Niên Niên muốn sinh nhóc con.
Đột nhiên nghe thấy cái chuyện này, Lâm Lan sửng sốt một chút: “Không phải…… Niên Niên nó muốn sinh, tìm tôi làm chi? Tôi lại không biết đỡ đẻ a.”
Cô tối đa cũng chỉ là từng nuôi mèo con hơn một tháng, cũng chính là Lam Bảo Thạch, nhỏ hơn nữa thì chưa từng có.
“Bởi vì tôi không xác định được Niên Niên sinh vào tối hôm nay hay là sáng ngày mai. Bác sĩ Lưu nói Niên Niên tự sinh con hẳn là không có vấn đề gì, không cần người can thiệp cái gì, nhưng mà tôi vẫn sợ hãi.” Nắm tay Lâm Lan thật chặt, Vệ tiểu thư biểu thị cô rất kích động lại sợ hãi, “Nếu mà nó sinh liền đêm nay, phòng khám cũng đóng cửa, tôi…… Một mình tôi không biết á!”
Lâm Lan: “…….”
Đã hiểu, kỳ thật chính là bên kia phòng khám kiểm tra ra là Niên Niên hoàn toàn có thể tự sinh con, an toàn đến ngay cả bệnh viện thú cưng kinh doanh 24h cũng không cần chạy, nhưng bởi vì Vệ tiểu thư không có chút kinh nghiệm nào thật sự quá sợ hãi, liền muốn kéo người đi bồi cô ấy đi bồi đỡ đẻ.
“Tôi biết tôi như vậy khẳng định là phiền đến cô, nhưng mà trong mấy người quen được bên này trừ bỏ bác sĩ Lưu ra chỉ có cô là hiểu mèo nhất.” Biết mình muốn người ta bồi tiếp mình thức đêm đỡ đẻ, Vệ tiểu thư cảm thấy thực xấu hổ với ngại ngùng, người ta chỉ là chủ nhà của mình, căn bản không có nghĩa vụ chiếu cố đến cỡ này, nhưng A Trạch* không giỏi giao tế cũng không nghĩ ra được cái gì dễ nghe, nghẹn đến sau đó chỉ còn lại có vài câu thế này, “Tôi, tôi có thể cho thù lao! Bằng không để tôi cũng tới nơi này làm công hỗ trợ vào lúc nghỉ cũng được!”
*: chỉ những người chỉ thích ở trong nhà, chả buồn đi ra ngoài.“Ẩy—–?” Cửa hàng trưởng Lâm đã lấy lại tinh thần kéo dài giọng, cố ý nhíu mày nhìn cô ấy, “Vì sao là cho tiền với làm công vậy? Dù là một con mèo con cũng không thể chia cho tôi làm thù lao sao?”
Vệ tiểu thư ngây ngốc một chút, bộ dáng mờ mịt nhìn qua tựa hồ là hoàn toàn không nghĩ tới loại chuyện có thể dùng mèo để trả này.
Trình Phong Dương vẫn luôn nhìn ở đằng sau cũng không nhịn được mà phốc một cái bật cười, thấy Vệ tiểu thư vẫn là ngơ ngác thì không khỏi thay Lâm Lan bồi thêm một câu: “Ý nói chính là Lan Lan cô ấy đã đáp ứng cô rồi.”
Vệ Yến lập tức lộ vẻ được cứu vớt, gật đầu liên tục: “Tôi cho, Lan Lan biết nuôi mèo như thế, mèo con tới đây nhất định có thể được chiếu cố rất tốt.”
Một thai của mèo sẽ sinh ra mấy đứa, tuy nói có lệch với trong kế hoạch vốn dĩ của mình là nuôi hết cả, nhưng nếu như là cho Lâm Lan, Vệ Yến thật sẽ không có không nỡ.
Lâm Lan vốn chỉ là nói đùa, thấy cô ấy sảng khoái như thế thì ngược lại sửng sốt trước, rất nhanh cũng liền cười: “Vậy liền nói định như vậy nha, mèo con bảo bảo của Niên Niên tôi muốn chọn một con đi nhé.”
