Chương 56

Chap 56: MƯU SỰ TẠI NHÂN THÀNH SỰ TẠI THIÊN!!!

Vâng! câu nói bất cmn hủ rồi... Muôn vàn sự sắp xếp của em, hàng loạt dự tính để vun vén hp cho Long và Khanh cũng không bằng 1 cuộc điện thọai thần thánh... Cuộc điện thoại vô tình mà khiến cho cả kế hoạch thay đổi nhanh chóng.

Và nhờ cuộc điện thoại đó mà cũng sảy ra hàng loạt tình huống trớ trêu... Nhưng cuộc điện thoại đó giống như sự sắp đặt cho tương lai của em...

Điện thoại reo vang và run lên bần bật trong túi quần, vẫn thái độ bình thản, từ tốn, em cho tay vào quần và móc cái thứ mà ai cũng biết ra...

Nhìn vào màn hình... từng con số hiện rõ mồn một... Nhưng em cũng éo biết là ai...

- alo, A nghe...

- Đang ở đâu?

chỉ 3 chữ, đúng là chỉ 3 chữ không hơn không kém... Nhưng nghe xong 3 chữ đó thì thái độ của em thay đổi hẵn... từ sự ung dung bàng quang...

chuyển sang sự lo lắng, sợ hãi... Có chút băn khoăn... Giọng nói đó, đã lâu rồi không nghe lại, vẫn đốp chát như ngày nào... nhưng mang trong đó sự quyền lực cho một số đối tượng nhất định... Cụ thể là em.

- Ờ, đang ở tây nguyên rồi, gọi có gì không?

- Đang chổ nào Tây nguyên?

- BMT...

- Vậy ra tượng đài rước.

- Hả?

- nhanh. tít tít tít...

Đệt mẹ, cái l*иg gì vậy? đang gọi lại cúp máy, mà lại kêu ra tượng đài rước... Thôi bỏ mẹ rồi, con này hôm nay dở chứng ah?

Nhưng cũng ngoan ngoãn đi thôi nếu muốn yên ổn... Giỡn mặt với nó thì không hay chút nào...

- Thôi mấy đứa ở chơi nha, anh đi có việc, gặp lại sau nhé...

- Dạ- nguyên đám đồng thanh luôn...

Và em lại lót tót xe máy ra nơi hẹn để đón 1 người phụ nữ quyền lực... Người phụ nữ đủ khả năng gϊếŧ em chỉ bằng 1 lời nói...

Người khiến em phải phục tùng không có sự phản kháng... Sự xuất hiện của ng đó chỉ ít thôi, nhưng em sẽ gọi là bad girl nhá.

Chạy tới nơi hẹn, nhìn quanh quẩn thì không thấy Bad girl đâu hết... đưa điện thoại tính gọi thì 1 chiếc xe hơi trắng chạy sát lại em...

Như 1 phản xạ, em ngước nhìn và nhận ra người ngồi trong xe là bad girl... Tay đang cầm điện thoại và nhắn tin khí thế luôn...

Và cánh cửa xe từ từ mở ra... giống như cánh cửa địa ngục từ từ mở đón em về thế giới bên kia vậy... Mồ hôi nhẹ rơi trên trán em...

- Chào em!

- Chào anh! đưa em về chổ ngĩ của anh nha, nắng quá.

- Uhm, em kêu tài xế chạy theo anh nha...

- Thôi, em đi với anh, còn tài xế thì về SG luôn.

- Uhm.

Vậy là em chở bad girl về ks, trong đầu em đang có hàng trăm điều thắc mắc nhưng chưa dám hỏi, badgirrl vẫn im lặng và tay thì liên tục nt...

em cứ lầm lũi chở badgirrl đi thôi... Về tới ks thì em dắt lên phòng, rồi em đi xuống tiếp tân, đặt thêm 1 phòng nữa...

Thủ tục xong xuôi thì lên phòng... Badgirl đang ngồi coi tivi, không còn nt nữa, nhưng giờ vừa xem tivi vừa lướt FB...

- anh đặt phòng cho em rồi. em ở đây bao lâu?

- 1 tuần.

- Uhm, chìa khóa nè, khi nào muốn thì em về phòng nha.

- Để đó đi.

Nói xong thì em đi lại tủ lạnh lấy chai nước đưa cho badgirrl... và tự thưởng cho mình 1 chai luôn... Nước lạnh có lẽ cần thiết cho lúc này...

Em cần tỉnh táo để đầu óc có thể suy nghĩ đúng đắn mọi chuyện, vì khi đối diện với người con gái này... thì em cần phải khôn khéo trong lời ăn tiếng nói... Không thể nói linh tinh được...

- em uống đi...

-... không nói gì mà chỉ cầm chai nước rồi uống thôi...

- em mới về sao?

- được 1 tuần rồi, cả tuần rồi lo công việc của ba, giờ mới rảnh đi kiếm anh.

- Em kiếm anh có chuyện gì hả? Ba muốn anh làm gì sao?

