Chương 58

Chap 58: Mãi mãi anh sẽ là anh trai...

Đêm hôm đó ngủ éo ngon tí nào cả... Cả ngày mệt, rồi phải đối mặt với badgirl nên phải nói là đầu óc cực kì căng thẳng... Nằm rồi đấy, cơ mà đầu óc hoạt động gần như hết năng xuất. Suy nghĩ lí do thật sự vì sao badgirl lại tìm em, phải chăng ba nuôi không muốn em rút lui??? Hay vì 1 lí do nào đó mà badgirl tìm em để thăm dò.

Suy nghĩ nhiều thành ra cơ thể kiệt quệ sức lực... Giấc ngủ không sâu mà cứ chập chờn... Trong những giấc mơ tìm về, không còn thấy giấc mơ mà em đã gặp đến hàng vạn lần trong suốt 7 năm qua. Có lẽ bình yên đã thật sự trở về ở vùng đất núi rừng này... Có lẽ hạnh phúc dành cho Khanh đã thật sự xuất hiện... Em vui mừng vì điều đó... Nhưng em lại lo lắng cho 1 người đang sắp phải đối mặt với badgirl.

Trằn trọc cách mấy thì cũng phải ngủ. . và em chìm vào giấc ngủ chả mấy bình yên... Sáng hôm sau mới hơn 6 giờ thì em bị đánh thức... mẹ cha nó, cả đêm mất ngủ, mà mới giờ này bị đánh thức...

ấm ức vcl, nhưng em cũng không dám bật... đành vác xác dậy chuẩn bị để đi DN... Badgirl muốn là phải chiều, cấm cãi... Trong lòng thì lạy trời đất cho không có vé... Cơ mà đen đũi vẫn bám theo không dứt...

Sau khi ăn uống linh tinh các kiểu thì chạy ra đại lí vé, cũng giã vờ hỏi xem có vé BMT- ĐN không... Nghĩ chắc đột xuất thế này sẽ không có đâu...

Nhưng đời éo như mơ, vé còn... Vậy là làm ngay 2 vé và 2 vé khứ hồi... badgirl thì hớn hở ra mặt... còn em thì méo mặt vì tốn thêm 1 khoản nữa...

Vé cộ xong xuôi thì bắt taxi ra sân bay... ngồi chờ chuyến... và thế là em tiếp tục ngủ gục mặc cho badgirl ra sức lôi đầu dựng tóc em dậy...

Có vài cuộc dt nhưng không quan trọng nên em tắt máy luôn... Coi như tự thưởng cho mình 2 ngày nghĩ sau bao nhiêu vất vả vậy... đi chơi với gái đẹp, chẳng có gì sướиɠ hơn...

Nên em cứ tự TDTT trong 2 ngày sắp tới vậy...

- Anh nè, dậy đi, ngủ quài, sắp bay rồi...

- anh mệt mà, cho ngủ xíu đi, tí nữa còn đi chơi...

- Anh mà ngủ nữa coi chừng em đó...

- Được rồi, tỉnh rồi...

Rồi hai đứa lên máy bay... thủ tục xong xuôi thì cũng được ngã lưng xíu... Tranh thủ thời gian badgirl đang chợp mắt em cũng ké miếng luôn. . Cơ mà quá nhanh quá nguy hiểm... Chưa đã gì hết thì đã tới nơi...

Đành lót tót xuống làm thủ tục rồi đi kiếm ks... Ra cửa sân bay, chờ mãi mới bắt được taxi... kêu ông tài xế kiếm cho cái ks nào dc dc tí...

Ổng chở tới cái ks nhìn hoành tráng lệ cmnl... gần cầu sông hàn nữa chứ... Ông này được, tâm lí phết, nên bo cho 20k luôn... Lúc nãy thì còn chửi em là ngủ hoài... giờ thì bad girl đang gục gục, nhìn tội vl... Đang yên lành không muốn, lại muốn hành xác bản thân và người khác... Lôi badgirl vào ks rồi đặt 2 phòng...

Cơ mà badgirl éo chịu, vậy là chốt 1 phòng đôi 2 giường... đủ cho 2 cặp swing luôn...

Lên phòng nghĩ ngơi sắp xếp, tranh thủ tìm địa điểm ăn chơi để chiều lòng người đẹp... Mặc cho badgirl ngủ lăn quay, em lấy ipad tra địa điểm rồi coi mấy bài review du lịch về ĐN...

Sau gần 1 tiếng vậy vã với cái ipad thì chốt là chiều đi chùa Linh Ứng, tối đi chơi lòng vòng rồi ngắm cầu sông hàn... Hôm sau thì đi Bà Nà Hill... Tối bay về BMT...

