Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Khi Tôi Có Thể Nói Chuyện Với Mèo

Chương 76

« Chương TrướcChương Tiếp »
Có một màn này của mèo Husky, lúc này mấy chú mèo khác vốn đã nhìn khí trời nóng bức bên ngoài mà không hứng thú lại càng thêm không có hứng thú.

Nhiệt độ cao là chuyện nhỏ, đối với mèo chỉ cần có nước uống cực nóng hơn 50 độ mà nói thì cũng chả tính là gì, mấu chốt nhất là bỏng giò này, đệm thịt có thể bị bỏng thì bọn chúng không làm đâu.

Đám mèo con mới sinh ra được mấy tháng lại lần đầu tiên kiến thức được uy lực của mùa hè, hai con mèo lại nhìn mặt trời to bên ngoài liền không còn có lòng hiếu kỳ ngay từ lúc đầu, thành thành thật thật học đám mèo to uốn trong vùng thoải mái dễ chịu.

Bong Bóng là mèo con ba tháng lớn chính tông, chính là cái giai đoạn đối với cái gì cũng tò mò, lại cái gì cũng muốn nếm thử trong đời mèo, bị bà ngoại nó là Vệ tiểu thư đưa đến quán trà cái chốn xa lạ này, còn chưa kịp lộ ra chút không thích nào đã bị cửa hàng trưởng Lâm “Biết nói tiếng mèo” lắc lư một trận, thật vui vẻ lưu lại nơi này sinh hoạt, hơn nữa phi thường dính Lâm Lan.

Lâm Lan đón khách nó đi theo, Lâm Lan ăn cái gì nó đi theo, Lâm Lan đi lại làm việc nó cũng đi theo —— chỉ cần không nhốt nó vào trong l*иg, nơi nào nó cũng muốn đi theo.

Bao gồm nhưng không giới hạn trong, trong lúc cửa hàng trưởng Lâm đi vệ sinh.

Cửa nhà vệ sinh đóng cửa, bé mèo con liền lay cánh cửa vừa cào vừa meo u meo u mà kêu.

(Lan Lan! Lan Lan! Vì sao chị đi vào còn đóng cửa!)

(Lan Lan chị cho em vào đi! Em muốn nhìn nhìn chị!)

Thanh âm tê tâm liệt phế, giống như sinh ly tử biệt ấy.

Bên trong, cửa hàng trưởng Lâm ngồi xổm trên bồn cầu thống khổ ôm đầu, Bong Bóng con mèo con này biểu hiện còn thích theo hầu hơn so với Lam Bảo cô mang lúc năm ngoái ấy nữa.

(Lan Lan em nghe thấy tiếng nước, chị sẽ không bị chìm trong nước chứ! Mau cho em vào, em muốn đi cứu chị!)

Cửa hàng trưởng Lâm mặt không thay đổi cấp tốc đi tới, giờ cô đi vệ sinh căn bản không dám lề mề, đều sắp cai được cái thói quen có đôi khi thích ngồi bồn cầu chơi di động rồi.

Cô chân trước mới vừa mở cửa ra bước nửa bước ra ngoài cửa, phía sau Bong Bóng liền xông lại đứng thẳng lên ôm lấy cái đùi nhỏ của cô, thuận theo ống quần cô leo lên trên, vèo vèo mấy cái liền đến bên eo cô.

Vương Giai Y đúng lúc thấy cảnh này cười nghiêng nghiêng ngả ngả: “Lan Lan, lần nào Bong Bóng cũng rất là lo chị đi vệ sinh bị chết đuối đó!” Đã sớm nghe bạn tốt nói qua vụ này rồi, giờ mỗi lần cô nhìn thấy một màn này đều là tự động bị chọc trúng điểm cười, lần nào cũng thật vui vẻ.

“A, đó cũng là biểu hiện nó yêu chị.” Một tay bế lấy Bong Bóng bỏ lại vào lòng, cửa hàng trưởng Lâm đối với chế giễu không nhận thua chút nào, “Lúc em cười cợt chị thì nên ngẫm lại chính mình đi, trước nay Tú Cầu đều chưa từng lo lắng rằng em đi tắm đi vệ sinh có bị chết đuối hay không.”