- Không, chỉ muốn kiếm anh thôi... mà anh thôi luôn cái kiểu nói chuyện đó đi... em đã nói rồi, khi nào có ba thì nói chuyện đàng hoàng, còn không thì nói chuyện bình thường thôi...

- UHm, anh biết rồi...

- Mọi việc vẫn ổn chứ?

- ổn... tất cả ok. . mà anh đừng nhắc mấy chuyện đó... để yên cho em coi phim coi...

Không dám nói gì nữa, em im lặng ngồi coi phim chung với con nhỏ luôn... cơ mà cái bọn con gái thích coi phim hàn quốc, chứ em thì thua...

Ngồi gật lên gật xuống chịu không nỗi luôn... Rồi khi vượt quá giới hạn của sự chịu đựng đó là sự gục ngã...

em ngủ gục cmnl... nằm vất vưởng trên ghế... đau lưng bỏ mẹ ra được...

Cứ gục lên gục xuống một hồi thì em chịu hết nổi, nên đành đứng dậy, uốn éo vài cái cho nó giãn gân cốt... Rồi với tay châm điếu thuốc phì phà phì phèo...

Đầu óc có vẻ tỉnh táo hơn thường lệ... Nhưng lại vấp 1 sự phản đối...

- Đừng hút nữa, đi ra ngoài hút đi... hôi quá, nói bao nhiêu lần rồi, bổ béo gì đâu...

- Ờ, anh xin lỗi...

Sau đó thì chim cút luôn xuống quầy tiếp tân, thôi thì chém gió với thằng ku cũng được, ít ra còn có người nói chứ trên phòng chán bỏ mẹ...

Thằng ku thấy em đi xuống thì cười tươi vkl luôn...

- em đến là chịu anh trai đấy, suốt ngày thấy các bà ghé phòng...

- Chán chết mẹ, chả tự do gì đâu ku...

- Mà anh mướn thêm phòng làm gì?

- cho bạn anh mới lên, chắc ở khoãng tuần đấy...

- Vâng... mà chị đó nhìn xinh anh nhỉ?

- Ờ! Bông hồng có gai...

- hahahahaha

Nói rồi hai anh em cười nắc nẻ luôn... Chẳng để ý là con bé cool girl đã xuất hiện phía sau từ lúc nào... Thằng em thì nín cười cmnl... chỉ còn em cười như được mùa...

Em quay lại thì thấy con bé đang nhìn chằm chằm, kiểu như muốn ăn sống em vậy, hãi quá nên chạy lên phòng lại...

Vào phòng thì thấy badgirrl đang lục đồ của em...

- em tìm gì vậy?

- Tìm cái áo mặc tạm, không có đồ thay...

- Ờ, để anh kiếm cho cái áo sơ mi thay tạm, rồi tí anh chở đi mua đồ...

Xong thì em kiếm tạm cho nó cái áo sơ mi cũa em, đưa cho nó vào toaliet thay luôn... Em leo lên giường thả lưng phát cho nó đã... Trưa giờ vật vờ mệt bỏ mẹ ra...

Badgirl sau khi thay đồ xong thì cũng ra và leo lên giường tiếp tục sự nghiệp xem phim... còn em thì ngủ cmnl...

Đang ngủ ngon lành thì con bé đập đập em dậy... mở mắt ra thì đập vào mắt là cặp đùi trắng nõn không tì vết... nhưng lại 1 hình xăm vắt ngang... nhìn gợi cảm chết đi được...

Nhưng suy nghĩ đó chỉ thoáng chạy qua, vì em biết người trc mặt là ai...

- gì vậy em?

- Có bạn anh tới phòng kìa, đang ở dưới tiếp tân, anh xuống nói chuyện đi rồi lên chở em đi mua quần áo...

- Uhm...

Chắc là con Quỳnh rồi chứ chẳng ai... vậy là Quỳnh đã gặp badgirrl, không biết có chuyện gì không nữa... Thôi thì gặp trong tình huống này lại hay... Bớt đi 1 nỗi lo tình cảm...

Từ từ đi xuống quầy tiếp tân thì thấy con Quỳnh đang nói chuyện với con Cool girl... Thấy em thì giả vờ giận nữa mới kinh...

- Em kiếm anh có gì không?

- tính rủ đi ăn, mà chắc ăn sò no rồi, nên thôi...

- em con nít quá đó... bạn anh thôi, không có gì...

- Bạn anh thôi! không có gì... Điên mới tin...

- Em không tin thì tùy vậy...

- Em...

- em đừng nghĩ vớ vẩn là được... mọi chuyện sau này sẽ rõ, giờ anh chẳng muốn giải thích gì hết... mà cũng chẳng cần giải thích...

Nói xong em đi lên phòng luôn, vào phòng tắm rửa rồi chở badgirrl đi mua quần áo... Lúc đi xuống thì con Quỳnh và con Cool girl cứ liếc theo...

Badgirl quay lại chỉ thẳng vào mặt hai con rồi nói...

- Nhìn gì? có gì lạ sao?còn con bé kia, chị mày không phải như mày nghĩ đâu, đừng có vớ vẩn...

- Thì sao?

- Thì đập cho mày 1 trận chứ sao...

