Ông Lý cau mày, đẩy cọng kính đang trượt xuống sống mũi lên, định nói gì đó thì nhân viên phục vụ cầm cuốn thực đơn nói " xin hỏi cô muốn uống gì?" Lê Yến Thư không thèm nhìn tới thực đơn đáp:" cho tôi đồ uống đắt nhất ở đây "
Nhân viên phục vụ đáp lời:" dạ được, xin cô đợi một chút " rồi quay người rời đi.
Sắc mặt ông Lý có chút khó coi, ông ngồi thẳng người lên định lên tiếng nhưng Lê Yến Thư đã nhanh hơn cướp lời:" xin lỗi con người tôi rất thẳng thắn chỉ thích những gì tốt nhất, bởi con người tôi là báu vật vô giá mà, sau khi kết hôn... "
Ông Lý vội ngắt lời:" thôi dừng lại, tôi thấy chúng ta nói chuyện kết hôn hơi sớm, nói chuyện khác đi"
Cô vỗ tay vào bàn nói:" được thôi, nhà anh có bao nhiêu tài sản, nhà anh mỗi năm kiếm được bao nhiêu, anh mỗi năm kiếm được bao nhiêu " nói xong cô còn lấy bã kẹo cao su trong miệng ra tay nghịch
Lý tiên sinh bắt đầu thấy khó chịu ra mặt không nói lên lời mãi vẫn chỉ thốt lên:"cô...cô...”
Được đà lấn tới:" sao đi xem mắt nói chuyện tiền nong rất bình thường mà" nói xong cô lại cho bã kẹo vừa nghịch ra cho vào miệng nhai lại, cảnh này khiến ông Lý kinh tởm suýt ói ra ngoài.
Ông ta cảm thấy bản thân không thể chịu đựng thêm một chút nào nữa, lạnh giọng nói:" cô đúng là thẳng thắn mà, cũng khó trách mẹ nào con đấy " rồi nghiêng người đến gần cô nói tiếp:" cô có biết mẹ cô là người đàn bà phất lên nhờ bỏ chồng hay không?"
Lê Yến Thư điềm nhiên đáp:" phải rồi mình tham tiền là do đi truyền đó "
Ông Lý nói luôn:" cô Lê lúc nào cô cũng kinh tởm như vậy sao "
Không cần nghĩ cô nói luôn:" tôi thấy anh cũng kinh tởm, anh đến đây gọi cà phê đen giờ nó đổi màu thành cà phê capuchino rồi, chẳng chịu gọi lấy một đĩa trái cây còn giả vờ như mình giàu có "
Lý tiên sinh tức giận ra mặt đưa tay chỉ vào cô rồi sửa lại quần áo dựa lưng vào ghế gương mặt đắc ý nói:" ai bảo tôi giả vờ giàu có, tôi là phó giám đốc công ty chứng khoán Hoàng Hà mỗi phút giao dịch đến hàng trăm nhân dân tệ"
Lê Yến Thư vờ như khinh ngạc nói:" oa, ôi anh giàu có vậy sao, nhưng đó đâu phải là tiền của anh” " cô..." thôi anh tránh ra đừng làm phiền tôi xem tivi. Trên tivi lúc này đang phát video về tập đoàn Cố thị, Cố Cẩn Quân - là cháu ruột của chủ tịch tập đoàn Thịch Hồng, rất thích ăn chơi nhảy múa, không thích làm việc, ba mẹ anh mất sớm được bà nội nuôi lớn từ nhỏ.Vì để chống đối việc và nội bắt vào công ty làm việc nên trong ngày nhận chức của mình đã gửi tới hội trường một video và đã được phát trực tiếp ngay trước mặt nhà báo với hình ảnh là anh đang ở trần mặc quần bơi xung là các mĩ nữ với nội dung:"Hello very body, xin chào mọi người tôi là Cố Cẩn Quân giám đốc điều hành tập đoàn Thịnh Hồng và điều tôi muốn nói với mọi người là toàn bộ nhân viên công ty được nghỉ 3 ngày " đến đây video kết thúc, đúng là màn chào sân vô cùng ấn tượng mới lên làm sếp mà đã cho nhân viên nghỉ 3 ngày phép.
Vì cảm thấy bản thân không được tôn trọng ông Lý đứng bật lên chỉ tay vào mặt Lê Yến Thư, chưa kịp nói lời nào cô đã bật lại luôn:”sao vậy không thoải mái thì đi đi ai thèm cản anh kiếm tiền hàng triệu" đúng lúc này nhân viên phục vụ mang một ly vang đỏ ra ông Lý tức quá không nói gì mà tạt luôn ly rượu đó vào mặt cô và nghiến răng nói:" cô thèm đại gia đến phát điên rồi đúng hay không tôi tạt rượu vào mặt cô để cho cô tỉnh mộng "
Lê Yến Thư bình tĩnh lấy tay gạt rượu trên mặt đi chống tay xuống bàn mặt đối mặt với ông Lý thản thiên cười đáp:" thèm đại gia, người đàn ông trên tivi đâu lưng anh, doanh nhân họ Cố thành đạt cả hàng tỷ đồng kia đã từng đeo bán tôi đó" vừa lúc tivi chiếu đến Cố Thừa Trạch- được chủ tịch tập đoàn nhận nuôi từ nhỏ và đang giữ chức tổng giám đốc của tập đoàn Cố thị ( nam chính nha mọi người ) Lý tiên sinh quay đầu lại nhìn và nói to lên cảm giác như không tin vào những gì tai mình vừa nghe:" Cố Thừa Trạch của tập đoàn Thịch Hồng sao, anh ta đeo bán cô, đúng là ăn nói linh tinh, người con gái như cô đúng là không biết xấu hổ, cả thế giới này đều biết Cố Thừa Trạch không thích con gái" Lê Yến Thư vẻ mặt đắc ý nói:"ngoài tôi ra anh ấy không thích ai hết”
Nhưng thật không may cho cô là giờ này Cố Thừa Trạch cũng có cuộc đi xem mắt tại đây và từ nãy đến giờ hai người nói gì anh ta đều nghe thấy rất rõ, thế là anh đi lại chỗ bàn của cô với vẻ mặt rất lạnh, có lẽ không mấy ai biết anh bị dị ứng với lời nói dối, khi đến nơi Lý tiên sinh là người đầu tiên thấy anh vẻ mặt hết sức khinh ngạc lắp bắp nói:" anh là Cố Thừa Trạch đúng không, anh Cố anh tới đúng lúc lắm cô ta nói anh..."
Cố Thừa Trạch cắt ngang lời:" hai người nói gì tôi nghe hết rồi, hai người phỉ báng tôi nơi công cộng, tôi sẽ kiện các người ra pháp luật"
chúc mọi người đọc truyện vui vẻ😅😅😅