Đại tiểu thư đang không ngừng há há há cười đến không có chút thục nữ nào nháy mắt tắt máy, lập tức yếu ớt phản bác: “Tú, Tú Cầu cũng yêu em! Nó chỉ là bởi vì từng làm mèo hoang nên không yêu dính người thôi, thời gian lâu dài sẽ liền thích!”

Cửa hàng tưởng Lâm sờ lấy chú mèo con tiếp xúc chưa đến 1 tuần liền max dính người, lại liếc mắt nhìn tiểu Tú Cầu cách đó không xa đang chen chúc bên người mèo đen mẹ Mặc Mặc, vẻ mặt cười không nói.

Đáng ghét, thua!

Đại tiểu thư tức đến bẹp miệng, lại chỉ có thể phi tới mấy cái bạch nhãn, ai bảo cô không có cái bản lĩnh thuần mèo này của người ta chứ.

Đáng ghét wá, cô còn phải học.

Đặt mèo con vào trong đám mèo to, Lâm Lan cũng tìm một chỗ ngồi xuống, cô trái phải đảo mắt nhìn đám mèo trong quán trà, liền thấy mèo rừng Grey nằm trên đỉnh giá mèo đi nó thích nhất cuộn thành một nắm chợp mắt. Sở dĩ nói là chợp mắt, là bởi vì cái đuôi nó rủ xuống khỏi tấm ván gỗ đang chậm rãi vung vẩy với biên độ nhỏ.

Ở tầng tiếp theo của giá đi, mèo Nga xanh Hôi Hôi an vị ở đó, đồng tử màu xanh lục chăm chú nhìn cái đuôi rủ xuống vung vẩy kia, một cái móng vuốt thăm dò tính duỗi ra lại rụt vào, rồi lại duỗi ra thả xuống.

Có cần ngăn cản quan hệ cạnh tranh quỷ dị của hai con mèo này một chút hay không nhể? Trong đầu cửa hàng trưởng Lâm mới vừa vô thức hiện lên ý nghĩ này, đột nhiên tư duy linh quanh chợt lóe, liền trực tiếp đứng dậy.

“Cửa hàng trưởng, chị đây là muốn đi đâu vậy?”

Tống Tân Dân cầm gậy đùa mèo đang nhìn nhìn mèo Xiêm La vặn eo múa, cảm giác được bên cạnh có gió vụt qua, quay đầu liền thấy Lâm Lan cầm áo chống nắng muốn ra khỏi cửa quán.

“Ra ngoài làm chút chuyện, rất nhanh liền về.”

Lúc Lâm Lan nói ra câu này, người đã đi đến cửa ra vào ra khỏi quán trà.

Nháy mắt khi cửa thủy tinh đẩy ra, sóng nhiệt liền cuồn cuộn đánh tới, bị phần nóng bức với mặt trời mạnh mẽ chiếu vào này làm cho híp mắt một cái, đưa tay cản ánh sáng một chút, Lâm Lan vẫn là tiếp tục đi về phía trước.

Cô muốn đi tìm mèo lão đại, mời con mèo đầu đàn kia giúp đỡ chút.

Mùa hè, căn cứ của đàn mèo hoang lại đổi một chỗ, trừ bỏ không thích hợp cho người ở ra, độ che mát với độ mát mẻ đó là thật phi thường tốt.

Có điều đây không phải trọng điểm.

Tìm một con mèo hoang tại phụ cận nói muốn tìm mèo lão đại, đám mèo sớm đã nhận biết Lâm Lan lập tức phân tán đi tìm đầu lĩnh của bọn nó, chưa đầy một lát, mèo lão đại liền xuất hiện trước mặt Lâm Lan.

“Oa u.” (Tìm ta có việc gì? Đã nói về sau không cung cấp đồ ăn cũng không sao, mùa này bọn ta có thể tự mình ăn được đồ ăn. Hay là nói cô muốn tìm mèo mới, cái loại mèo mà mùa đông năm ngoái cô để bọn ta đi tìm cũng rất ít.)