“Nói rồi, không được đổi ý.” Lập trình viên cũng có tính toán của mình, “Kỳ thật Lan Lan cô lấy đi một con rồi, về sau tôi lại nuôi mèo con khác còn có thể tìm cô để tham khảo, thế này cũng rất tốt.” Người thành thật cũng có ý nghĩ.
Bà ngoại mèo đúng chuẩn đáp ứng tặng nhóc con, cửa hàng trưởng Lâm đương nhiên là không khách khí, như ruồi xoa tay liền đợi sự kiện đỡ đẻ đại khái sẽ giáng lâm vào ban đêm.
Cùng làm xong quá trình tiêu độc với Trình Phong Dương, Lâm Lan đi vào đằng sau quầy bar, tự mình làm vài ly trà bưng lại đây vừa chia sẻ với đám bạn, vừa đàm luận chuyện mèo mang thai.
“Niên Niên đâu, cô thả mèo trong nhà sao?”
“Ừ, lúc đầu muốn cùng mang ra ngoài đi tìm cô, nhưng lại sợ không tốt cho nó, liền để ở nhà.”
“Bác sĩ Lưu có nói những điều cần chú ý khi đỡ đẻ cho Niên Niên với cô chứ?”
“Có có, tôi đều chép cả vào đây! Hơn nữa đồ phải chuẩn bị sớm đã mua đủ cả rồi!”
Vệ tiểu thư lấy máy tính bảng mang theo tùy thân trong túi xách đưa cho Lâm Lan, hai cô nàng liền đầu dựa đầu cắm vào màn hình điện tử mà nghiên cứu.
Trình Phong Dương, tuy cũng ngồi cái bàn này, nhưng hoàn toàn không chen lời vào được: “……”
Đến cuối cùng, thanh niên chỉ có thể bất đắc dĩ bưng ly lên mà uống trà, sau đó còn cầm một cái Mochi trong đĩa lên bỏ vào mồm ăn liên tục.
Trà thật sự uống rất ngon, điểm tâm cũng là thật sự ăn rất ngon, nhưng chủ đề cũng là thật sự không chen vào được.
Quả nhiên trong quán trà mèo không nhắc tới mèo là không có đường sống á.
Trình Phong Dương cảm thấy hơi sa sút, liền thuận tay ôm lấy một con Munchkin đi ngang qua bên bàn bọn họ, đem bé mèo chân ngắn trong quán trà vào lòng mà xoa.
Ấy, đừng nói, cái xúc cảm này thật sự là không phải con chó cỡ lớn trong nhà kia có thể so sánh được.
Bên này Lâm Lan với Vệ Yến thảo luận chuyện đỡ đẻ cho mèo, Trình Phong Dương ôm mèo mà tịch mịch ngồi một bên, phụ cận quầy bar bên kia, hai cô gái Vương Giai Y với Thang Hiểu Nhã tới làm thêm vào cuối tuần nhìn tình cảnh kia của bọn họ mà không ngừng buồn cười.
“Thật thảm a.” Đại tiểu thư nhỏ giọng nói thầm.
Thang Hiểu Nhã khó được mà phụ họa: “Thảm thật.”
Chiêu đãi trà bánh cho người ta xong sau đó liền hoàn toàn đắm chìm vào trong chuyện của mèo con, cố tình bởi vì đối phương hoàn toàn không hiểu rõ về loại chuyện này nên ngay cả năng lực xen vào cũng không có, chỉ có thể uống trà sờ mèo trông mong mà nhìn.
Chờ lúc Lâm Lan lấy lại tinh thần trong thảo luận thì chính là nhìn thấy cảnh Trình Phong Dương ngồi đó cúi đầu đùa mèo, anh ấy cầm gậy đùa mèo không ngừng lắc đến lắc đi về phía mèo chân ngắn nằm ngửa trên đầu gối anh ấy, Munchkin Lạp Xưởng liền bay nhảy cái chân ngắn nhỏ của nó theo cái mặt dây chuyền đính lông chim kia, chơi đến rất ư là nhập thần.
Lâm Lan lập tức ngượng ngùng: “Ngại quá Phong Dương, vừa nãy nói chuyện quá đầu nhập vào.” Trò chuyện chút xíu đã quên mất một người sống to đùng khác.