Thấy thành quả của mình khá ổn nên em tính thưởng cho mình một giấc, nhưng xui cho em là vừa lúc badgirl dậy, nên em không được ngủ tiếp... mà phải chuẩn bị đi chơi với badgirl...

Giờ này cũng còn sớm, mà không biết đi đâu, nên em rủ badgirl đi tắm biển rồi chiều đi chùa luôn... em nó đồng ý... Vậy là em chuẩn bị quần áo các thứ... Vì sẽ đi tắm ở Sơn Trà... Chiều là đi chùa luôn...

Một công đôi chuyện... Chứ chạy tới chạy lui... ốm tiền taxi...

Ngồi cong đít trên taxi thì cũng tới bãi tắm... thuê dù ghế các thứ, rồi kiếm ít bia với đồ khô để giải khát vì badgirl không ăn được đồ biển (bị dị ứng từ nhỏ)...

Đi biển mà không được ăn đồ biển, chán vkl... nhưng đã biết trước nên chả có gì gọi mà thất vọng... Em thì vẫn như mọi lần đi tắm biển... quần đùi và áo thun tay dài... Còn em nó thì phải đi thay đồ...

Và cũng như phong trào của các bạn trẻ, badgirl chơi bikini 2 mảnh... làm em suýt đứng tim mà chết vì độ sεメy của em nó...

Những đường cong quyến rũ chết người, làn da trắng... bờ mi cong... Tất cả những gì đẹp nhất của người phụ nữ hiện đại Badgirl có tất cả...

em nó có thể khiến nhiều ánh mắt chăm chú dõi theo từng bước chân uyển chuyển trên bãi biển... Và cũng có 1 ánh mắt dõi theo em nó...

em nhìn không chớp mắt... Và ăn ngay 1 cái bộp tai từ em nó...

- Nhìn gì ghê vậy?Làm như mới nhìn thấy lần đầu vậy?

- Thì đẹp mới nhìn... Cơ mà em mới lên thêm hình hả?

- Uhm, mới lên 3 tháng trước đó, anh thấy đẹp không?

- Đẹp... Nàng geisha luôn là hình anh muốn lên... nhưng chưa có duyên...

- Bữa nào em giới thiệu cho... bạn em bên đó xăm ok lắm...

- Uhm... Nhưng anh nghĩ chắc anh không lên nữa đâu...

- Rút lui??

- Có thể... nếu có lên tiếp thì chắc chỉ lên 1 hình cuối, và hình này phải do em thiết kế mới được...

- Em có vinh dự vây sao?

- Tất nhiên... hình này anh ấp ủ lâu rồi... nhưng chưa tìm được người thiết kế...

- Nghe hấp dẫn đó... vậy em sẽ tính giá cao!

- Cũng được, miễn là nó hợp ý anh.

- Đâu anh cỡi áo em coi anh có bao nhiêu hình hết rồi và còn chổ nào lên được...

- Thôi, bỏ đi...

- mau lên, anh muốn tự cỡi hay em cỡi...

Vậy là em đành cỡi áo ra... để lộ những hình xăm trên cơ thể... Những sai lầm trong cuộc sống, những khoảnh khắc quan trọng của cuộc đời... Đều gắn liền với những hình xăm...

Tất cả đều phút chốc ùa về như 1 cơn lũ... và có 1 chút cảm giác hối tiếc cho những ngày đã qua... Phải chăng nếu em không chọn con đường của gia đình... Phải chi em chấp nhận 1 cuộc sống bình yên khi mới chập chũng vào đời... có lẽ sẽ không có những hình xăm này... Có lẽ em sẽ có cuộc đời yên bình như bao người khác... Và em sẽ có 1 tình yêu đơn giản...

Nuối tiếc mãi cũng chẳng thể nào thay đổi được quá khứ... Chấp nhận và đối đầu với nó... Mặc cho ngày mai có thể em sẽ nằm xuống. . Mặc cho ngày mai có thể em vĩnh viễn rời xa tất cả mọi người...

Có thể ngày mai bình minh sẽ không tới... Có thể ngày mai, cuộc đời em sẽ phải chìm trong bóng đêm lạnh lẽo...

Nếu có 1 điều ước... em sẽ không ước có cơ hội thay đổi quá khứ đầy lắm lem...

Em chỉ ước thời gian quay ngược về lần đâu tiên... Để khi sớm mai thức giấc... Tất cả chỉ là giấc mơ...

- anh đang nghĩ gì mà nhìn ngơ ngẩn vậy?

- anh nghĩ nếu như anh không là con nuôi của ba em và ba cấm anh... thì anh có được quyền yêu em không nhỉ?

- Không? bộ tưởng dễ yêu em sao?

- cao giá vạy ah?

- Tất nhiên... Em mà, xinh đẹp, thông minh...

- Cao quá rồi... hahahaah

- anh dám ghẹo em hả... đứng lại...

