Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Khi Tôi Có Thể Nói Chuyện Với Mèo

Chương 64

« Chương TrướcChương Tiếp »
Bởi vì tính chất công việc của Trình Phong Dương nên thời gian tăng ca cứ không được cố định, thời gian về nhà tất nhiên cũng không có quy luật chút nào.

Cũng liền dẫn đến cái tình huống nhà họ Trình có cần lưu cơm chiều cho con trai hay không này đây, tự động tạo thành bộ phương thức làm việc trước mắt này.

Anh ấy về sớm, cơm chiều bữa đó chắc chắn có một phần của anh ấy.

Về trễ, nếu còn dư đồ ăn thì liền tự động cam chịu đó là lần thêm cơm thứ hai của chó chăn cừu Tinh Tinh, dù sao thì bình thường sẽ không lưu đến ngày thứ hai.

Nếu bé chó có thể nói tiếng người, đại khái sẽ thật thành kính mà cầu nguyện chủ nhân mỗi ngày đều tăng ca ở công ty.

Đương sự Trình Phong Dương: “……”

Ố kề, kỳ thật anh ấy đã quen với cái đãi ngộ này, về phần ba mẹ anh ấy rốt cuộc là xem anh ấy với Tinh Tinh ai mới bị xem là máy xử lý thức ăn cuối cùng, vấn đề này anh ấy một chút cũng không muốn suy xét.

“Kỳ thật anh cũng không muốn biết chân tướng cơm chiều chút nào, nhưng mà mỗi lần anh kết thúc tăng ca trước tiên rồi về nhà ăn cơm thì luôn có thể thu được ánh mắt Tinh Tinh u oán nhìn anh lay bát chó không, kết hợp với lời ba mẹ bình thường đã nói với anh, đầu óc hơi ngẫm chút còn muốn vờ không hiểu nữa cũng quá khó khăn.”

Lái xe, đang trên đường chạy đến tiểu khu biệt thự, vẻ mặt Trình Phong Dương bất đắc dĩ nói chuyện chiều hôm qua.

Lâm Lan ngồi chỗ ghế phụ cạnh anh ấy đã cười đến sốc hông.

Thời gian trôi qua nửa tháng, bọn họ nhận được lời mời của người nhà họ Viên, mời bọn họ tới xem tình huống của Viên Viên với cả nhà bọn họ gần đây nhất một chút, hai người vui vẻ nhận mời, giờ đang trên đường chạy qua bên kia.

“Chuyện của anh làm em nghĩ đến hai năm trước lúc em mới nuôi Tuyết Hoa.” Lâm Lan cũng chia sẻ cái mình trải qua, “Khi đó em nghỉ đại học ở nhà, náo muốn mẹ em làm cá viên cho em ăn, cá viên mẹ em tự làm vô cùng ngon, nhưng làm phiền lắm nên bà cũng rất ít làm, đương nhiên đã bị cự tuyệt. Kết quả cách hai ngày bà đột nhiên làm một đĩa, lại không phải cho em, là cho Tuyết Hoa không cẩn thận sinh bệnh đột nhiên kén ăn ăn. Cái này còn đỡ nha, không nhắc tới còn có một vài thứ bình thường không nỡ mua cho nhà, nhưng mua cho mèo liền mắt cũng không chớp, giá mèo đi gì đó của mèo nhà em đều là ba mẹ mua cho. Dù sao sau khi trong nhà nuôi thú cưng, trong mắt trưởng bối thật sự liền là người không bằng thú cưng.”

Rõ ràng ban đầu là mèo mèo chó chó mình ôm về, vì sao lại để cho mình trở nên giống như không phải con ruột?

Hai người trên xe đều nghĩ đến cái này, liếc nhìn nhau, đều là chua xót mà cười.

Rất nhanh, tiểu khu biệt thự ở gần ngay trước mắt. Thời tiết càng ngày càng ấm, cảnh sắc xanh hóa trong tiểu khu cũng xuất hiện không ít biến hóa, ven đường đều là các loại hoa tươi nở rộ.