“Không sao không sao, bên bọn em càng quan trọng hơn.” Trình Phong Dương khoát tay nói, “Bọn em đã quyết định xong là tối thức đêm đỡ đẻ?”
“Đúng vậy, đã nói xong rồi.” Lâm Lan trả lời, “Anh sẽ không phải cũng muốn tới chứ?”
Trình Phong Dương thật sự có hơi nghĩ, nhưng vẫn là tiếc nuối lắc đầu: “Anh đi cũng chỉ là xem náo nhiệt, không giúp được cái gì, hơn nữa ngày mai còn phải đi làm gặp khách hàng, vẫn là quên đi.”
Một đêm không ngủ mà vác lấy cặp mắt thâm quầng đi tiếp đãi khách hàng, đó là tiết xấu muốn đơn đặt hàng đi tong a.
Nỗi tiếc nuối này Thang Hiểu Nhã cũng có, tuy rằng cô ở thuê ở trong này, nhưng xã súc ngày mai phải đi làm thật sự chịu không nổi.
“Tôi tôi!” Vương Giai Y giơ tay cao cao, làm lơ ánh mắt đã hâm mộ lại ghét bỏ của Thang Hiểu Nhã cách đó không xa, “Thêm tôi nha Vệ Yến! Buổi tối tôi cũng có thể cùng nhau theo cùng!” Cô tràn ngập tò mò đối với mèo sinh nhóc con, sớm biết Vệ Yến là vì việc này mà cố ý chờ Lâm Lan, cô sớm đã xung phong nhận việc đi bồi đỡ đẻ.
“Có thể, Vương tiểu thư cũng tới đi.” Vệ Yến không có bài xích Vương Giai Y, hơn nữa cũng xem như là quen biết, đáp ứng cũng sảng khoái.
Cứ như vậy, tổ ba người bồi đỡ đẻ xem như đã chính thức quyết định. Đợi đến tối dùng cơm chiều xong rồi thì liền tụ tập ở trong nhà Vệ Yến ở lầu 4.
Lâm Lan là lần thứ hai vào nhà Vệ Yến.
“Thiếu đi rất là nhiều thứ so với lần trước nha.” Nhìn phòng khách vắng vẻ không ít, cô không khỏi cảm thán.
Vệ tiểu thư phát ra tiếng cười gượng bất đắc dĩ lại suy yếu: “…… không có cách nào a, trong nhà nuôi mèo mà.”
Sát thủ ly trà, kẻ phá hoại vật trang trí, phá nhà thiện nghệ…… Mấy danh hiệu đó tựa hồ đều rất thích hợp cho mèo nhà nghịch ngợm, phía sau mỗi căn nhà ngắn gọn mộc mạc của người nuôi mèo đều có một đoạn lịch sử máu với nước mắt chú định không có kết quả. Tựa như kiểu của Vệ tiểu thư đây, thiên ngôn vạn ngữ cuối cùng chỉ ép gọn lại thành một nụ cười tha thứ.
“Tôi hiểu.” Cửa hàng trưởng Lâm lập tức dừng cái đề tài này lại.
Lúc đang muốn hỏi mèo thế nào, Vệ tiểu thư mở cửa phòng ngủ ra, Niên Niên bụng lớn không kịp chờ mà chạy đến từ bên trong.
“Meo ô—–“ (Yến Yến, chị đi đâu lâu như vậy? Bụng em đau quá nha!)
Mèo lông dài màu xám trắng đảo quanh cái đùi nhỏ của Vệ tiểu thư mà cọ, cái đuôi dựng lên thẳng tắp cũng để những khác lập tức thấy được chỗ cái mông nó kia lấm tấm mấy vết bẩn.
“Nha, trên lông mông nó có chút ô uế!” Vương Giai Y người vào cuối cùng lập tức chỉ vào mèo kêu ra, “Có phải là sắp sinh không!”
Đây là biểu hiện vỡ nước ối.