Biết là nếu ngồi im sẽ không thoát khỏi màn cáu xé nên em nhanh chân chạy ra biển... và phía sau em... badgirl đang rượt theo sát nút... Chúng em nô đùa giữa đất trời, quên hết mọi âu lo trong cuộc sống...

Gạt qua tất cả những rào cản trước mặt. . giờ đây, nụ cười trên môi tỏa nắng, giờ đây lòng chẳng vấn vương... giờ đây em thoải mái với những suy nghĩ của riêng mình mà không sợ bất kì ai dòm ngó...

Phải chăng cảm giác này chỉ xuất hiện khi người cạnh em là badgirl... Nhưng tiếc là người con gái đó không dành cho em...

Tắm biển, nô đùa thỏa thích cũng tới trưa, bụng thì đói và mệt nên quyết định kiếm gì ăn rồi chiều đi chùa tiếp... Không rành chốn ăn chơi ở ĐN nên người hướng dẫn tin cậy của em là các bác tài xế...

Cũng may là ăn ở có đức nên gặp toàn bác tài nhiệt tình nên cũng không bị khó chịu hay chém đẹp như ở 1 số nơi khác...

Ăn uống no say thì bắt đầu đi chùa... Lần đầu tiên đi ngôi chùa mà người ta đồn là khá linh... em có chút cảm giác rạo rực, bởi lẽ em cũng rất thích đi đến những nơi yên tĩnh là trang nghiêm này...

Vào chánh điện thắp nhang, rồi rảo bước đi khắp chùa... bên cạnh em badgirl không còn nhốn nháo như lúc đi tắm biển... mà là một người phật tử đúng nghĩa... Em im lặng nhìn khung cảnh xung quanh, em chăm chỉ nghe những lời kinh kệ... Trong phút chốc trong em hiện lên nét đẹp hiền lành dễ mến... dễ khiến cho con người ta lạc vào mê trận ái tình...

- Em thật sự có chuyện buồn và cần suy nghĩ đúng không? em đang giấu anh đúng không?

- chỉ có anh giấu người khác thôi...

- Haiz, nhưng anh thấy nét mặt em kì lắm... không giống những lần trc chút nào hết...

- Em bình thường, nãy anh khấn gì mà lâu thế?

- anh cầu cho gia đình yên bình thôi...

- Không mưu cầu bản thân sao?

- Đời anh nay đây, mai đó, sống chết không báo trước... vậy mưu cầu bản thân ích gì hả em?

- kể cả những chuyện anh sắp đối mặt...

- chắc vậy... Thôi mình vế KS nghĩ rồi tối đi chơi cầu sông hàn nha...

- Ờ. .

Vậy là tiếp tục đón taxi quay vè ks nghĩ ngơi... Sau chuyến du ngoạn ở ngôi chùa Linh Ứng thì hình như đầu óc em có phần nhẹ nhõm hơn... Em ít suy nghĩ lung tung nhiều cho đến thời điểm này...

Mọi thứ em làm đã thay đổi nhiều, gần như mọi thứ em đều làm theo bản năng hết... Bớt suy nghĩ cho nhẹ đầu...

Tối nay là thứ 7 nên ĐN có vẻ hưng phấn, mọi người ra đường đông hơn, khách du lịch cũng nhiều... Nên không khí gọi là tấp nập luôn... quán xá đông đúc, không khí náo nhiệt khiến những người khách xa lạ cũng thấy rạo rực trong lòng...

Em mời Badgirl đi ăn tối, sau đó thì tìm 1 quán cf gần cầu sông hàn để ngắm vẻ đẹp biểu trưng của Thành phố Trung Tâm Miền Trung... Phải nói cảnh đêm ở đây quá tuyệt nếu như bạn muốn tỏ tình hay cầu hôn...

Lần đầu badgirl mới được chiêm nghưỡng cảnh đẹp về đêm của ĐN, nên em nó có vẻ phấn khích lắm... lôi điện thoại ra chụp choẹt liên tục, còn bắt em chụp chung, rồi chụp cho em nó...

Sự Nhí nhảnh đáng yêu của em nó là tâm điểm cho những cặp mắt tò mò... những cái đầu thèm khát chiếm hữu... Và em cũng vậy...

Không thể thưởng thức khoảnh khắc nhìn cây cầu xoay được, vì cả hai đều mệt mõi nên đành quay về, hẹn dịp sau nếu có thể sẽ 1 lần nhìn thấy cây cầu xoay nhịp rồi lại nối đôi bờ...

Một lần có thể nhìn thấy sự chia li rồi kết nối...

- Lần sau anh nhớ dắt em đi coi cây cầu này xoay nhé!

- Ok, hứa...

- Có lần sau không anh?

- Anh sẽ cố hòan thành lời hứa của mình... yên tâm nha...