“Lúc tới lần trước còn không có nhiều hoa nở như vậy đâu.”

“Dù sao cũng là đầu xuân nha, khu du lịch thung lũng hoa anh đào bên kia thành Tây sớm đã trở nên lôi cuốn, rất nhiều người đều qua đó ngắm hoa.”

Khi đến cổng biệt thự Viên gia, lúc này là nhà chủ nhân cùng đi nghênh đón bọn họ.

Mèo Viên Viên đang được bạn nhỏ Lôi Lôi ôm vào trong lòng.

“Hoan nghênh, Lâm tiểu thư còn có nhà thiết kế Trình.” Lần gặp mặt này, sắc mặt của nam nữ chủ nhân đều là tinh thần sung mãn có thể thấy bằng mắt thường.

“Lão Trình.” Viên Gia Khánh cũng ở đây, cũng cười chào hỏi với bọn họ.

Lâm Lan cúi đầu nhìn mèo, mèo lông dài đốm tròn ngoan ngoãn tùy ý để tiểu chủ nhân ôm vào lòng, vẫy cái đuôi to lông xù xù hoàn toàn không có không quen với ý muốn chạy trốn.

“Chỉ vừa gặp mặt thôi đã liền có thể nhìn ra được tình huống của cả nhà chú giờ đây rất tốt, mặc kệ là người hay là mèo đều rất thoải mái dễ chịu.” Lâm Lan cười chào hỏi trở lại.

“Đúng vậy, ít nhiều có hai vị hỗ trợ, bọn tôi đã hoàn toàn không cần phải dọn về.” Nữ chủ nhân cũng là cười đến rất vui vẻ, “Mau đừng đứng ở cửa, hôm nay tôi cố ý chuẩn bị trà ngon tiếp đón, mong hai vị nhất thiết phải đến dự.”

Một đoàn người vào biệt thự, vẫn là ngồi xuống ở bộ ghế sô pha ở tiền sảnh.

Một vài tấm thảm với gia cụ ở đại sảnh đều có đổi mới, đồng thời cỗ mùi hương một lời khó nói hết lần trước tới kia đã hoàn toàn biến mất, chỉ có hương trà lượn lờ thấm vào ruột gan.

“Lần trước hai vị rời đi rồi, bọn tôi mang Viên Viên đi xem bác sĩ thú y trước, đi chụp X quang mới phát hiện chỗ xương phần lưng của nó có nứt xương rất nhỏ, về sau vẫn là để Viên Viên tiếp nhận trị liệu. Bên biệt thự đây cũng dựa theo đề nghị của nhà thiết kế Trình làm cải tạo phòng hộ, sau khi làm xong chưa được gần một tuần, trong hoa viên không còn có con vật nhỏ tán loạn nữa, ngay cả nóc nhà cũng không xuất hiện phân chim nữa, sau khi Viên Viên trở về cũng không tiểu loạn với cào cấu loạn nữa.”

Nữ chủ nhân đưa trà nước lên, cũng thông báo giản lược tình huống phía sau, bà quay đầu nhìn mèo nằm trên đùi chồng, nụ cười trên mặt vẫn luôn chưa từng dừng lại.

“Lần này mời hai vị tới, trừ bỏ biểu đạt cảm tạ ra, cũng là muốn mời các vị giúp đỡ xem xem có còn chỗ nào cần cải thiện nữa không.” Viên phu nhân vừa nói vừa nhìn về phía Lâm Lan, “Đặc biệt là Lâm tiểu thư, lần trước lúc đến tôi liền phát hiện cô thật sự rất là mẫn cảm đối với các loại cảm xúc biểu đạt của mèo, cho nên cũng muốn mời cô nhìn Viên Viên xem, lần chuyển đến nhà mới này nó hẳn là có rất nhiều chỗ không quen, nếu cô có thể căn cứ tình huống của Viên Viên lại cho thêm chút đề nghị vậy thì liền không thể tốt hơn.”

