Chương 40

Một bao kẹo sữa thỏ trắng bỗng nhiên từ trên bàn rơi xuống đất, bao bì đã bị mở, có mấy viên kẹo rơi ra ngoài.

Cao Hàn nhặt mấy viên kẹo lên, trong đầu đột nhiên nhớ đến khuôn mặt phong hoa tuyệt đại kia, anh trầm mặc chớp mắt, hình như có điểm gì đó không thích hợp với mình.

Sống đến đời thứ hai, anh chưa từng nghĩ đến một người đàn ông thường xuyên như vậy, hơn nữa còn là người đàn ông vừa mới gặp một lần.

Nhìn viên kẹo sữa trong tay, Cao Hàn cảm thấy có lẽ là do bao kẹo này đi, mỗi lần nhìn thấy đều không nhịn được nhớ tới đối phương, hoặc có thể là do khuôn mặt kia nữa, cần phải thừa nhận rằng đây là khuôn mặt đẹp nhất mà anh từng thấy khi trải qua hai đời.

Cao Hàn thở dài một hơi, anh vẫn luôn cảm thấy diện mạo của nguyên chủ đã không tồi rồi, giống với diện mạo đời trước của anh sáu, bảy phần, chỉ là đường nét trên khuôn mặt hài hoà hơn, thiếu đi vài phần anh tuấn soái khí.

Kỳ thật anh đã nếm thử một viên, ấn tượng đầu tiên của anh là nó có vị sữa đậm đà, không mềm cũng không cứng, không ngọt lắm và cũng hơi béo ngậy. Nhưng anh vẫn không hiểu được loại kẹo sữa này có gì đặc biệt mà để người đàn ông kia nhớ mãi không quên.

Lắc đầu, Cao Hàn đặt túi kẹo sữa lên bàn, nhét mấy viên kẹo bị rơi ra vào túi rồi đi ra ngoài.

……

Ông lão, bà chủ và người đàn ông trung niên kia ngơ ngác nhìn Cao Hàn, người trước đây không lâu dùng thân phận khách hàng để thu thập thông tin, chỉ trong chớp mắt đối phương đã bày bàn dựng quán, phá vỡ thế tam giác của bọn họ và trở thành chủ quán tu bổ pháp khí thứ tư.

“Người anh em, thì ra cậu là luyện khí sư à.” Người đàn ông gầy gò nói với giọng ý vị thâm trường, ánh mắt kỳ quái nhìn Cao Hàn.

Có thể tu bổ pháp khí thì đều là luyện khí sư có nhiều năm kinh nghiệm bởi họ phải luyện khí nhiều thì mới quen thuộc được với kết cấu của pháp khí. Luyện khí sư trẻ tuổi giống như Cao Hàn chạy đến đây cướp bát cơm của bọn họ thì rất hiếm thấy.

“Ừm.” Cao Hàn nhìn về phía bọn họ gật đầu, khách khí nói: “Đây là lần đầu tiên tôi kinh doanh loại hình này, xin thỉnh giáo nhiều hơn.”

Cao Hàn mang đồ đạc bày lên quầy hàng, nói là đồ đạc nhưng thật ra không có gì mấy, đến cả tên quầy hàng còn không có.

“Tốt rồi, tốt rồi, người trẻ tuổi như người anh em đến đây bày hàng cũng không nhiều.” Bà chủ mỉm cười tủm tỉm nói.

“Tốt cái gì, tới đây bày hàng thì cũng không thể dựa vào mặt là có thể làm ăn.” Người đàn ông trung niên lắc đầu,

“Làm cái nghề tu bổ pháp khí này không quan trọng lớn lêm đẹp hay không mà phải dựa vào kinh nghiệm, dựa vào tuổi tác. tuổi càng lớn thì khách hàng càng tin tưởng tay nghề.

“Nếu nói như vậy thì chắc việc làm ăn của ông anh đây có vẻ không tốt rồi.” Cao Hàn nói.

Người đàn ông trung niên: “.......”

“Ha ha, người anh em này không dễ chọc nha, lần đầu tiên thấy được biểu cảm nghẹn lời của Lý ca, đúng là vô cùng đặc sắc.” Bà chủ mập mạp vừa vỗ đùi vừa cười nắc nẻ.

Dưới đáy mắt của ông lão kia cũng xuất hiện ý cười, “Được rồi, đừng hù dọa cậu bạn nhỏ. Nhưng Lý Đại nói cũng đúng, mở quầy hàng ở đây không đơn giản như vậy, ban đầu thì có thể dựa dựa vào mặt để thu hút khách hàng nhưng cuối cùng muốn giữ chân khách hàng thì phải dựa vào bản lĩnh.”

Ở trong mắt ba người thì Cao Hàn không thật sự có bản lĩnh gì.

Mấy ngày sau, quầy hàng của Cao Hàn đúng là không có mấy ai nào hỏi thăm.

Ngày đầu tiên, những người tới đều là khách hàng cũ và thường đi thẳng tới quầy hàng mình quen thuộc.

Ngày thứ hai, cuối cùng cũng có người qua đường ghé qua đây hỏi thăm, vừa nhìn khuôn mặt trẻ non của Cao Hàn, anh ta cũng không có tin tưởng lắm, nhưng vừa nghe được lời giới thiệu của Cao Hàn rằng có thể tu bổ bất cứ pháp khí nào thì lập tức quay đầu đi tìm quầy hàng khác.

Người đàn ông trung niên còn cười nhạo anh, để đoạt chuyện làm ăn của bọn họ thì còn non lắm.

Ngày thứ ba, cuối cùng cũng có một nữ sinh cái gì cũng không biết, chỉ dựa vào giá trị nhan sắc nên chọn đúng quầy hàng của Cao Hàn. Cô đứng trước quầy, đỏ mặt hỏi anh có thể tu bổ pháp khí của cô không, khiến ba người còn lại ngây người nhìn, thì ra thật sự có người chỉ coi trọng giá trị nhan sắc.

“Pháp khí dạng gì? Tôi có thể xem trước không?” Cao Hàn không đổi sắc mặt mà hỏi.

Nữ sinh kia lấy pháp khí của mình đưa cho anh.

Cao Hàn nhận pháp khí, dùng linh năng điều tra một chút,

sau một phút liền nói: “Pháp khí này của cậu không xảy ra vấn đề lớn, chỉ cần tu bổ một chút là được.”

Nữ sinh gật gật đầu, vẻ mặt lộ ra sự vui mừng.

“Bạn nhỏ à, cháu đừng nghe người ta nói chỉ cần tu bổ một chút là được, tu bổ pháp khí bị hao tổn không phải là chuyện dễ dàng như vậy. Không tới một phút đã đưa ra kết luận thì có thể kết luận được vấn đề gì. Cháu xem người ta trẻ tuổi như thế thì có được bao nhiêu kinh nghiệm, đừng để đến lúc đó hối hận .” Người đàn ông trung niên chen vào nói với vẻ mặt lạnh lùng.