Lúc này Vệ tiểu thư lập tức nhu hòa bế mèo lên, rồi chạy chậm qua ổ mèo dùng để sinh sớm đã an bài tốt trong phòng ngủ, chỗ đó cô ấy sớm đã đặt miếng lót cách nướ© ŧıểυ như trong bản hướng dẫn rồi, mèo cái sinh ở trên đó vừa sạch sẽ lại thuận tiện.
Cô ấy chuẩn bị rất tốt, nghĩ đến rất tốt, nhưng mà thật sắp đến lúc Niên Niên muốn sinh, mèo lại không nghe lời mà dưỡng thai trong ổ mèo, mà là meo ô một tiếng rồi chạy ra khỏi đó, sau đó nhảy lên giường Vệ Yến nằm.
“Này……!?” Vệ tiểu thư ngây ngốc, liền muốn đi lên bế mèo xuống, “Không được nha Niên Niên, con phải sinh ở trong ổ mèo, ở trên đây sẽ làm bẩn chăn mền.”
Cô ôm mèo vào trong lòng, lúc liền muốn nhét mèo lại vào trong ổ lại bị Lâm Lan cản lại. Lâm Lan trực tiếp lấy miếng lót cách nướ© ŧıểυ lót trong trong ổ mèo ra, trải trên giường, để Vệ Yến thả mèo ở trên đó.
“Để Niên Niên sinh ở đây đi, trong cái ổ mèo kia không có mùi của vị quan xúc phân cô đây, nó rất bất an. Dù cô có qua lại mấy lần, cuối cùng nó vẫn là sẽ sinh con trên giường cô.”
Vệ tiểu thư: “……được, được rồi.”
Sau khi Niên Niên được thả lên miếng lót cách nướ© ŧıểυ trên giường quả nhiên là an tĩnh lại, chỉ là bất an mà đi lại do sắp sinh trên đó.
“Lại tìm thêm mấy miếng tã trải cho kỹ, tránh cho lúc nó đi tới đi lui làm bẩn chỗ khác.” Lâm Lan thấy thế lại nói một câu, Vệ Yến lập tức chạy vào phòng khách tìm đồ.
Không được bao lâu cô ấy đã ôm một đống đồ lớn về: “Lan Lan, tôi còn lấy luôn mấy thứ khác tới, cô xem chút xem cái nào lập tức sẽ dùng tới?”
Trừ bỏ miếng lót cách nướ© ŧıểυ, cô ấy còn lấy cồn đỏ, kéo, cuộn giấy, găng tay dùng một lần, bột sữa dê, ống kim, đồ hộp dinh dưỡng linh tinh gì đó, đều là đồ mà Lâm Lan nhìn thấy trước đó trên bản ghi chú ở máy tính bảng.
Lâm Lan giúp đỡ phân đi mấy thứ đồ, sau đó cùng giúp đỡ trải lớn phạm vi của miếng lót cách nướ© ŧıểυ, sau đó ba người đều liền đeo găng tay dùng một lần vào.
“Meo……” (Yến Yến, em đau!)
Trong thời gian này, mèo lông dài tư thế nằm nghiêng thả ra tín hiệu làm nũng về phía quan xúc phân của nó.
Lâm Lan đưa tay vỗ Vệ Yến không biết làm sao một chút: “Đừng lo lắng nha, thực hiện các bước thuận bụng giúp mèo cái đã xem trong video trước đã nhé, Niên Niên bảo cô giúp nó đỡ đẻ đấy.”
Lúc này lập trình viên ngơ ngác như hạt châu của bàn tính, xoay một cái động một cái, đầu óc đã hoàn toàn không biết nên đi bước kế tiếp thế nào.
Vương Giai Y ở bên kia nhìn Vệ Yến thuận bụng cho mèo cái, nghĩ nghĩ rồi cầm kéo với cồn: “Tôi tiêu độc kéo cho cô nhé, hồi nữa mèo con sinh ra phải cắt cuống rốn.”
“Vậy tôi đi lấy nước nóng với mấy sấy, giáo trình đã nói qua là dùng nước ấm tắm cho mèo con xong phải lập tức sấy.”
Ba người đều có chuyện cần người làm, trong lúc nhất thời cũng là đâu vào đấy.