“Đương nhiên có thể.” Lâm Lan bưng lấy chén trà lập tức cười đáp ứng, tất nhiên là sẽ không cự tuyệt đối với yêu cầu của kim chủ ba ba, độ hài lòng càng cao có quan hệ với độ dày của bao lì xì phía sau a.

Một đám người vây quanh bàn trà chốc thì uống trà chốc thì hàn huyên, rất nhanh liền tiến vào chủ đề chính.

“Viên Viên.” Lâm Lan muốn bắt đầu làm việc kêu một tiếng về phía mèo lông dài nằm trên đùi nam chủ nhân, vào lúc mèo lập tức quay đầu nhìn qua thì vẫy tay với nó, “Đến đây!”

Chú mèo trước đó còn an nhàn bất động lập tức nhảy xuống khỏi đầu gối nam chủ nhân, vòng qua bàn trà nhảy vào l*иg ngực rộng mở của Lâm Lan.

“Oa!” Bạn nhỏ Lôi Lôi chơi đồ chơi ở ngay gần đó là người đầu tiên giật mình kêu lên, “Chị Lâm, Viên Viên thật là nghe lời chị nói nha!”

Người khác của nhà họ Viên cũng là vẻ mặt ngoài ý muốn, Viên Gia Khánh nói theo: “Đã qua nhiều ngày như thế, nó lại còn nhớ kỹ Lâm tiểu thư à, quả nhiên không hổ là cao thủ thuần mèo tới.”

“Đây chính là vinh hạnh của tôi.” Lâm Lan cười ha ha nói, cúi đầu nhìn con mèo trong lòng, đối phương cũng ngẩng cái đầu nhỏ lên nhìn cô.

“Meo ô!” (Em nhớ được chị, nhân loại! Là chị để cho ba mẹ mang em dưỡng thương thật tốt!)

Lâm Lan đưa tay sờ sờ đầu mèo nhỏ, lại gãi gãi cái cằm cho nó: “Hiện tại địa bàn của em không bao giờ cần lo lắng bị xâm lấn nữa, có phải là càng vui vẻ hơn không?”

Mèo lông dài thoải mái mà híp mắt, thậm chí phát ra tiếng grừ nhỏ: (Vui vẻ, đồ đáng ghét đều chạy rồi.)

“Vậy sau đó có chuyện để em càng vui vẻ hơn nà, mẹ em nói muốn thêm đồ chơi em thích, còn hỏi em ghét nhà mới chỗ nào, lần này em nhất định phải nắm chặt cơ hội nói ra tất cả nha.”

Người nhà họ Viên nhìn cô hỗ động với mèo, vào lúc Lâm Lan nói ra một câu kia, mèo con liền lần nữa mở mắt ra, kêu lên meo meo, một giây sau, nó tránh khỏi ôm ấp của Lâm Lan bắt đầu chạy về phía bậc thang.

Cảnh này bọn họ đã quen rồi, không cần Lâm Lan lên tiếng, lần này liền tự động đi theo cùng.

(Em không thích cái tấm cào này! Nó là cào thẳng, em muốn cái cào ngang.)

(Em muốn đồ để dẫm lên để nhảy từ chỗ này lên trên cái tủ kia, từ chỗ đó em có thể nhìn được rất nhiều chỗ trong nhà, nhưng mà không có.)

(Mẹ có đôi khi cứ nhốt em ở ngoài phòng, em cũng muốn ngủ chung với ba mẹ!)

(Hương vị của món này ngon nhất! Đồ ăn trong cái hộp sắt kia ghét nhất!)

………… Mọi việc như thế, Lâm Lan thu hoạch các kiểu đánh giá của bé mèo con đối với cái nhà này, thích với chán ghét đều có.