Bởi vì rất nhiều chủng loại mèo xinh đẹp ở bên kia quán trà đều là nhặt được cũng không có giấu diếm, cho nên cũng làm cho không ít người biết mà dốc sức chú ý xem chung quanh có mèo giống lang thang hay không, mèo giống trong phạm vi thế lực của mèo lão đại trên cơ bản đều được đưa tới chỗ Lâm Lan đây, còn mèo lọt lưới sót lại cũng bị miêu nô khác có lòng mang về nhà, cho nên cho tới bây giờ đàn mèo đều không thể cung cấp mèo mới tới.

“Không phải nói vụ cắt cung cấp đâu, cũng không phải để ngươi đi tìm mèo mới.” Lâm Lan khoát tay, “Là có chuyện khác muốn nhờ ngươi hỗ trợ, là thế này……”

Lâm Lan nói về cảm giác bất an không lý do lần này, dĩ vãng cô chưa bao giờ có loại tâm tình này, ngược lại là sau khi có được bàn tay vàng thì đột nhiên xuất hiện tình huống như vậy, cô rối rắm mấy ngày nay, cảm thấy không thể xem như chưa có chuyện gì phát sinh, quyết định vẫn là làm chút biện pháp phòng hộ đi.

“Cho nên có thể làm phiền ngươi với đàn mèo của ngươi chút chứ, ban đêm của thời gian này hỗ trợ theo dõi chung quanh tiểu lâu một chút, đặc biệt là chỗ tầng lầu nhà ta kia nhé? Có chỗ nào không đúng thì trực tiếp cho ta biết từ chỗ cửa sổ kia.”

Mèo lão đại nghe xong trực tiếp đáp ứng: “Oa ô.” (Giúp cô tuần tra với cảnh giới địa bàn của cô sao? Có thể.)

Ăn đồ ăn cho mèo của Lâm Lan thời gian dài như vậy, đàn mèo hoang rất tình nguyện giúp cô chuyện này. Trên thực tế thì nếu không phải bởi vì nơi đó có rất nhiều mèo, còn có Tuyết Hoa, con mèo nhà địa chủ họ Lâm – thật này ở đó thì đám mèo hoang sớm đã tới giúp đỡ trong coi tòa lầu, dù sao thì cũng là kim chủ thú hai chân vẫn luôn cho ăn, còn có thể nói chuyện với chúng, cũng nên bảo vệ cho tốt.

Thương lượng chuyện cảnh giới với mèo lão đại xong rồi, Lâm Lan an tâm trở về.

Ban ngày thì cô không sợ, thật có chuyện gì cũng rất dễ dàng nhanh chóng xử lý, sợ chính là ban đêm lúc tất cả mọi người đi ngủ nghỉ ngơi rồi, thật phát sinh gì đó nhưng vì ngủ như chết rồi còn cái gì cũng không biết.

Hơn nữa so sánh với ban ngày mặt trời mạnh bạo chiếu rọi, để đám cú đã ngủ cả ngày rồi này ẩn hiện vào buổi tối đó là không có gì thích hợp bằng.

Những chuyện này hai nhân viên trong quán cũng không rõ lắm, bọn họ chỉ thấy sau khi cửa hàng trưởng đi ra ngoài một chút rồi trở về thì tâm tình rất tốt, thậm chí còn tự mình làm 1 ly kem dâu tươi rồi tìm chỗ dễ chịu ngồi lướt di động.

“Cô có phát hiện hay không, thời gian cửa hàng trưởng chơi đi động dài hơn trước kia nhiều rồi.” Tiểu Tống không khỏi vụиɠ ŧяộʍ thì thầm với đại tiểu thư, “Trước kia lúc chị ấy mới làm chưởng quầy phủi tay ấy cũng không phải thế này a.”

Vương Giai Y liếc mắt nhìn gã thẳng nam này một cái, xác nhận vị này khẳng định là chưa từng nói yêu đương với con gái: “Lan Lan chị ấy muốn lướt thì lướt thôi, trong di động ai lại không có vài người bạn chơi thân chứ.”

