Chương 53: Tên học bá nào gan đến vậy

Ngải Nhiên đứng bên cạnh, vừa nhìn sắc mặt Mạnh Kỳ, vừa lo lắng quan sát Mạnh Chước, sợ hai anh em lại choảng nhau một trận.

Dù sao... món quà này là do cô gợi ý cho Mạnh Kỳ mua, lúc đó chỉ muốn ủng hộ soái ca bán hàng, thuận miệng nói tới, ai ngờ Mạnh Kỳ lại mua thật, còn đem tặng anh trai mình!

Tặng thì cũng tặng rồi, ai ngờ Mạnh – không bao giờ mở quả Mạnh Kỳ ra xem - Chước lần này lại mở ngay tại chỗ!

Ngải Nhiên hối hận đến xanh ruột, vốn dĩ quan hệ giữa Mạnh Kỳ và Mạnh Chước là anh em cùng cha khác mẹ đã rất xấu, mấy năm gần đây mới cải thiện chút ít.

Nếu vì cô mà hai người lại cãi nhau... quan hệ vốn đã không tốt lại càng thêm căng thẳng, cô sẽ thành tội nhân mất!

Mạnh Kỳ không đáp, định rời đi, Ngải Nhiên bỗng lựa lời.

"Không, không phải chơi anh đâu, đây là món quà Mạnh Mạnh chọn rất kỹ, cô ấy không biết anh thích quà gì, rồi chúng tôi đi đến nhà sách, có một soái ca gợi ý chúng tôi tặng món quà này, nói anh là học sinh lớp 12, có thể sẽ cần.

Hơn nữa, anh ấy cũng là học sinh giỏi lớp 12 của trường anh, chắc anh cũng biết anh ta..."

Ngải Nhiên càng nói giọng càng nhỏ, cuối cùng lí nhí trong cổ họng.

Vừa nói, cô vừa nghĩ.

Xin lỗi Tiểu Giang đẹp trai, mượn danh anh chút, dù sao Mạnh Chước cũng không biết tên anh, mong anh tha thứ cho tôi.

Giọng cô tuy nhỏ, nhưng căn phòng càng ngày yên tĩnh nên mọi người đều nghe thấy.

Hai anh em Mạnh Kỳ và Mạnh Chước định nói gì đó, nhưng bị giọng nói khàn khàn từ phía sau cắt ngang.

"Nhà sách nào?"

Ngải Nhiên chưa kịp phản ứng, tưởng Mạnh Chước hỏi, liền đáp.

"Nhà sách trung tâm thành phố ấy, anh Mạnh đừng không tin, Mạnh Mạnh chỉ..."

Ngải Nhiên định nói thêm gì đó, nhưng bị Mạnh Kỳ kéo một cái, quay sang mới nhận ra người hỏi không phải Mạnh Chước, mà là chàng trai ngồi ở góc sofa nãy giờ.

Người này rõ ràng rất đẹp trai, đẹp đến mức lần đầu nhìn đã mang ấn tượng sâu đậm, càng nhìn càng không rời mắt được.

Nhưng đôi mắt của cậu lại quá sắc bén, vừa nhìn tới, đã khiến người ta tự giác muốn tránh đi.

Rất ít người có thể kiên định mà nhìn thẳng vào đôi mắt ấy.

Điều Ngải Nhiên không nhận ra là, khi cô nói đến "nhà sách trung tâm thành phố", ánh mắt chàng trai bất chợt thay đổi, trong sắc bén mang thêm một chút cảm xúc không rõ ràng, ánh mắt trở nên dịu dàng hơn nhiều.

Mạnh Chước nghe họ hỏi hỏi đáp đáp mà không hiểu được, chỉ nghĩ mãi không ra học sinh giỏi lớp 12 nào ở trường dám xúi giục em gái anh mua cuốn sách "Năm Năm Thi, Ba Năm Luyện"!

Mạnh Chước muốn xem xem, là tên học bá nào gan đến vậy, không biết cậu ghét nhất là làm đề sao?!

Thường ngày thầy cô đã phát đủ loại đề làm cậu đau đầu nhức óc muốn chết, giờ lại thêm cuốn sách dày cộp này, ai mà chịu nổi?!