“Viên Viên nó yêu loại tấm cào này, thói quen nó mài móng vuốt là dựa theo cái hướng này, Viên phu nhân phát hiện chứ?”

“Có phải là nó cứ thích nhảy tới chỗ này? Kỳ thật mặt tường này có thể làm cái kệ như miêu đạo, thuận tiện để mèo nhảy lên chỗ cao, sẽ mang đến cảm giác an toàn rất lớn cho Viên Viên.”

“…… À, con mèo này muốn ngủ chung với mấy vị vào buổi tối, hy vọng mấy vị đừng đóng cửa, điểm ấy thì hai vị tự mình cân nhắc có muốn thỏa mãn hay không nhé.”

“Viên Viên có hơi kén ăn a, độ ngon của đồ ăn đóng hộp làm món chính khẳng định không ngon bằng đồ ăn vặt, Viên phu nhân phải tốn chút tâm tư, không thể tùy nó, sẽ ảnh hưởng đến sức khỏe.”

Chuyên gia Lâm Lan nói một đường, Viên phu nhân liền nhớ một đường, lại vòng vòng ở căn nhà một vòng, mọi người mới trở về sảnh lần nữa.

Mà bên kia, Trình Phong Dương cũng đi theo nam chủ nhân nhìn một lượt trong nhà ngoài nhà, cũng đúng lúc đưa ra chút kiến nghị nhỏ.

Không có mùi thối phiền lòng với tai họa ngầm là thỉnh thoảng có động vật hoang dã tán loạn, căn biệt thự này mới thật sự khôi phục sự thoải mái cao nhã vốn có, cả nhà kim chủ rất vui vẻ, Lâm Lan tỏ vẻ cô cũng rất vui vẻ.

Được chiêu đãi ăn ngon uống tốt trong biệt thự, còn có bé con dễ thương cùng bé mèo con bồi chơi, giữa trưa lại cọ cơm trưa xa hoa một chút, nào có đạo lý không thỏa mãn vui vẻ.

Lúc sắp đi, không có gì bất ngờ xảy ra nhận được bao lì xì thật dày đã được hứa hẹn, Lâm Lan với Trình Phong Dương đều có, hai người đang muốn chào hỏi cáo từ, lại thấy nam chủ nhân đột nhiên mở miệng.

“Lâm tiểu thư, lần này vô cùng cảm tạ cô đã giúp đỡ giải quyết phiền phức cho cả nhà bọn tôi, cũng cho tôi kiến thức được sự lợi hại của chuyên gia thuần mèo. Bên tôi đây còn có một việc muốn xin cô giúp một chút, không biết có tiện hay không?”

Ấy? Đây ý là lại có vụ làm ăn mới?

Tuy nói có đôi khi làm tốt một vụ làm ăn cũng không có ý nghĩa chỉ đại biểu có một vụ này, càng đại biểu cho khách hàng khác ẩn tàng phía sau khách hàng này, nhưng Lâm Lan thật không ngờ tới lập tức liền có vụ làm ăn mới giới thiệu tới nha.

Sau khi thu được độ hài lòng năm sao của Viên tiên sinh, ông ấy giới thiệu một khách hàng với Lâm Lan, là một vị tổng giám đốc khác hợp tác với công ty ông ấy, trong nhà vị kia cũng nuôi mèo, cũng xảy ra chút tình huống làm cho người ta đau đầu. Lần này Lâm Lan đã thể hiện đủ thực lực rồi, Viên tiên sinh liền giới thiệu cô với đồng bạn hợp tác qua đó giải quyết khó khăn.

Vớt xong một khoản thu nhập thêm lại có khoản thu nhập thêm mới xuất hiện, biểu tình của Lâm Lan sau khi trở lại trên xe cũng đều có chút mộng ảo.

“Chúc mừng em nha Lan Lan, thị trường muốn mở ra nhé.” Trình Phong Dương cười trêu chọc một câu, “Đây chính là hạng mục phi thường tiểu chúng nhưng rất có tiền đồ nha.”

