu học sinh đã mất năm xưa

Quỷ quái kia đánh đàn ở phòng học nhạc lầu bốn, cậu hiện tại đang ở lầu hai

Vì chứng minh trên thế giới này không có quỷ đêm khuya phải một mình đi vào khu vực dạy học dương cầm, kết quả bị quỷ hù chết

Nhân vật pháo hôi vô danh, hệ thống dùng tên người nhận vai "Thời An" thay thế

Dựa theo tính cách của nhân vật, chỉ cần đối với quỷ quái biểu hiện khinh thường là được

Hệ thống nói xong, âm thanh có chút thả lỏng, nói với Thời An:"cậu đừng sợ, lát nữa lúc có quỷ quái ra tới, ta sẽ cho chắn cảm giác đau cho ngươi, ngươi sẽ không có cảm giác đau."

Thời An gật đầu, âm thanh run nói:"cảm ơn"

Đây là thế giới mà Thời An xuyên đến, nó là quyển sách có tên "Tiếng Đàn Nửa Đêm"

Buổi tối hôm nay Thời An phải một mình đi vào trường học cũ nghiệm chứng rốt cuộc lời đồn đại là thật hay giả, nếu là giả: Kha Càn trước mặt mọi người quỳ xuống xin lỗi cậu, nếu là thực sự, thì Thời An quỳ xuống xin lỗi Kha Càn

Để phòng ngừa cậu gian lân, bọn họ làm một định ước, buổi tối khi Thời An đi vào trường học cũ phải phát sóng video trực tiếp cho đám người Kha Càn xem

Hệ thống giải thích tình huống hiện tại

Thời An nghe xong, môi hơi nhấp lên

Thực không hổ là nhân vật pháo hôi, chuyện đi tìm đường chết, người bình thường thật sự là không làm được

Hệ thống thấy sắc mặt Thời An hoà hoãn, không sợ hãi giống như vừa rồi

Nhắc nhở nói:"cậu nên lên lầu"

Sắc mặt Thời An trong nháy mắt trở nên trắng bệch

Hệ thống trầm mặt một chút, chung quy vẫn là có chút không đành lòng, an ủi nói" cậu đi lên lầu làm xong việc, sớm một chút hoàn thành nhiệm vụ cũng có thể sớm một chút rời đi"

"Biết, đã biết" Thời An nhỏ giọng trả lời

Nói cách khác khoảng cách tử vong chỉ còn lại có hai tầng lầu

Tuy vừa rồi hệ thống có nói với cậu, có thể che chắn cảm giác đau đớn cho cậu, nhưng chính là không thể che chắn thị giác của cậu a!

Bị hù chết sao, lúc ấy trái tim mang đến sự đau đớn cùng thị giác nhìn thấy sự sợ hãi, Thời An cũng không rõ rốt cuộc chính mình sợ cái nào

Từ nãy đến giờ đã qua 5 phút, cậu vẫn còn ở lầu 2

Thứ nhất cậu muốn nghe hệ thống giới thiệu bối cảnh, nhì là la gan cậu rất nhỏ không dám đi lên

Thời gian trì hoãn khiến cho những người khác cảm giác khó chịu

Âm thanh thúc giục phát ra từ di động

"Đi Aaaa Thời An, sợ cái gì!"

"Không phải cậu không tin trên đời này có quỷ sao?"

"Đi lên nhìn xem, sợ cái gì"

Thời An hiện tại bởi vì sợ hãi mà cả người đều khẩn trương, bất luận có động tĩnh gì đều làm cậu kinh sợ

Dùng sức run run một chút, cúi đầu, lúc này mới chú ý tay trái mình đang cầm di động

Di động phát ra video, camera đang quay cậu, màn hình là màu đen, cho nên vừa rồi Thời An cũng chưa chú ý tới hành lang có một nguồn sáng mỏnh manh trong tay chính minh

Bởi vì Thời An vừa rồi run run một chút, một di động từ đầu dây bên kia đã bắt đầu cười nhạo

"Ui, tôi không nhìn nhầm chứ, vừa rồi Thời An đại ca của chúng ta thế nhưng run lên một chút"

"Không phải không sợ sao? Này như thế nào đi đến lầu hai đã bắt đầu run run"

"Ban ngày không phải nói rất lợi hại sao?"