Nói xong rồi không để ý Tống Tân Dân vẫn chưa hiểu thấu, mà là quay đầu nhìn về phía Lâm Lan đang vui tươi hớn hở với di động ở trong một góc, đại tiểu thư im lặng thở dài.

Cảm giác được bạn tốt mình quen chẳng mấy chốc sẽ thoát kiếp FA, chỉ hy vọng hôn kỳ đừng có định quá sớm, cô còn muốn chơi với Lâm Lan thêm mấy năm đó.

Phiền muộn của Vương Giai Y Tống Tân Dân hoàn toàn không get được, gãi gãi đầu rồi nghĩ nghĩ, vẫn là cầm lấy gậy đùa mèo tiếp tục tìm mèo xem bọn nó vặn eo múa đi.

Mặt trời lặn về tây, ban đêm đúng hạn mà tới.

Sau khi xếp hàng tắm nước nóng một cái, ngồi trước TV xem tiết mục một lát thuận tiện giải quyết luôn một quả dưa hấu với mấy cây kem que rồi, nhà họ Lâm sôi nổi trở về phòng đóng cửa đi ngủ.

Lâm Lan đương nhiên cũng không ngoại lệ, chỉ là trước khi cô trở về thì mèo thứ tử Lam Bảo Thạch bị ông ngoại Lâm Hữu Dư xách đi, đưa với phòng của hai ông bà đi ngủ, mèo Ragdoll tính tình tốt cũng không giãy dụa, tùy ý đối phương ôm đi đóng cửa, lưu lại Lâm Lan với mèo trắng Tuyết Hoa mắt to trừng mắt nhỏ.

“Đi thôi, đi ngủ.”

“Meo!”. TruyenHD

Phòng ngủ mở máy lạnh ngủ thật thoải mái, trải một cái chiếu lên, chuẩn bị một cái điều hòa, cảm giác kia thật không phải một chữ sướиɠ liền có thể nói rõ được.

“Nói rồi đó, không cho phép đưa mông lên đầu chị.” Lời sửa đúng trước khi ngủ nói mấy năm rồi cũng không sửa được nhưng vẫn đang kiên trì căn dặn, Lâm Lan vỗ vỗ đầu Tuyết Hoa, sau khi nhận được bảo đảm đáp ứng ngoài miệng lại rất ít làm được của nó liền tắt đèn nhắm mắt.

Lâm Lan nằm mơ, trong mơ cô phát hiện mình lại lần nữa biến thành một con mèo, lần này không phải cùng nhau phơi nắng với một đoàn mèo nữa, mà là chỉ có một con mèo cô đây đi một mình trong không gian tối thui. Cũng không thể nói là hoàn toàn tối thui, nơi xa có một chút ánh sáng le lói, tựa hồ như đang bước đi trong một con đường hầm rất dài, cô không ngừng đón ánh sáng phi nước đại.

Trong đường hầm cô không ngừng chạy rồi lại chạy, mắt thấy lúc điểm sáng kia càng lúc càng lớn rồi biến thành hình một cái cửa, chính mình liền sắp lao ra kia, một cái trảo mèo to lớn xuất hiện trong ánh sáng, đệm thịt mũm mĩm hồng hồng lập tức…… dẫm lên mặt cô.

“Meo ô! Meo!” (Lan Lan, mau tỉnh lại!)

Một đôi trảo mèo tuyết trắng đang không ngừng giẫm lên cái mặt ngủ say của Lâm Lan, sau một trận dẫm sữa không thế nào ôn nhu, ánh mắt của đối phương vừa mỏi mệt lại thống khổ mở ra, đón mặt liền thấy cái mặt mèo phóng đại của Tuyết Hoa.

“Meo!” (Lan Lan, mèo lão đại gọi chị ở ngoài cửa sổ!)

Lâm Lan bị bắt tỉnh lại nhấc mông ngồi dậy, đi chân trần rồi mượn ánh đèn yếu ớt ngoài cửa sổ sờ soạng đi qua, quả nhiên liền thấy một con mèo ly hoa ngồi trên bệ cửa sổ phía ngoài nhìn cô.

“Oa ô!” Tiếng kêu của con mèo ly hoa này tràn đầy ý cảnh báo. (Mau dậy đi! Có người bò từ tường ngoài vào căn phòng bên kia!)

