Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Khi Tôi Nghe Được Tiếng Lòng Của Trúc Mã

Chương 59: Chú ý cái gì

« Chương TrướcChương Tiếp »
Chú ý cái gì, không cần nói ra, mọi người đều hiểu, từ lúc Kỷ Giang Hi còn ở đó, Cố Đình Huyên không nói, đợi Kỷ Giang Hi đi rồi mới trút giận lên Trần Sở cũng đủ để đoán được.

Trần Sở sợ sẹt gì bản mặt của anh ta, lập tức cao giọng đáp lại.

“Chú ý cái gì?”

Nói xong, không đợi trả lời, Trần Sở quay sang nói với Tưởng Tử Diêu.

“Hóa ra Kỷ Giang Hi thích kiểu người ôn nhu, tôi nói sao có người cứ cố tỏ vẻ dịu dàng, không phải sớm đã biết chuyện này, cố ý bắt chước à? Tiếc là nhan sắc kém quá, dù sao Kỷ Giang Hi cũng là nhan khống.”

Cố Đình Huyên như bị đâm trúng điểm yếu, lập tức quay đầu nhìn Trần Sở.

“Cậu!”

“Tôi thì sao? Tôi...”

Trần Sở định nói thêm gì đó, nhưng Tưởng Tử Diêu đã ngăn lại.

Tưởng Tử Diêu nhìn về phía nhân vật chính hôm nay, đang đứng giữa bọn họ, nhìn trái nhìn phải rồi quyết định im lặng, nói.

“Người anh em, phiền cậu giúp chúng tôi đặt hai phòng, chúng tôi sáng mai mới về.”

Mạnh Chước vừa tóm được cái tình tiết máu chó gì đó, nghe gọi đến mình, cậu mới bừng tỉnh, ngơ ngác đáp.

“Ồ... à ừ, vậy các cậu theo tôi đi...”

Sau khi họ đi, Cố Đình Huyên nhìn theo hướng xe của Giang Tụng và Kỷ Giang Hi rời đi, nhớ lại những bức ảnh được đóng khung cẩn thận mà anh từng thấy ở Kỷ gia...

Cố Đình Huyên âm thầm nắm chặt đồ vật trong tay.

...

Thứ Hai, các học sinh lớp 12 vừa đến trường là phải thi ngay.

Vì đây là kỳ thi định kỳ của lớp 12 nên phòng thi và chỗ ngồi không thay đổi, cứ ngồi đúng chỗ của mình mà thi.

Trước khi thi, thầy Trần để tránh gian lận vẫn lặp lại mấy câu quen thuộc.

“Lớp 12 rồi, tự giác lên, nghĩ cho bản thân mình, các em thi không phải cho người khác, đừng tự lừa mình dối người...”

Đề thi nhanh chóng được phát xuống, Giang Tụng nhìn một lát rồi bắt đầu điền đáp án.

Phần lớn các câu trong đề thi này, cậu đã làm qua, chỉ là thay số hay đổi công thức một chút, thực chất bên trong vẫn giống hệt một bộ đề cậu đã làm trước đó, vì vậy Giang Tụng có phần hơi lơ đãng.

Giang Tụng điền đáp án một lúc, rồi dùng tay trái chống đầu.

Tốc độ của Giang Tụng rất nhanh, làm xong bài thì không chịu nổi nữa, gục xuống bàn ngủ.

Kỷ Giang Hi từ trước đến nay không bao giờ để ý đến kỳ thi định kỳ, lần này vì muốn cùng Giang Tụng đi tập huấn thi đấu, không muốn bị thầy Trần bắt thóp, nên cậu dành hết tinh thần làm bài thi.

Đang làm thì bỗng phát hiện người bên cạnh không động đậy, lại phát hiện Giang Tụng dù chán đến mấy cũng chưa bao giờ ngủ gật trong giờ học, Kỷ Giang Hi liền đặt bút xuống.
« Chương TrướcChương Tiếp »