Chương 4

Nửa giờ sau, Cao Hàn mang vali từ trên lầu xuống, những thứ quan trọng nhất đối với nguyên chủ đều chỉ gói gọn trong một chiếc vali này.

“Có cần thiết phải dọn ra ngoài nhanh như vậy không?” Đường Chấn Bình không thể nào vui nổi mà nói. Bắt đầu từ ngày hôm qua, ông ta luôn có cảm giác có thứ gì đang dần thoát ly ra khỏi sự khống chế của mình.

“ Sắp tới khai giảng rồi. Cháu muốn nhanh chóng ổn định mọi thứ trước.” Cao Hàn nói

Lời này vừa hợp tình lại hợp lý khiến Đường Chấn Bình cũng không thể phản bác lại được gì.

Cao Hàn vừa đi thì Đường Tâm Ngữ chạy thịch thịch xuống dưới lầu. Vốn dĩ cô ta muốn lớn tiếng mắng chửi vài câu nhưng khi thấy khuôn mặt lạnh tanh của Đường Chấn Bình, trong nháy mắt cúi đầu xuống tỏ vẻ ngoan ngoãn, “ Cha, Cao Hàn dọn đi rồi nhỡ anh ta chạy trốn thì làm sao bây giờ?”

Đường Chấn Bình luôn có những quy củ nghiêm khắc trong gia đình, ở bên ngoài con cái chỉ có thể gọi ông ta là cha, không thể kêu ba. Ông ta cảm thấy nếu làm như vậy có thể khiến gia đình của ông ta trở nên cao quý hơn.

“Nó không thể chạy được, con tự quản chính mình cho tốt đi.” Đường Chấn Bình nói xong liền quay đầu trở về thư phòng.

“Mẹ.” Đường Tâm Ngữ quay sang làm nũng với Đường phu nhân.

Đường phu nhân xoa đầu cô ta rồi nói: “Nghe lời cha con đi, đừng làm hỏng chuyện tốt của anh con, nếu cha con lại tức giận, mẹ không thể cứu con lần nữa đâu.”

“ Đã biết ạ.” Đường Tâm Ngữ không tình nguyện mà đồng ý, quay người lại lộ ra biểu tình không cam lòng. Đường Minh Hạo thấy thế cũng không nói gì thêm.

……

Chung cư Cao Hàn chọn đều là có sẵn nội thất, chỉ cần xách vali vào là có thể trực tiếp ở được, từ nhà ga gần Đường gia ngồi phương tiện bay công cộng khoảng 10 phút là tới nơi.

Thời gian đi lại ngắn cũng không có nghĩa là khoảng cách cũng ngắn.

Địa cầu vào năm 3510, khoa học kỹ thuật phát triển rất nhanh, tuy rằng vẫn kém thế giới tương lai của anh nhưng công nghệ thực tế ảo đã được phổ biến toàn thế giới, điện thoại đã bị đào thải, thay thế nó là một loại máy truyền tin dạng quang não như ở thế giới cũ của anh.

Tùy thời tùy chỗ đều có thể giao tiếp bằng giọng nói và trực tiếp lên mạng, không cần cố định tại một nơi nào. Đây có thể coi là bước đột phá lớn nhất của tân thế kỷ mới.

Bước đột phá thứ hai chính là phương tiện bay công cộng. Trước mắt thì phương tiện giao thông là phát triển nhanh nhất. Hiện tại thì phương tiện bay công cộng đã trở thành phương tiện giao thông có sức ảnh hưởng và được sử dụng nhiều nhất trên địa cầu, chỉ cần mất nửa giờ là có thể đi từ phía Bắc tới phía Nam Thanh thành. Hầu hết mọi người đi ra ngoài đều không lái xe trừ những người thực sự có tiền. Thứ họ lái được gọi chung là huyền phù, có thể đi vào thông đạo trên không trung.

Trước cửa chung cư có một người đàn ông đang đứng chờ anh, nhìn thấy anh liền lập tức đi tới trước mặt Cao Hàn hỏi: “ Xin hỏi ngài có phải là Cao tiên sinh không?”.

“ Đúng vậy.” Cao Hàn gật đầu nói.

Người đàn ông xem lại thông tin thân phận, xác nhận không có sai sót liền mở cửa chung cư, lấy văn kiện từ cặp ra, “ Đây là hợp đồng cho thuê chung cư, ngài có thể xem qua, nếu không có thắc mắc điều gì, ngài có thể ký tên ở mặt trên và hợp đồng điện tử nữa, đương nhiên…..”

Người đàn ông thao thao bất tuyệt nói một hồi. Chỉ thấy Cao Hàn lật xem văn kiện một cách tùy tiện rồi lưu loát mà ký tên mình xuống, có thể nhận thấy rằng anh không hề xem kỹ hợp đồng.

“ Không phải vẫn còn hợp đồng điện tử cần ký sao?” Cao Hàn ký xong nhìn người đàn ông đang ngơ ngác, lông mày khẽ nhíu lại, hỏi.

“ A……” Lúc này người đàn ông mới phản ứng lại, lấy ra một phần văn kiện điện tử.

Cao Hàn cũng lưu loát ký tên xuống, thật ra anh cũng đoán được người đàn ông đang suy nghĩ cái gì.

Là một Luyện Linh Giả hàng thật giá thật, liếc mắt qua một lượt, anh đã nắm rõ được nội dung hợp đồng là gì. Chỉ là sự tồn tại của người bình thường chiếm đa số trong thế giới này, vậy nên cho dù Luyện Linh Giả gióng trống khua chiêng, cũng không dám phá hỏng sự cân bằng giữa Luyện Linh Giả và người bình thường vì thế đại đa số mọi người đều không biết Luyện Linh Giả có tồn tại

Cha mẹ nuôi của nguyên chủ cũng chính là một trong số đó, họ chỉ có thể mơ hồ nhận ra sự khác thường nhưng để nói rõ ràng khác thường chỗ nào thì chính họ cũng không rõ.