Chương 17

Trải qua khoảng thời gian ở chung này, Lâm Cẩm Nguyên cùng Y cũng quen thuộc không ít, có thể nói thêm được vài câu.

Linh Cửu lễ phép mà chào hỏi: “Lâm phó tướng.”

“Nha, Tiểu quân y, ngươi lại tới thị tẩm à? Vất vả cho ngươi rồi.” Lâm Cẩm Nguyên cười nhìn y rồi gật gật đầu, lại vỗ vỗ bờ vai của y, trong mắt mang theo tia hài hước.

“Thị tẩm?” Linh Cửu đem cái từ này lặp lại ở trong miệng, dựa theo mặt chữ ý tứ tới nói chính là y hầu hạ Thượng Quan Quyết ngủ à? Y suy nghĩ chuyện của mình mấy ngày nay, nghiêm trang gật gật đầu: “Ừm, không vất vả, cũng chỉ là mấy ngày thôi. Sau này vẫn làm phiền Lâm phó tướng tiếp tục thị tẩm.”

Lâm Cẩm Nguyên còn tưởng rằng y nói giỡn, cười ha ha vài tiếng, vỗ vỗ sau lưng y mấy cái: “Ha ha ha ha, nhìn không ra nha Tiểu quân y, ngươi cũng thật biết đùa!”

Linh Cửu không hề phòng bị bị hắn không biết thương tình chụp cho mấy cái sau lưng, gần như chạy vọt vào doanh trại, có chút không thể hiểu được lầm bầm lầu bầu: “ Chuyện này có gì buồn cười chứ ?”

Thượng Quan Quyết đã sớm nghe thấy động tĩnh của bọn họ, lúc này hắn đang tháo áo giáp, treo từng cái từng cái lên giá gỗ một cách chỉnh tề, thấy Linh Cửu mang vẻ mặt mờ mịt, cảm thấy hơi có chút thú vị, vì thế nói: “Cẩm Nguyên nói giỡn cùng ngươi chút thôi, đừng để ở trong lòng.”

Linh Cửu không hiểu liền hỏi: “ Đây là trò đùa gì vậy ? Ta không hiểu.”

Thượng Quan Quyết bị y hỏi đến sửng sốt, một chút không chắc chắn được y đây là chất vấn hay là thật sự không hiểu.

Linh Cửu thấy hắn nói không nên lời, rộng lượng nói: “ Xem ra ngươi cũng không hiểu. Thôi, dù sao cũng không quan trọng.”

Tiếp theo y vén rèm lên vào trong giường, bên cạnh giường có một dãy kim bạc được xếp ngay ngắn, lại đặt thêm một ngọn đèn, y vỗ vỗ cái giường rồi nói : “Đi lên, ta thị tẩm cho ngươi.”

“Phụt!!!” Thượng Quan Quyết lúc trước đã bàn chính sự một hồi lâu với cùng Lâm Cẩm Nguyên, có chút miệng khô lưỡi khô, giờ phút này tính uống chén nước cho giải khát, nào ngờ nước còn chưa kịp nuốt xuống đã bị Linh Cửu nói một câu kí©h thí©ɧ đến mức sặc ra.

Linh Cửu ở bên trong nghe thấy hắn khụ đến mức thở hổn hển, nhô đầu ra nhìn nhìn, ghét bỏ nói: “Ngươi đã lớn như vậy rồi, uống nước thôi cũng để bị sặc .”

Thượng Quan Quyết khụ nửa ngày, không xác định hỏi: “Ngươi có hiểu thị tẩm có ý gì không ?”

“Chậc.” Linh Cửu nhướng mày, “Còn không phải là hầu hạ ngươi ngủ sao? Ta cũng không phải không biết chữ, này có cái gì khó hiểu? Mấy ngày nay không phải ta đều thị tẩm cho ngươi hả ?”

“……”

Nhìn vẻ mặt thẳng thắn ngây thơ của Linh Cửu, Thượng Quan Quyết cho rằng chính mình cứ nghĩ đến mấy ý tưởng lung tung rối loạn, đột nhiên có cảm giác thẹn .

Thượng Quan Quyết nửa ngày không thấy bước, Linh Cửu nhịn không được thúc giục nói: “Ngươi mau chút, ngân châm của ta đều phải hơ qua lửa. Thị tẩm cho ngươi xong, ta còn phải trở về rửa mặt.”

Thượng Quan Quyết lại lần nữa không nói nên lời, nghĩ nên như thế nào giải thích cho đứa nhỏ một chút, nhưng tự hỏi nửa ngày cũng không biết nên mở miệng như thế nào. Rõ ràng suốt ngày quậy với một đám đại lão, chuyện thô tục nào còn chưa nói qua? Nhưng cố tình đối với Linh Cửu, Thượng Quan Quyết phát hiện chính mình liền trở thành một người khác, luôn ngượng ngùng xoắn xít lại lo trước lo sau, cũng không biết rối rắm cái gì.

Cởϊ áσ rồi bò lên giường trong chốc lát, ngân châm thứ nhất của Linh Cửu đột nhiên không kịp phòng ngừa châm xuống, Thượng Quan Quyết còn đang đắm chìm ở trong suy nghĩ của chính mình, chưa kịp chuẩn bị, nhất thời đau đến mức kêu lên: “A! Má nó !”

Linh Cửu bị hắn dọa sợ tới mức tay run lên, thiếu chút nữa đem châm cắm sâu xuống: “Làm sao vậy? Rất đau? Không phải chứ, chất độc còn sót lại rất ít , hẳn là không đau đến như vậy .”

Thượng Quan Quyết vội vẫy vẫy tay: “Không có, không phải, ta chính là muốn thử kêu ra xem có phải sẽ bớt đau hơn không .”

Linh Cửu dùng ánh mắt như nhìn một thằng ngốc nhìn hắn : “Đương nhiên là không.”

Thượng Quan Quyết hậm hực nói: “Ta biết .”

Lại qua thêm nửa canh giờ, châm cứu kết thúc, Linh Cửu thu hồi từng cây ngân châm một cách chỉnh tề .

Thượng Quan Quyết ngồi dậy, trên mặt trên người đều ra một tầng mồ hôi lạnh, có chút hư thoát, hắn nâng nâng tay, chỉ hướng một bên bồn gỗ, mệt đến không muốn nói chuyện.

Linh Cửu ngầm hiểu, lấy khăn vải sạch sẽ lau mình cho hắn.

Thượng Quan Quyết thân hình lớn lên thật sự là đẹp, vai rộng eo thon, vân da rõ ràng, không quá cường tráng, nhưng rất mạnh mẽ, da thịt cân xứng mà bám vào một khung xương tuyệt đẹp. Linh Cửu đột nhiên cảm thấy chính mình mấy ngày hôm trước nói qua một câu khả năng không đúng lắm, người trước mắt này, ngay cả khung xương cũng đẹp hơn người khác nhiều lần.