Lâm Lan nháy mắt tỉnh cả ngủ. Phòng bên kia, là phòng mới mà cô để mèo của quán trà!

Tùy tay cầm cái áo ngoài treo trên tường, Lâm Lan trực tiếp ra khỏi phòng, cô không có lập tức đi tới phòng mới, mà là đi tới phòng ba mẹ ngủ.

“Ba, mẹ!” Lâm Lan không bật đèn, mà là lên tiếng đánh thức ba mẹ đang ngủ say, “Phòng mới bên kia bị trộm, có người nhảy cửa sổ vào nhà!”

Câu phía sau như kình lôi, ba Lâm mẹ Lâm chợt giật mình một cái rồi đều tỉnh cả.

Hiển nhiên, đám trộm này đã làm bài tập chuẩn bị rồi. Biết trong hành lang của mỗi một tầng tòa lầu đều có máy giám sát, nhưng bên ngoài không có, liền trực tiếp bò lên lầu 3 từ bên ngoài vào lúc nửa đêm, sau đó tinh chuẩn tìm tới cái phòng không có ai ở nhưng lại có mèo của Lâm Lan kia rồi mở cửa sổ mà vào.

Cái này khiến hai ông bà Lâm gia rất tức giận, từ lúc Lâm Lan đánh thức bọn họ đến mặc thêm quần áo cầm vũ khí ra ngoài, cả nhà tốn chưa đầy 2 phút.

Trong hành lang thập phần yên tĩnh, một nhà ba người hoàn toàn không tạo tiếng động đi lại gần cửa ra vào phòng mới, ba Lâm dán lỗ tai lên cửa, sắc mặt từ kinh ngạc nghi ngờ biến thành khó coi.

Con gái nói không sai, kẻ trộm không chỉ một đứa, là đặc biệt tới trộm mèo.

“Lan Lan con về đi, ba với mẹ con có thể ứng phó.” Sợ con gái bị thương, ông dùng khẩu hình khuyên cô rời đi.

Lâm Lan lắc đầu, cũng dùng khẩu hình trả lời ông: “Không sao, ba, ba cứ mở cửa đi.”

Không khuyên được con gái, càng sốt ruột lại kéo xuống nữa thì mèo trong phòng thật phải bị người trộm đi, ba Lâm hạ quyết tâm nhanh chóng dùng chìa khóa mở cửa.

“Thằng ranh! Trộm đồ trộm đến trên người lão tử!” Ba Lâm vừa mở cửa há miệng chính là hét to một tiếng, “Cũng không hỏi thăm chút xem trong cái Thôn trong thành này Lâm Hữu Dư tao có phải dễ chọc không!”

Mắng người, bật đèn, xách gậy liền đánh, một hệ liệt động tác của ba Lâm bưng lên phi thường nhanh chóng, nhưng vẫn là không nhanh bằng đám mèo có tốc độ gấp bảy lần ông như cũ.

Cơ hồ là nháy mắt khi ông kêu mắng ấy, trong phòng lại vang lên mấy tiếng mèo kêu sắc nhọn, vẫn là cái loại tiếng mèo gào thét ở trạng thái đánh nhau kia.

Sau đó, là người kêu thảm.

“Ái da! Mèo hoang đâu ra vậy!”

“Cút! Cút á!”

Lúc này hai thằng trộm mèo trong phòng đang bị một đám mèo bay vào vây công, chỗ lỗ hổng mà bọn hắn dùng máy cắt thủy tinh mở cửa sổ ra có mười mấy con mèo hoang xông tới, một chút cũng không khách khí mà chào hỏi trên người bọn hắn.

Từ từ, sao chỉ có chúng mèo hoang đang đánh người, chúng mèo quán trà đâu?

Mắt Lâm Lan tuần sát một vòng, liền thấy l*иg mèo cách đám trộm mèo vài bước, tất cả mèo bao gồm cả Mặc Mặc trong đó đều nằm ở trong không nhúc nhích, sắc mặt cô thay đổi.