Thời An hiện tại không quan tâm bên kia đầu dây đang nói cái gì, cậu chỉ cảm thấy có người nói chuyện làm cậu cảm thấy an tâm hơn

Cho nên cậu đem điện thoại xoay camera một chút, di động hiện ra một khung cảnh khác

Video bên kia hẳn là ở trong ký túc xá, ánh sáng ngập tràn,một đám nam sinh ghé vào nhau nhìn di động, những lời nói trào phúng lúc nãy chính là từ bọn họ

Lời đồn trường học cũ nửa đêm có quỷ cũng là do Kha Càn truyền ra, hiện tại Kha Càn ngồi chính giữa xem video của Thời An

Lời đồn đại khiến cho mọi người thật sự sợ hãi, chỉ có cậu không sợ còn mở miệng nói những khác mê tín. Kha Càn trong trường cũng tương đối có tiếng nói, bị cậu mỉa mai như thế Kha Càn rất tức giận vì thế cùng cậu đánh cược

Âm thanh thúc giục so với vừa rồi nhỏ hơn nhưng vẫn còn, mắt nhìn màn hình di động, không cao hứng nhấp môi, nhìn những người trên màn hình nói:"đừng thúc giục, tôi lên liền nè"

Thời An chậm rãi nâng bước chân, theo hướng trên lầu mà đi

Không biết có phải hay không lời cậu nói thật sự có tác dụng

Thời An lo chú ý điểm này, lúc nhìn lại thì đã ở lầu ba

Cậu lại đưa mắt xuống nhìn điện thoại, nhìn nam sinh đó vẫn còn ngồi xem, nhưng nét mặt đã không còn khinh thường, mà là... Nhìn không rõ là biểu tình gì, nhưng nhìn kỹ thì mặt bọn họ hình như có chút đỏ lên

Bất quá, Thời An lúc này cũng không rãnh lo nhìn kỹ cậu nhìn thoáng qua, liền đem điện thoại chiếu sáng, lợi dụng ánh đèn của màn hình điện thoại chiếu sáng

Qua mau 5 phút, Thời An rốt cuộc cũng đã đến lầu bốn

Mây đen ánh trăn đã rời đi, ánh trăng từ hai bên cửa sổ chiếu vào làm sự vật trên hành lang trở nên rõ ràng hơn

Lầu bốn đều là phòng học, phòng dương cầm, phòng vũ đạo, phòng nhạc cụ, phòng mỹ thuật, đều tập tụ trên tầng này

Nơi xuất hiện quỷ quái chính là phòng dương cầm ở bên tay trái Thời An

Cậu hiện tại chỉ cần đi mười mét bên phía tay trái là có thể nhìn thấy phòng học có quỷ kia

"Đoong...đoong...đoong..."

Cách cậu không xa bỗng phát ra tiếng chuông như chỉ rõ cậu biết

0 giờ đã điểm đến.

Thời An nhất thời giật mình, theo bản năng hướng mắt nhìn xem

Ở thang lầu 4, cửa sổ rất xa chỉ có thể nhìn thấy chú chim sẻ bị kinh sợ, từ cửa sổ bên kia bay đi

Thời An chưa kịp quay đầu, bên tai đã vang lên khúc dương cầm

Là bản giao hưởng số 5 của Beethoven (mọi người có thể lên google nghe thử)

Tài nghệ đánh đàn thành thạo, tình cảm phong phú, rõ ràng là lần đầu nghe nhưng có cảm giác quen thuộc, khó lòng quên được

Nhưng Thời An không có tâm trạng thưởng thức âm nhạc

Đêm khuya 0 giờ lại có một nam sinh xuất hiện đàn dương cầm, chỉ nghĩ thôi đã cảm thấy da đầu tê dại

Bọn người Kha Càn cũng nghe thấy tiếng dương cầm, bọn họ lại bắt đầu nói chuyện, nhưng lúc này lại nói là:"Thời An! Chạy mau đi! Mau quay lại"

Thời An rất muốn chạy, nhưng chân cậu như bị đóng đinh tại chỗ, không thể cử

Thật vất vả mới có thể tích góp đủ sức lực quay đầu, lại phát hiện... Thang lầu biến mất?!

