Chương 26: Tớ mới không muốn đi

Đây có phải là trùm trường chính hiệu hôm qua làm mọi người sợ hãi đến mức không dám ngẩng đầu lên không?

Tiết cuối buổi chiều là tiết thể dục duy nhất trong tuần của học sinh lớp mười hai, các học sinh nội trú thường tranh thủ giờ thể dục để ra căn tin ăn trước.

Chỉ có học sinh ngoại trú mới phải loanh quanh trong sân trường, vì cổng trường chưa mở nên không thể về nhà ngay.

Thầy giáo thể dục ra lệnh, càng là học sinh lớp mười hai, càng không được quên vận động, nên không được phép ở lại trong lớp vào giờ thể dục duy nhất này, chỉ có thể đi dạo trong sân.

Trường trung học Phong Thành số 1 làm công tác xanh hóa rất tốt, ít nhất là vòng ngoài sân vận động được trồng đầy cây, đảm bảo cho học sinh chạy bộ có chỗ râm mát để nghỉ ngơi bất cứ lúc nào.

Chỉ có điều là việc quét lá cây sẽ khó khăn hơn, nhưng công việc quét dọn này thường do nhân viên vệ sinh của trường đảm nhận, khi không đủ người, trường sẽ nhờ học sinh lớp mười và mười một giúp đỡ.

Dù sao đi nữa, không bao giờ để học sinh lớp mười hai ra tay, vì để tăng tỷ lệ đỗ đại học, Phong Thành số 1 luôn tạo điều kiện tốt nhất cho học sinh lớp mười hai.

Dưới bóng mát của sân trường, hai cậu học sinh trông như không bị áp lực của cuộc sống lớp mười hai hành hạ, đang thong thả đi dạo, một người thỉnh thoảng nhảy lên hái lá cây đung đưa trên đầu, người kia đứng bên cạnh nhìn, không nói lời nào.

Khi đi ngang qua sân bóng rổ, có vài người từ lớp khác nhận ra Kỷ Giang Hi.

Rốt cuộc chuyện sáng hôm qua đã lan truyền khắp trường, ai cũng biết rằng "trùm trường" thực sự của trường Phong Thành số 1 đã trở lại.

Nhận ra người rồi, mấy người thường hay chơi bóng rổ với Kỷ Giang Hi liền lớn tiếng gọi cậu tham gia.

Kỷ Giang Hi không trả lời, bên kia tưởng cậu không nghe thấy nên cứ gọi mãi.

"Muốn đi thì đi."

Giang Tụng đột nhiên lên tiếng.

Kỷ Giang Hi vẫn đang mải mê suy nghĩ điều gì đó, giống như chỉ khi Giang Tụng nói xong cậu mới nhận ra bên kia đang gọi mình, liền giơ tay ra hiệu, nói rằng mình không muốn chơi bóng rổ.

Đến khi bên kia ngừng gọi, Kỷ Giang Hi mới lẩm bẩm.

"Tớ mới không muốn đi."

Những học sinh có thành tích tốt thường có vài đặc quyền nho nhỏ, như Giang Tụng có thể ở lại lớp học trong giờ thể dục, miễn là kết quả kiểm tra thể chất của cậu vẫn đạt là được.

Cậu đã mất công lôi kéo Giang Tụng ra ngoài đi dạo, sao có thể bỏ Giang Tụng để đi chơi bóng rổ.