Khó trách cô buồn bực sao vẫn luôn không nghe thấy động tĩnh của bọn nó, thì ra là trước khi kẻ trộm vào nhà, tất cả mèo đã bị đánh gục cả rồi. Nếu không phải cô xin nhờ mèo lão đại báo động trước ở bên ngoài, chỉ sợ đừng có nói là tìm mèo, ngay cả mèo làm sao mà mất cũng không biết!

“Khốn kiếp!” Lâm Lan lập tức nổi giận, lúc muốn cầm lấy đồ lau nhà cũng gia nhập vào hàng ngũ đánh người, cô lại nghe thấy tiếng kêu của mèo lão đại.

Một tiếng này làm cho cô không lo đánh người được nữa, lập tức vứt gậy xuống nhìn quanh ngoài cửa sổ.

Dưới bóng đêm, một chiếc xe van bên đường đột nhiên khởi động động cơ, rất nhanh liền biến mất tại đầu đường.

“Khốn kiếp!” Lâm Lan giận dữ, giọng cũng trở nên sắc nhọn, “Trả mèo cho tao!”

Mèo lão đại mới vừa nói, có mấy con mèo bị mang vào xe trước rồi.

Đám trộm mèo thế nhưng không chỉ hai người, là ba gã. Vào lúc song phương dây dưa, cái gã đi trước nhất kia thấy tình thế không ổn liền trực tiếp vứt bỏ đồng bạn của mình mang theo mèo chạy trốn.

Gã mới vừa trốn chạy, hai gã trộm bị ném lại này còn tức giận hơn cả người bị hại là Lâm Lan đây, trực tiếp mất ý thức chống cự, bám lên cửa sổ mà điên cuồng chửi rủa về phía cái xe van chạy trốn.

Mặc dù bắt được hai gã trộm, nhưng mèo vẫn là bị trộm đi.

Trong đám mèo bị trộm đi có mèo rừng Grey, Chinchilla Bạch Ngân, Nga xanh Hôi Hôi, Abbysinian Pudding, còn có mèo Xiêm La Kim Than, toàn bộ đều là mèo giống giá trị đắt đỏ. Mèo Maine Thủy Ngân bởi vì hình thể quá lớn nên không tiện khuân vác cho nên mới không bị mang đi đầu tiên, may mắn trốn khỏi một kiếp, nhưng những con mèo khác sẽ không có cái vận khí kia.

Nhà họ Lâm tất nhiên liền báo án tại chỗ, tổng giá trị cộng lại của mấy con mèo bị trộm kia đã là con số kinh người rồi.

Vì thế lúc nửa đêm, sau khi cảnh sát nhân dân tại đồn công an nhận được báo án liền cấp tốc chạy đến, đèn của tất cả lầu 3 đều sáng lên, đèn lầu 2 với lầu 4 cũng lần lượt sáng lên theo.

Lúc Trình Phong Dương nhận được điện thoại vội vàng chạy tới từ tiểu khu đối diện thì liền thấy cả đám người quen là Tống Tân Dân, Vương Giai Y, Thang Hiểu Nhã còn có Vệ Yến mấy người đều ở đây cả, hoặc là nôn nóng hoặc là lo lắng nhìn nhà họ Lâm thương lượng với cảnh sát bên kia.

Trình Phong Dương thấy Lâm Lan đang lấy từng cái chứng minh đăng ký tài sản với tư liệu của mấy chú mèo bị mất đi ra giao cho cảnh sát.

“Đây là tài liệu giám định huyết thống mèo Bengal, là chủ cũ của nó đưa tới cùng luôn lúc tặng mèo cho tôi, các anh có thể căn cứ giấy chứng nhận đến chỗ cung cấp tin tức để tra thật giả, đây là quốc tế trứ danh……”

Trình Phong Dương không dám quấy nhiễu, đành phải cũng đi vào đám người quen, sau đó chỉ nghe thấy Vương đại tiểu thư đang gọi điện thoại.

“Anh, tức chết em rồi! Mèo của Lan Lan bị trộm, mèo rừng của Dịch Tiểu Hàng cũng bị trộm, Bạch Ngân ngoan ngoãn của em cũng bị trộm! …… Em mặc kệ đó! Anh mau nghĩ cách cùng nhau hỗ trợ tìm mèo về cho em đi! Tức chết em tức chết em!…… Bắt được thằng trộm kia tuyệt đối không để hắn dễ chịu!”