Nói xong thì badgirrl bay tới tính tẩn cho con Quỳnh 1 trận, nhưng em nhanh tay cản lại nên chưa có gì sảy ra...

- Hai đứa thôi đi, điên hả... anh nói rồi mà Quỳnh... Em đừng suy nghĩ lung tung...

- xxxwedsd

- ưefferfear

- gearfaerf

- faerfqerf

Hai đứa nó xoắn nhau khí thế luôn... Em đau hết đầu, điên tiết em quát cả hai khiến con Quỳnh và badgirrl giật cmn mình...

- Im coi... ồn áo quà...

- ơ...

- Ơ gì, đây là XXXX con của Ba nuôi anh... và là người có quyền quyết định chuyện của anh... Còn đây là Quỳnh bạn anh... hai đứa đừng có làm chuyện rối lên như vậy...

Nói xong thì em bỏ ra ngoài, mặc cho hai con thi nhau liếc, rồi tiếp tục tranh cãi... DCM điên hết cả người...

Ra ngoài hút thuốc được lát thì con Quỳnh và badgirrl đi ra... cả hai có vẻ dịu lại rồi... không còn liếc hay đá xéo nhau nữa...

Con quỳnh chào em rồi về, còn Badgirl thì lên xe em chở đi mua đồ luôn...

Lòng vòng khắp trung tâm BMT mà nó vẫn chưa mua được thứ gì... đi mua đồ với con gái là chúa khổ... Nhưng phải chấp nhận... không dám phật ý nó...

không thì em khó mà yên ổn...

Cuối cùng cũng được nó thả về ks... mệt mõi chán chường... Vừa ở SG lên chưa giải quyết được công việc thì lại gặp thêm rắc rối... Nhưng đành ngậm ngùi chấp nhận...

Tối đó em dắt Badgirl đi ăn, đi chơi những nơi mà em biết ở BMT... có vẻ như con bé cũng vừa trải qua nhiều việc lắm nên cũng xõa hết sức...

Và cuối cùng thì sau cuộc vui, em chở nó về ks... Nhưng con bé nhất quyết không chịu về phòng... Vậy là đành chìu nó vậy...

Thấy nó có vẻ say say nên em gạ chuyện xem nó kiếm em có chuyện gì không?

- Nè, cho anh hỏi cái coi?

- Anh nói đi?

- em lên đây chi vậy?

- Kiếm anh!

- Chi?

- Thì kêu anh dắt em đi chơi, mà hình như anh đang bận lắm thì phải?

- Uhm, cũng chút chút, nhưng mà em muốn đi đâu để anh sắp xếp?

- Tùy anh... em đang buồn nên muốn đi đâu đó cho khoay khỏa...

- Uhm, anh hiểu rồi, c ó gì anh sắp xếp rồi đưa em đi... Mà em có chuyện gì buồn hả?

- Cũng có chút chút... Nhưng không quan trọng. . anh mới là người đang có chuyện đó...

- Ờ... em bao giờ cũng hiểu anh...

- Bới vậy mới nắm thóp được anh, nên em mới điều khiển được anh... Có cần em giúp gì không?

- Anh cũng không biết, nhưng hy vọng là sẽ không cần tới em...

- Vậy thì em càng muốn nhúng tay vào... đợi đó... Anh chả bao giờ thoát khỏi em... hahahahaha

Nói xong con bé lăn ra ngủ, mặc cho em có nói cái éo gì nó cũng chỉ im lặng... Con bé vẫn như xưa, ngang ngạnh như ba nuôi của em... Điều gì đã quyết thì không thay đổi...

Đã làm sẽ làm tới nơi tới chốn... bất kể hậu quả như thế nào... nhưng luôn tính toán mọi đường đi nước bước... Khả năng đọc suy nghĩ và giải quyết vấn đề của con bé là thứ khiến em sợ và nể phục...

Nhưng bỏ qua tất cả mọi thứ đó... Bên trong con bé là một người yếu đuối... Con bé mất mẹ từ nhỏ, lớn lên trong tình yêu của ba... Những cách nghĩ và dạy con của những người phải lăn lộn trong thế giới tối, khác với những người ngoài kia...

Họ luôn cho con 1 vỏ bộc mạnh mẽ... Nhưng không biết được con thật sự cần thứ gì...

Con bé cũng thế, nó có tất cả, tiền bạc, quyền lực... Nhưng những người bạn đúng nghĩa con bé không có...

Bởi mổi khi con bé buồn thì luôn kiếm em hoặc thằng Tuấn, người mà nó có thể sai khiến, có thể nhõng nhẽo và cũng có thể giải bày tất cả...

Người mà con bé có thể thoải mái khóc lóc cả buổi và sau đó lại nhe răng cười vui như chưa có chuyện gì...

Chap này ngắn thôi nhé, vì em đang cân nhắc không biết có nên viết về chuyến đi DN không nữa? nên để em suy nghĩ rồi sẽ viết tiếp nhé. giờ thì tạm đọc đỡ phần này, coi như đây là bonus về bad girl vậy nhé.