Linh Cửu nói: “Người không thói quen ăn sáng như ngươi cần phải chậm rãi thích ứng, không thể ăn quá nhiều, nếu không dạ dày ngươi sẽ càng không thoải mái.”
Nhìn khuôn mặt tuấn tú vô biểu cảm của y, Thượng Quan Quyết không nói thêm gì nữa, ngoan ngoãn ăn xong bữa ăn mà hắn nói không đủ nhét kẻ răng, lại một hơi uống xong chén thuốc. Trong lúc này hắn vẫn luôn có ý đồ nói chuyện phiếm cùng Linh Cửu, nhưng vị tiểu quân y mặt lạnh này, trừ câu giải thích lúc ban đầu thì lúc sau, một chữ cũng không nói, một tiếng rầm rì cũng không có, một cái liếc mắt cũng không cho hắn, cả người tỏa ra bầu không khí cấm lại gần, làm cho Thượng Quan Quyết không thể nào hiểu được.
Tuy Thượng Quan Quyết không thể hiểu được, nhưng cũng không nghĩ nhiều đến vậy, vội vàng xử lý công văn còn đọng lại của ngày hôm qua.
Còn Linh Cửu thì yên lặng thu thập chén đũa, trở về lều của mình.
Hôm nay là ngày Hứa lão tiên sinh kết thúc nghỉ tắm gội, trở về, vừa thấy y tiến vào, lão tiên sinh hỏi y: “Ta nghe Tiểu Lâm Tử nói, hôm qua sức khỏe A Quyết không tốt lắm?”
Tiểu Lâm Tử? Linh Cửu suy nghĩ nửa ngày, mới bừng tỉnh hiểu ra, Tiểu Lâm Tử này là Lâm Cẩm Nguyên, y gật gật đầu: “Đúng vậy, nghe nói là bệnh cũ, ta viết một đơn thuốc chữa dạ dày, Lâm phó tướng nói, Thượng Quan Ngọc đi rồi nên sau này mọi việc đều do ngài quản lý, ngài cần phương thuốc không để ta đem qua cho ngài xem qua?”
Hứa lão tiên sinh vẫy vẫy tay: “Không cần không cần, người đến từ Trường Thanh Môn, y thuật ta yên tâm. Ta còn nghe Tiểu Lâm Tử nói, A Quyết còn hộc máu, thân thể của hắn còn có dị trạng gì sao?”
Linh Cửu hơi hé miệng, vốn định đem chuyện phát hiện trong cơ thể Thượng Quan Quyết có trói tâm võng để nói cho Hứa lão tiên sinh, nhưng lời nói đến bên miệng, y lại sửa lại chủ ý: “Không có gì dị thường, hôm qua dùng thuốc xong, tốt hơn rất nhiều, sau này ba bữa ăn uống đều đều chút, chậm rãi có thể khỏe lên.”
Hứa lão tiên sinh đang đùa nghịch với dược liệu trên tay dược liệu, nghe xong gật gật đầu: “Ta và Tiểu Ngọc cũng không phải lần đầu tiên nói như vậy với hắn, nhưng hắn vội quá, mỗi ngày công vụ đều không làm kịp, căn bản không có thời gian để ăn cơm.”
Linh Cửu nghi hoặc nói: “Theo ta được biết, biên giới hẳn vẫn yên ổn?”
Hứa lão tiên sinh nói: “Chưa từng có thời điểm gì gọi là yên ổn, người Tây Quyết như hổ rình mồi, nháo qua nháo lại chưa bao giờ dừng lại, nếu không phải có A Quyết tại đây tọa trấn, chỉ sợ đám quân kia tiếp cận trong thời gian búng tay. Trấn Tây Quân mỗi ngày đều sẽ phái người đi ra ngoài do thám, không một ngàn thì cũng có mấy trăm, nếu không có những người này nhìn canh chừng, nhân dân nơi biên giới nào có trải qua được cuộc sống an nhàn.”
“……”
Linh Cửu nhất thời không có đáp lời. Y mới rời núi không lâu, đối với những việc này không quá hiểu biết, nhưng cũng có thể hiểu được, Thượng Quan Quyết mỗi ngày đều phải thu thập tin tức từ những do thám khác nhau, là công việc vất vả tới mức nào cơ chứ.
“Trừ bỏ giặc ngoại xâm, kinh thành cũng thường xuyên truyền công văn tới. Ta nghe Tiểu Lâm Tử nói, sau khi phụ thân A Quyết mất, hắn ở trong triều đình không thể sống tốt được, gần đây vị ở trên kia đều muốn hắn trở về, cũng không biết là vì sao. Tóm lại không phải chuyện tốt.” Hứa lão tiên sinh đột nhiên ngẩng đầu lên nhìn y, một đôi mắt không còn để người khác nhìn rõ cảm xúc bên trong, “Ngươi vẫn luôn cự tuyệt yêu cầu tòng quân của A Quyết, những việc này hắn cũng không nói cho ngươi biết nhỉ?”
Linh Cửu bị hắn nhìn đến mức có chút không được tự nhiên, đi đến bên kia đi kiểm kê dược liệu: “Ta cùng lắm chỉ là một quân y, không cần thiết biết quá nhiều.”
“Cũng đúng.” Hứa lão tiên sinh sờ sờ chòm râu dê trắng muốt, nhẹ nhàng gật đầu, “Như vậy đi, ngươi dù sao cũng không bận gì, sau này một ngày ba bữa của A Quyết, phiền ngươi lo cho hắn rồi.”
“Ta?” Linh Cửu ngây ngẩn cả người, “Này sợ không quá thích hợp, Lâm phó tướng có chức vụ hợp lý hơn, cho hắn làm việc này đi.”
“Nếu Tiểu Lâm Tử lo được hắn, thì hôm qua A Quyết còn hộc máu sao?” Hứa lão tiên sinh không tán đồng lắc đầu, “Tiểu Lâm Tử là người nhiều việc nhất trong toàn bộ Trấn Tây Quân ngoại trừ A Quyết, hắn có thể tự chăm sóc bản thân đã tốt lắm rồi.”
“……”
Vì thế, Linh Cửu bị bắt đi làm thêm việc, giám sát chủ soái Trấn Tây Quân một ngày ba lần, canh đúng thời gian đi ăn cơm.
Giữa trưa, Linh Cửu trực tiếp đi nhà bếp, vừa lúc gặp được người tên Triệu Đàm, là người hay đem cơm cho Thượng Quan Quyết. Y cản người lại, đem đồ ăn tỉ mỉ kiểm tra rồi một lần, đổi đi món ăn nhiều dầu, rồi lại chuẩn bị thêm phần ăn cho một người, đựng trong hộp đồ ăn rồi đi tới lều lớn tướng quân của Thượng Quan Quyết.