Trình Phong Dương: “……”

“Không sao chứ?” Vẻ mặt Vệ Yến bất an, “Sao lại có thể xuất hiện loại chuyện trộm mèo này chứ? Căn phòng này của Lâm Lan, sức bảo an cũng không thấp.” Cửa sổ phòng trộm, máy báo động gì cũng không thiếu.

“Nhưng mà những thứ này đều bị người phá hư trước đó rồi, nói rõ sớm có dự mưu.” Thang Hiểu Nhã bên cạnh cau mày, cũng không ngoài ý muốn: “Chỉ cần là thứ đáng giá, một khi để lộ thì kiểu gì cũng sẽ dẫn tới nhớ thương.” Nói tới đây, cô nhìn về phía mèo Maine to còn nằm đó không thể động, trên mặt có chút đau lòng, “Việc này cũng làm tôi cảnh giác, về sau trang trí phòng ở nhất định phải gia cố lại gia cố.” Lần này là cô may mắn, mèo to bởi vì to nên không có bị trộm đi, lần sau thì không biết được.

“Mới nãy cửa hàng trưởng nói là chị ấy có ghi lại biển số xe của cái xe van chạy trốn kia đi?” Tống Tân Dân nói tới chi tiết bản án, “Có cái này thì bắt người hẳn là sẽ thuận tiện rất nhiều, tin rằng rất nhanh liền có thể đoạt lại được mèo. Hy vọng cái xe van kia không phải bị trộm……”

“Là trộm cũng không sao, có hai gã đồng bọn kia ở đây, không phải chủ xe cũng có thể bắt được người như cũ.”

“Hy vọng là có thể mau chóng bắt người lại.”

Đến lúc cảnh sát rời đi sắc trời đã bắt đầu trắng lên.

Thân hữu trước đó vẫn luôn tụ lại lầu 3 vây xem tình huống cũng an ủi Lâm Lan cũng dần dần tản đi, sau khi được ba Lâm mẹ Lâm khuyên trở về đi ngủ rồi, cuối cùng chỉ còn lại có hai người Trình Phong Dương với Vương Giai Y bồi tiếp Lâm Lan.

Đám trộm mèo cho mèo dùng thuốc mê hắn hạn, sau một tiếng, chúng mèo quán trà không thể động đậy liền tự mình đứng lên, sau đó không cần Lâm Lan thúc giục liền tự mình chạy đến ăn cơm mèo an ủi đã chuẩn bị tốt.

“Không sao đâu.” Thấy mặt cô không biểu tình mắt lại còn đỏ bừng, Trình Phong Dương không nhịn được lại lần nữa an ủi, “Có hai gã đồng bọn kia ở đây, gã còn lại kia khẳng định không trốn thoát. Tổn thất tài sản lớn như vậy, chắc chắn sẽ không qua loa. Anh cũng gọi điện xin nhờ anh rể hỗ trợ nhìn chằm chằm, mèo con khẳng định rất nhanh thôi liền có thể tìm về, em đừng quá lo lắng.”

“Đúng rồi đó Lan Lan!” Vương Giai Y đã ở bên cạnh phụ họa, “Em mất đi Bạch Ngân cũng rất thương tâm nôn nóng, cũng nhờ anh em giúp đỡ cùng nhau tìm, gã ta tuyệt đối không trốn được đâu!”

Đối với sự an ủi của bọn họ, khuôn mặt vẫn luôn không có biểu tình gì của Lâm Lan cố gắng nâng khóe miệng một chút: “Giai Y, vẫn luôn bồi tiếp chị em cũng mệt rồi, mau đi ngủ đi.”

“Là Lan Lan chị mới phải, mắt đều hầm cho đỏ lên.” Vương Giai Y lắc đầu, vẫn cứ lo lắng nhìn cô, “Tinh thần chị cứ không tốt thế này, sẽ ảnh hưởng đến việc tìm mèo về sau, bảo em đi nghỉ ngơi thì chị cũng phải đi ngủ nha.”