Lúc Lâm Lan lấy chậu với siêu nước nóng ra, di động Vệ tiểu thư ném ở đầu giường lại đột nhiên vang lên, một yêu cầu kết nối video nhảy khỏi màn hình.
“Là đồng nghiệp công ty tôi.” Vệ Yến nói rồi liền ấn mở video, nháy mắt, video với mấy ô vuông nhỏ xuất hiện trong màn hình.
【Vệ Yến! Nghe nói hôm nay Niên Niên muốn sinh hở!】
【Tôi nhìn thấy giấy xin nghỉ ngày mai của cô, muốn đỡ đẻ cho mèo? Giờ Niên Niên thế nào rồi?】
【Vệ Yến cô cho bọn tôi xem Niên Niên chút đi!】
【Trước đó đã nói là chờ Niên Niên sinh mèo con xong rồi là cô phải đưa tôi một con đó!】
Một đám đồng nghiệp lập trình viên với áo sơ mi kẻ sọc chen chúc trong ô video của riêng mình mà tranh nhau hỏi, giống y như một đám vịt được thả ra rồi cứ luôn đang cạc cạc gọi bậy.
“Ồn muốn chết!” Bà ngoại Vệ đang đỡ đẻ cho mèo thập phần không khách khí mà quát về phía đám vịt kia, “Giờ Niên Niên đang sinh đấy, tất cả yên tĩnh một chút cho tôi! Còn có ai đáp ứng đưa mèo con cho mấy người hả, tưởng bở!”
Trong di động nháy mắt yên tĩnh, dưới sự hỗ trợ quay chụp của Vương Giai Y, đám lập trình viên này cũng nhìn thấy mèo cái đang sinh sản. Vì thế phần yên tĩnh này cũng không bảo trì quá lâu.
【Cái thủ pháp này tôi từng thấy nè, trong giáo trình đỡ đẻ cho mèo có cái video này. Vệ Yến, chiều cô vuốt bụng lại chệch xuống 30 độ nha, động tác lại dùng sức một chút, bằng không thì không đẩy mèo con ra được.】
【Vệ Yến cô có cho Niên Niên bữa ăn dinh dưỡng không đó, sinh con rất tốn sức đó.】
【Thấy rồi thấy rồi! Có cái đầu…… Không đúng, có cái chân ra! Mèo con của tôi ra đời rồi!】
【Phi! Là của tôi! Một tuần trước tôi đều đã chuẩn bị sữa bột chuyên dụng cho mèo con xong rồi!】
Ba người trong phòng: “……”
Hình như có chút lý giải được nguyên nhân vì sao Vệ tiểu thư trước nay ấm áp mà lúc đối mặt với đồng nghiệp lại tính tình đại biến.
Có đám kỹ thuật viên này cãi nhau cách màn hình, Vệ tiểu thư ngược lại là chậm rãi không còn luống cuống chân tay lúc đầu, đầu óc trống rỗng lại lần nữa có nội dung, chuyện cô làm rốt cuộc có thể dựa theo diễn thử trong đầu mà từ từ tới từng bước một.
Sau một tiếng, chú mèo con đầu tiên thuận lợi sinh ra dưới động tác dần dần thuần thục của cô ấy, nhận lấy cái kéo đã tiêu độc Vương Giai Y đưa tới cắt xong cuống rốn, lại cầm lấy khăn mà Lâm Lan đã chuẩn bị xong bao lấy mèo con, sau đó dựa theo tư thế mà giáo trình chỉ thị để giũ sạch nước ối trong khoang của mèo con, vào lúc mèo con rốt cuộc phát ra tiếng kêu, Vệ Yến biết mình đỡ đẻ thành công.
Mèo con vừa ra đời toàn thân ướt sũng, dáng vẻ với tóc máu dán sát người tựa như một con chuột con, Vệ Yến mang nó đi dùng nước ấm tắm rửa, sau đó lại luống cuống chân tay dùng máy sấy cẩn thận sấy khô lông của nó, lúc này mới đại công cáo thành mà trả nó lại bên người mèo cái.
【Màu xám vằn hổ nha! Ba của đứa nhỏ là một con ly hoa á!】
Thấy rõ bộ dáng thai đầu, trong video lại náo nhiệt lên.
