Chương 37

“Xin chào tiên sinh, về vấn đề của ngài chúng tôi đã liên lạc với người dùng Ám Ô. Người dùng Ám Ô đã gửi minh chứng và giải thích bản thân trong sạch. Quyết định của chúng tôi được đưa ra dưới tình huống hợp tình hợp lý.” Nhân viên Linh Võng trả lời hắn.

“Minh chứng gì?” Khuôn mặt Phạm Nhân trở nên dữ tợn.

“Hình ảnh được ngài gửi lên không phải hình ảnh mà người dùng Ám Ô bán, đồng thời đối phương còn có ý kiến, nếu pháp khí có vấn thì tại sao vài ngày sau khi nhận pháp khí mới khiếu nại?”

“Không có khả năng, hình ảnh pháp khí là thật, tại sao hắn có thể chứng minh pháp khí trong tay tôi không phải của hắn? Lúc trước tôi không ở trong nước nên nhờ người nhận hộ thì đương nhiên sẽ chậm mấy ngày.”

“Câu trả lời của ngài cũng miễn cưỡng hợp lý và chúng tôi cũng đã suy nghĩ về bằng chứng mà ngài đề cập vậy nên đã thông báo với người dùng Ám Ô. Sau khi Ám Ô đưa ra bằng chứng thì chúng tôi mới đưa ra quyết định.” Nhân viên công tác nói.

Phạm Nhân cắn chặt răng, “Minh chứng đâu?”

“Chẳng lẽ ngài không phát hiện ra sao, mỗi thanh pháp khí của người dùng Ám Ô bán ra đều có ký hiệu để đánh dấu.” Nhân viên công tác trình chiếu mấy hình ảnh cho hắn xem, “Đây là minh chứng của những người mua khác, đúng thật là mỗi thanh pháp khí đều có ký hiệu. Chúng tôi cũng đã liên hệ với nhân viên giao hàng của công ty Chuyển phát nhanh tức thời ngày hôm đó để xác nhận. Minh chứng của ngài khác với minh chứng của người nhân viên giao hàng. Ngài còn câu hỏi gì không?”

Ong một tiếng.

Sắc mặt Phạm Nhân tái nhợt mà nhìn hình ảnh nhân viên Linh Võng trình chiếu. Đột nhiên hai mắt hắn đỏ bừng, hắn nhận ra trong bốn hình ảnh thì có tận ba cái là của Tô Chu Hà mua. Người đâm hắn một đòn chí mạng lại là bạn tốt của hắn.

Dưới cơn thịnh nộ, Phạm Nhân lập tức liên hệ với Tô Chu Hà, hắn đã quên rằng mình đã đoạn tuyệt quan hệ với anh.

“Phạm thiếu……” Trần Lực cẩn thận mà nhìn hắn.

“Cút ngay!” đôi mắt Phạm Nhân đỏ ngầu, biểu tình dữ tợn.

Trần Lực không dám nói với hắn.

“Phạm Nhân?” Tô Chu Hà nhìn thấy Phạm Nhân liên lạc với anh thì rất kinh ngạc nhưng lúc sau nhìn thấy bộ dạng của hắn thì sự kinh ngạc dần lắng xuống, đại khái anh đã biết mục đích của Phạm Nhân khi liên hệ với mình.

.......

“Tôi nhận ra rằng chỉ cần là chuyện liên quan đến cửa hàng Thiên Hạ Đệ Nhất Khí Sư thì cuối cùng đều sẽ phong thủy luân chuyển.”

“Ha ha, cửa hàng Thiên Hạ Đệ Nhất Khí Sư có độc đúng không, cả Tam Điểm Thủy và Hạc Vân Phong dây vào bên đấy nên bị khoá tài khoản rồi.”

“Tôi còn tưởng rằng cửa hàng Thiên Hạ Đệ Nhất Khí Sư phải phá sản rồi, ai mà chả biết bản lĩnh của Hạc Vân Phong. Ai mà ngờ được không xử lý được cửa hàng người ta mà trái lại bị người ta xử lý, thật là mất mặt!”

“Lầu trên chú ý chút đi, Ám Ô tự rửa sạch hiềm nghi, tự chứng minh bản thân trong sạch, tất cả các thông tin mà chủ quán đã đăng lên đều là thật còn gì.”

“Nói vậy chẳng phải chúng ta đã bỏ lỡ cơ hội sở hữu được pháp khí chất lượng sao?”

“Bỏ lỡ +1.”

“Bỏ lỡ +2.”

“Thổi phồng Ám Ô lên như thế làm gì, theo tôi thấy thì tên Ám Ô này cũng có vấn đề. Người khác mới khiếu nại hắn mấy ngày mà Linh Võng đã giải quyết rồi. Nếu nói là không có gì mờ ám thì ai có thể tin được, nói không chừng bởi vì lý do này mà Tam Điểm Thủy và Hạc Vân Phong mới ngã ngựa.”

“Lầu trên bị ngốc à, không thấy rằng Linh Võng đã đưa ra chứng cứ đầy đủ sao, còn hoài nghi cái gì nữa. Theo tôi thấy thì lần này Linh Võng đã làm đúng một chuyện, đó là nhổ tận gốc hai khối u ác tính Tam Điểm Thủy và Hạc Vân Phong, đây mới chuyện tôi thấy hài lòng nhất!”

“Hài lòng +1, ông đây đã khiếu nại Hạc Vân Phong hơn nửa năm rồi, mỗi ngày đều gửi thư khiếu nại, cuối cùng cũng thành công rồi. Mặc kệ là vì nguyên nhân gì, chỉ cần Hạc Vân Phong cút đi thì tôi thấy mãn nguyện rồi.”

……

Bình thường Linh Võng như một hồ nước tĩnh lặng, đột nhiên náo loạn hết cả lên, đến cả người ngoài đều nghe nói qua chuyện này. Điều đó không chỉ mở rộng sức ảnh hưởng của Linh Võng mà còn hấp dẫn thêm nhiều người dùng mới, một mũi tên trúng hai con nhạn. Quản lý mường rỡ, ông ta cười không ngậm được miệng mà thưởng cho nhóm nhân viên.

Phía bên Phạm Nhân lại không tốt đẹp cho lắm. Lần đó hắn nhất thời xúc động chạy tới chất vấn Tô Chu Hà, nhưng bị lờ đi vậy nên mắng chửi một hồi thì chính thức tuyệt giao với Tô Chu Hà, cuối cùng chán nản mà rời đi. Nhưng sự việc không kết thúc ngay.

Tại một bữa tiệc, khi Viên Thần Lâm biết được chuyện này liền kêu người đưa bọn họ tới biệt thự của gã. Phạm Nhân còn chưa kịp nói lời nào đã bị đá ra xa.

Thời điểm Phạm Nhân bò dậy, bên trong cổ họng hắn có mùi tanh ngọt.