“Chị biết, chờ chị dọn dẹp trong phòng xong liền đi ngủ, em mau trở về đi.”

Đối mặt với thúc giục, đại tiểu thư mím mím môi, chỉ có thể gật đầu rồi bất đắc dĩ rời đi, trong phòng mới chỉ còn lại có hai người Lâm Lan với Trình Phong Dương.

Vương Giai Y vừa đi, Lâm Lan liền bụm mặt bỗng nhiên ngồi xổm xuống.

“Đều là em không tốt, em nên cẩn thận thêm chút nữa! Lúc quán trà vừa nổi tiếng em liền nên tăng cường đề phòng hơn nữa, là em đánh giá lòng người quá thấp!”

Trong giọng nói tràn đầy nghẹn ngào.

“Lan Lan, em đừng thế này.” Trình Phong Dương cũng không khỏi khổ sở theo, “Em đã rất cẩn thận rồi, ngoài phòng đã bỏ thêm cửa sổ phòng trộm, trong phòng còn lắp camera với máy báo động, đã rất là đầy đủ rồi. Nhưng có kẻ quyết tâm muốn trộm mèo thì khẳng định sẽ chuẩn bị sẵn sàng đầy đủ rồi, cửa sổ phòng trộm với máy báo động đều không có tác dụng thì thôi, bọn chúng ngay cả thuốc gây tê mèo cũng chuẩn bị tốt rồi, vừa thấy chính là đã chuẩn bị mấy ngày, tuyệt đối không phải có ý nghĩ nhất thời, em……”

Anh còn chưa nói dứt lời, đã bị Lâm Lan đột nhiên đánh gãy.

“Em biết là ai!” Cô vẫn ngồi xổm ở nơi đó, chỉ trong giọng nói nghẹn ngào lại mang theo ý tàn nhẫn mà trước đó không có, “Việc này không xong đâu…… Em sẽ không bỏ qua đâu!”

Ngay từ đầu Trình Phong Dương còn không hiểu ý Lâm Lan.

Chờ hai ngày sau, cục công an thông qua hai gã đồng phạm kia cộng thêm chút trợ giúp của gia tộc đại tiểu thư với Dịch Hàng, bắt được gã tội phạm cuối cùng kia, đều đoạt lại được tất cả mèo, đồng thời cũng nghe được lời khai của gã phạm nhân cũng được xem là đầu mục này.

Bọn chúng là một đội chuyên môn ăn trộm động vật, mấy mèo chó gì kia đều là trong phạm vi đọc qua của bọn chúng, thú cưng đắt giá liền lấy đi bán, không đáng tiền liền đưa đi quán cơm, ngẫu nhiên có động vật hoang dã loại nhỏ cũng sẽ làm một vài vụ làm ăn tương quan.

“Vụ làm ăn” giống lần này, là một cư dân mạng hắn quen biết trong lúc vô tình giật dây mà có, một vài động vật võng hồng bị trộm bị ăn cũng không kỳ lạ, bọn hắn cũng chả thấy lần trộm mèo võng hồng của một quán võng hồng này đây có khó cỡ nào, giống như gã cư dân mạng kia nói ấy, bán đi mèo này chúng có thể kiếm được rất nhiều tiền đó. Lần này là bọn hắn hơi tham lam tí, muốn lấy hết luôn tất cả mèo biết khiêu vũ, kết quả nửa đường bị phát hiện, bằng không thì sớm đã có thể đi rồi.

Cái gã dân mạng xúi giục người phạm tội kia đương nhiên không có khả năng bị cảnh sát bỏ qua, căn cứ theo nơi kiểm chứng cung cấp thông tin thì phát hiện ra là một người đàn ông trẻ tuổi tên thật là Thiệu Tu Diệp, lại còn là bạn trai cũ của chủ quán trà Lâm Lan, sau khi lại có thêm chứng cứ thực chất rằng gần đây hai người từng chạm mặt đồng thời lại tan rã trong không vui, hết thảy mọi chuyện đều rõ ràng chân tướng.
« Chương TrướcChương Tiếp »