“Điều kiện tiên quyết là đối tượng phục vụ đến đều là kẻ có tiền mới được chứ.” Sau khi lấy lại tinh thần thì Lâm Lan trả lời, “Chẳng qua nếu như thật sự có thể vẫn luôn làm tiếp, em liền thật sự không cần phiền chuyện quán trà có làm ăn tốt hay không.”

Chỉ một đơn này của Viên tiên sinh thôi đã là tiền lời hai tháng của quán trà rồi, mà thời gian cô cố gắng cộng lại chưa đến một ngày, được lời to danh xứng với thực.

“Đây không phải là rất tốt à?” Trình Phong Dương cầm tay lái, trên mặt mang cười, “Rốt cuộc không cần lo lắng quán trà bị thua lỗ, mỗi ngày em còn có thể nghỉ nhiều một lát, sướиɠ hơn nhiều so với mấy chó đi làm bọn anh nhiều.”

Lâm Lan liếc anh ấy một cái: “Anh cũng có thể lựa chọn không làm xã súc mà, cửa hàng chỗ trung tâm thành phố nhà anh kia em nhớ được là ở đoạn đường hoàng kim đi, chỉ sống bằng tiền cho thuê phòng thôi, tiền cho thuê đất cũng đủ để anh ra ngoài du lịch hằng năm rồi.”

“Không không không, làm việc vẫn là phải làm việc.” Trình Phong Dương lập tức lắc đầu, “Không làm việc thì xem như không đói chết cũng không chiếm được cảm giác thành tựu a, anh vẫn là thích làm nhà thiết kế của anh.”

Lâm Lan, người vốn dĩ cũng có thể làm một nhà in 3D xuất sắc hiện tại chuyển nghề làm nhà thuần mèo kiêm ông chủ quán trà: “……Xí.”

Xe một đường chạy về trước tiểu lâu, Lâm Lan tháo đai an toàn đang muốn chào hỏi với Trình Phong Dương một tiếng liền trở về, chỉ là lúc khóe mắt thoáng nhìn quầy bán quà vặt nhà mình ngoài cửa sổ xe thì bỗng dưng dừng một chút, lời vốn dĩ đã lên tới miệng liền ngoặt một chút biến thành ý khác: “Phong Dương, nếu mà anh không có việc gì thì cũng tới quán trà ngồi chút đi? Gần đây Giai Y nghiên cứu phát triển không ít trà ngon, em mời anh uống trà nha.”

Trình Phong Dương vốn dĩ liền chờ Lâm Lan nói từ biệt với anh ấy cũng dừng một chút, một giây sau anh ấy lập tức gật đầu: “Được! Gần đây bận làm việc, anh đã rất lâu rồi cũng chưa thử trà mới trong quán em!”

Sự vui vẻ tràn ra trên người thanh niên có thể nhìn thấy bằng mắt thường, làm Lâm Lan không khỏi nhếch miệng, bỗng nhiên liền có hơi xấu hổ: “Ừm.”

Dừng xe xong, hai người một trước một sau tiến về quán trà.

Mới vừa đẩy cửa kính ra không lâu, đột nhiên trước mặt Lâm Lan có một người nhào tới: “Lan Lan! Xem như là chờ được cô rồi!”

“Á!” Lâm Lan bị hoảng sợ, sau khi thấy rõ người tới là ai thì không khỏi kinh ngạc, “Vệ Yến, cô đột nhiên kích động như vậy là sao vậy?”

Chính là Vệ tiểu thư một tháng không gặp.

Lúc này vẻ mặt của vị lập trình viên này khẩn trương, đưa tay liền bắt lấy cánh tay Lâm Lan: “Niên, Niên Niên…… Bác sĩ Lưu nói Niên Niên không phải đêm nay thì chính là sáng ngày mai phải sinh!”
« Chương TrướcChương Tiếp »