Chương 43

Nữ sinh thấy anh dành nhiều thời gian để xem xét hơn nữ sinh B thì trong lòng có điểm thấp thỏm. Nhà cô không khá giả cho lắm, lúc trước để mua thanh pháp khí này đã dùng hết tiền để mua, pháp khí bị hư hỏng đến căn bản, không có điều kiện mua pháp khí mới, chỉ có thể tu bổ đi tu bổ lại, dần dần pháp khí của cô xuất hiện càng nhiều vấn đề

Mấy ngày trước cô có tìm một luyện khí sư có thể tu bổ pháp khí, đối phương trực tiếp nói với cô là pháp khí không thể tu bổ được. Bởi vì đã tu bổ quá nhiều lần, khiến cấu tạo của pháp khí trở nên hỗn loạn, không thể chịu được lần tu bổ tiếp theo, thà rằng cô dứt khoát đổi một thanh khác còn tốt hơn.

Cho đến đêm hôm qua, Nguyễn Linh Linh đột nhiên nói cho cô biết mình vừa tìm được một luyện khí sư vừa biết tu bổ pháp khí vừa đẹp trai, giá cả lại khá hợp lý. Cô có xem qua pháp khí của bạn thân, đúng thật là trở nên tốt hơn vì vậy ôm vài phần hy vọng.

“Cao đại ca, để tu bổ pháp khí của bạn tôi thì cần khoảng bao nhiêu?” Nguyễn Linh Linh nhìn ra tâm trạng thấp thỏm của bạn mình nên thay cô hỏi vấn đề này.

Cao Hàn nói một dãy số.

Nữ sinh A kia ngây ngẩn cả người.

“Làm sao vậy?” Cao Hàn nhìn về phía nữ sinh A, còn tưởng rằng cái giá này quá sức với cô

Nữ sinh A lập tức lắc đầu như trống bỏi, lúng túng nói: “Không đâu, cái giá này đã rất tốt rồi, còn thấy hơn so với tôi nghĩ rất nhiều.”

“Đây là giá cả ưu đãi, chỉ xảy ra lần này.” Cao Hàn nhướn mày nói.

Nữ sinh B sửng sốt một chút, cúi đầu, “Cảm ơn cậu.”

Nguyễn Linh Linh vỗ vai bạn mình.

Hai mươi phút sau, trước mặt Cao Hàn, pháp khí của nữ sinh B rực rỡ hẳn lên, những dấu vết tu bổ trước đây bị anh xóa bỏ, mặt ngoài gồ ghề đã thay đổi thành bóng loáng như mới. Dưới chân anh xuất hiện ngày càng nhiều tạp chất màu đen, đây đều là tạp chất ẩn chứa trong pháp khí. Lượng tạp chất còn nhiều hơn hai thanh anh đã tu bổ, bởi lẽ tay nghề luyện khí sư tu bổ không được tinh vi nên mỗi lần tu bổ đều lưu lại tạp chất, khiến công năng pháp khí ngày càng kém, còn không bằng mua một thanh mới.

Lần này anh tinh luyện hết tạp chất của pháp khí nhưng cũng không thể đạt được trạng thái hoàn hảo như trước mà chỉ được khoảng chín lăm, chín sáu phần trăm.

Chuyển khoản xong, ba nữ sinh cảm ơn Cao Hàn, khi chuẩn bị rời đi, nữ sinh B kia chạy tới trước mặt Cao Hàn, “Cao đại ca, tôi có thể xin phương thức liên lạc của anh không, nếu về sau có người câng tu bổ pháp khí thì chúng tôi có thể giới thiệu anh với người ta.”

Cao Hàn không từ chối, đối với anh tu bổ pháp khí như một phương pháp để tu luyện tay nghề, càng nhiều người đến thì càng tốt.

Nguyễn Linh Linh cũng cùng nữ sinh A kia mặt dày chạy tới xin thông tin liên hệ.

Trước khi rời đi, Nguyễn Linh Linh nhớ tới một việc.

“Cao đại ca, cái này là quà cảm ơn của tôi, xin anh đừng từ chối.”

Một gói kẹo sữa thỏ trắng được đưa tra trước mặt anh, Cao Hàn kinh ngạc ngẩng đầu, khó hiểu hỏi: “Tại sao lại đưa cho tôi cái này?”

Nguyễn Linh Linh ngại ngùng nói, “Hôm đó tôi vô tình thấy trong túi cậu có mấy viên kẹo sữa nhãn hiệu này, tôi tưởng cậu thích ăn nên nghĩ đây là món quà phù hợp với cậu nhất.”

“Thì ra thứ ngày hôm qua cậu đi tìm khắp nơi là thứ này.” Hai người bạn bên cạnh kinh ngạc nói.

“Cảm ơn.” Cao Hàn chưa từng nói là mình thích loại kẹo sữa này mà người thật sự thích lại là người đàn ông có tính cách cổ quái kia.

Ba nữ sinh rời đi, Cao Hàn lại nhìn chằm chằm gói kẹo sữa vài phút, trong đầu lại nhớ tới khuôn mặt xinh đẹp của đối phương.

Gần đây tần suất người đang ông xuất hiện trong trí nhớ của Cao Hàn khá nhiều, anh rũ bỏ hình anh trong đầu, cất gói kẹo sữa vào trong túi.

Từ sau khi ba người Nguyễn Linh Linh tới, việc làm ăn của Cao Hàn cũng thêm khởi sắc. Ngày đó anh giúp hai người tu bổ pháp khí, cũng có những người khác vây xem, phát hiện năng lực của anh cũng tốt thì lập tức có tâm tư, từ chối ưu đãi của Lý Đại mà đi qua tìm Cao Hàn, khiến hắn vô cùng tức giận nhưng chỉ có thể nhẫn nhịn.

Nói trắng ra, pháp khí là mệnh căn tử của mỗi người, ai cũng không muốn thấy mệnh căn tử của mình xảy ra chuyện gì, vậy nên ai có bản lĩnh hơn thì khách hàng sẽ tìm tới người đó.

Tuy rằng cách thức này không kiếm được nhiều bằng bán pháp khí, nhưng sau mấy ngày tu bổ Cao Hàn phát hiện tay nghề luyện khí của anh càng ngày càng điêu luyện hơn.

Tiễn vị khách cuối cùng đi, Cao Hàn nhìn bầu trời sẩm tối, chuẩn bị thu dọn hàng quán.

“Người anh em đúng là thâm tàng bất lộ nha.” Bà chủ nhìn anh sắp xếp đồ đạc, thở dài một hơi.