【Ly hoa cũng rất tốt, cậu xem bốn cái chân của bé cả đều đeo bao tay màu trắng đây này, vẫn là khá xinh đẹp.】
【Nếu mà trước ngực có thể có một cái yếm màu trắng thì càng đẹp á, có điều không có cũng chả sao.】
Vệ Yến không để ý tới đám người kia, tiếp tục đỡ đẻ cho mèo.
Lại qua gần một tiếng, bé mèo con thứ hai cũng ra đời.
Là một con mèo con thuần màu đen.
【Cái gì? Thuần đen!? 】
【Cũng không phải là không có khả năng nha. 】
【Thuần đen cũng đẹp, cũng không biết có phải là mèo lông dài giống Niên Niên hay không.】
Chú mèo thứ ba lại là sinh ra cách một tiếng.
【Thuần trắng? 】
【Đứa này xinh này, bé ba kế thừa vùng màu trắng của mẹ nó nè.】
【Một con đen, một con trắng, còn có một con xám vằn hổ, có ý tứ.】
Nếu như nói bé hai bé ba chỉ là thoáng khiến đám lập trình viên buồn bực, thì bé mèo con thứ tư sinh ra thật sự làm bọn họ nổ tung rồi.
【Quýt bạch!? Tôi không nhìn lầm chứ, một con quýt bạch!】
【Trước đó vẫn là xám với đen đâu, lập tức liền ra quýt?】
【Tôi không thể đoán được thân phận ba đứa nhỏ rồi. Nó rốt cuộc là xám vằn hổ hay là vàng vằn hổ, hay là một con thuần trắng hoặc thuần đen thế!】
Sau đó Niên Niên lại sinh hai con mèo con, một con là màu xám trắng giống Niên Niên, còn có một con mèo hoa màu đồi mồi, đến tận đây, công cuộc đỡ đẻ dài đến sáu tiếng cuối cùng đã kết thúc.
Lúc này sớm đã là hai ba giờ nửa đêm, nhìn xem trực tiếp cũng cảm thấy buồn ngủ mệt mỏi, càng đừng nhắc tới người phụ trách đỡ đẻ tại hiện trường.
Đại tiểu thư cũng liên tục đánh ngáp, nhưng mà giống với những người khác, thân thể của cô ấy mỏi mệt, tinh thần lại rất phấn khởi. Nghe tiếng kêu meo meo không ngừng vang lên bên tai, vẻ mặt cô ấy tò mò mà nhìn chằm chằm đám mèo con tất cả đều đã trở về bên người mèo cái mà to mồm uống sữa, màu sắc và hoa văn khác biệt thật sự không cách nào làm lơ.
Không chỉ có đám lập trình viên giật mình, hai người Vệ Yến với Vương Giai Y cũng phi thường ngoài ý muốn, cứ cảm thấy tình huống của mấy con mèo con này thật sự có chỗ nào đó không quá đúng nha.
“Kỳ thật cũng không cần quá bất ngờ.” Cửa hàng trưởng Lâm dùng khăn giấy lau sạch hai tay, thuận thế giải thích nghi hoặc cho khán giả ở hiện trường, “Mọi người lên mạng điều tra thêm tư liệu liền có thể biết, một con mèo cái có thể đồng thời mang thai con của nhiều con mèo đực, cho nên dẫn đến màu sắc và hoa văn của mèo con bất đồng. Đương nhiên, dù xem như là một đôi ba mẹ sinh ra, mèo con vẫn là có xác suất nhất định sẽ khác màu sắc và hoa văn với ba mẹ. Đều là hiện tượng bình thường, bình tĩnh đối mặt là tốt rồi.”
Tất cả mọi người: “……” Giới mèo thật loạn nha.
Cửa hàng trưởng Lâm cũng mặc kệ đám người này chịu xung kích, đôi mắt đã lần nữa nhìn về phía đám mèo con đang uống sữa, tuy nói trước khi dứt sữa cô sẽ không mang mèo đi, nhưng không trở ngại đặt trước vào bây giờ nha.
Nên chọn bé mèo con màu nào nhỉ?