Vị trí lầu thang biến thành bức tường cùng hành lang hợp thể

Di động" tút... tút..." Kêu lên vài tiếng tiếp theo màn hình liền đen thui

Hiện tại ở chỗ này chỉ có một mình Thời An

Ban đầu Thời An còn bất an, nhưng khi đến cửa phòng cậu ngược lại không sợ nữa

Duỗi tay đẩy cửa, tiếng dương cầm đột nhiên im bặt, trong phòng học cửa sổ không biết ai mở ra, bức màn bị gió thổi bay lên

Thời An khẽ nuốt nước miếng từ từ đi lên phía trước

Cậu vừa mới bước vào thì cánh cửa phía sau đóng lại

Khúc dương cầm lại bắt đầu tiếp tục, rõ ràng trên ghế không có người, phím đàn trên dưới lại phập phồng

Nhìn diễn cảnh trước mắt, tâm tư Thời An đều nhảy đến cổ họng

Hẳn là quỷ, quỷ đã tới rồi, Thời An trong lòng nghĩ như vậy hai tay vô thức nhéo quần áo. Tiếng đàn vang lên vài cái lại ngừng, ngay sau đó Thời An cảm giác chính mình đang phát run, cậu cố gắng kêu bản thân bình tĩnh, nhưng cậu làm không được

May mắn hệ thống kịp thời lên tiếng:"đừng sợ quỷ đã xuất hiện, cậu cứ đi đến phòng nhạc nhiệm vụ của cậu liền hoàn thành".

Giọng nói của hệ thống khiến Thời An đỡ sợ hơn chút

Dựa theo hệ thống nói, hoàn thành nhiệm vụ cậu liền có thể rời khỏi nơi này

Nhiệm vụ của cậu là diễn vai pháo hôi, là người dâng mạng cho quỷ đầu tiên

Hiện tại quỷ đã xuất hiện chỉ cần đi chết là được

Hệ thống còn giúp cậu che chắn cảm giác đau, sẽ không có nhiều đáng sợ

Thời An trong lòng mặc niệm"hoàn thành nhiệm vụ thì xong rồi"sau đó đánh bạo theo hướng phòng học nhạc mà đi

Trong phòng học trống vắng lại vang lên tiếng bước chân

Một chút, lại một chút, từ dương cầm lại hướng về phía Thời An bên này

Thời An lập tức nhắm mắt lại

Một cảm giác lạnh như băng ở cổ, giống như có người dùng ngón tay vuốt ve cổ cậu

Quá lạnh

Thời An nhịn không được nhẹ nhàng run lên một chút

Nhưng mà, không có đau đớn

Thời An cảm giác khí lạnh phun ở xương quai xanh cậu, như là có người đem đầu vùi ở cổ cậu, từ cổ rồi từ từ xuống eo, vạt áo bị xốc lên giống như có người không an phận dùng tay nhẹ nhàng xoa nắn eo cậu

Thời An một cử động cũng không dám, hai hàm răng đều run lên, phản ứng tựa như lấy lòng, khiến "ai đó" hài lòng, truyền đến một tiếng cười nhẹ

"Lá gan bé như thế, còn dám đến nơi này?"

Thời An cảm giác cổ chính mình bị người kia dùng sức hút một ngụm, vừa cắn vừa hôn, ngay sau đó âm thanh kia lại nói

" Thật thơm, thơm quá a".
Chương Tiếp »