Chương 30

Người thanh niên lập tức lộ ra vẻ mặt tự hào, tươi cười nói, “Chúng tôi là đơn vị chuyển phát nhanh hàng đầu thế giới mà, nên tiên sinh cứ yên tâm.”

Cao Hàn ngoài ý muốn mà hạ mắt.

Người thanh niên chỉ cho rằng Cao Hán chỉ suy nghĩ quá nhiều nhưng khi anh ta giao chiếc hộp đến địa điểm thì bất ngờ có hai người bước ra và hỏi anh ta vài câu. Đến lúc đó anh ta mới hiểu tại sao vị tiên sinh kia lại dặn dò anh kĩ như vậy, đối phương hỏi không được cái gì, cuối cùng có thể tha anh đi

……

“Chết tiệt, tên Ám Ô kia cũng quá xảo trá, vậy mà lại thuê công ty chuyển phát nhanh để vận chuyển hàng hóa.” Phạm Nhân tức giận mắng, mắng xong còn lén nhìn trộm sắc mặt âm trầm của Viên Thần Lâm, tâm tư gã rõ như ban ngày.

“Đúng thế, pháp khí quan trọng như vậy, hắn không sợ bên chuyển phát nhanh sẽ làm mất hàng sao?” Trần Lực lập tức phụ họa.

Hai người đều có chút thấp thỏm, không dám đối diện với Viên Thần Lâm.

“Ừ, đáng nhẽ bổn thiếu phải sớm biết rằng cái kế hoạch kia của hai người sao có thể thành công, đúng là không nên tin tưởng mấy người.” Nếu thời gian có thể quay ngược lại, Viên Thần Lâm tuyệt đối sẽ không bao giờ tin vào lời mật ngọt hai tên này.

“Viên thiếu, ngài nói có phải tên Ám Ô kia phát hiện ra chuyện gì cho nên mới lập tức tìm bên chuyển phát nhanh không?” Phạm Nhân chột dạ hỏi.

Viên Thần Lâm lạnh nhạt liếc hắn, châm chọc nói: “Với chỉ số thông minh này của cậu thì chẳng trách sẽ bị quay vòng vòng, đột nhiên đưa ra yêu cầu giao dịch trực tiếp như thế thì bất kể kẻ nào cũng sẽ nghi ngờ, huống chi đối phương còn là người nắm giữ tuyến cung cấp chất lượng cao, trừ khi hắn ta bị thiểu năng mới tự mình đi giao dịch.”

Hai người bị bóc mẽ thì càng thấy xấu hổ, lúc này mới ý thức được kế hoạch bọn họ có sơ hở lớn, lúc trước là bị viễn cảnh tốt đẹp làm mờ mắt nên mới cảm thấy kế hoạch này không có chút sai sót, nghĩ vậy, hai người đều hận không thể đào hố mà chui xuống.

“Viên thiếu, không thì chúng ta đi tìm nhân viên chuyển phát nhanh kia để tra hỏi?” Trần Lực

cẩn thận mà đề nghị.

Viên Thần Lâm lạnh lùng liếc về phía gã, “Cậu đi à?”

Trần Lực vừa muốn nói liền bị Phạm Nhân ngăn lại.

“Đừng nói mấy câu nực cười như vậy, công ty Chuyển phát nhanh tức thời kia đứng số một toàn cầu, cậu cho rằng sau lưng người ta không có thế lực chống lưng sao, chỉ cần thấy mức coi trọng sự an toàn của một nhân viên giao hàng thì biết rồi đấy.” Phạm Nhân trầm giọng cảnh cáo gã.

Trước kia từng có một nhân viên giao hàng bị mấy vị khách hàng liên tục làm khó dễ nên ban giám đốc mới để ý tới, tra ra mới biết họ đều là người trong cùng một gia tộc, chỉ vì lúc trước người thân bọn họ có trải nghiệm không tốt thì lập tức làm khó dễ người nhân viên kia, thậm chí tìm người hội đồng anh ta. Ban giám đốc biết được chuyện đó thì gia tộc kia liền biến mất

Chỉ vì một nhân viên giao hàng nhỏ, thậm chí người nhân viên kia không gặp nguy hiểm gì về tính mạng, chỉ bị bầm dập mấy chỗ mà tạo nên chuyện kinh động như thế. Kể từ đó, mọi người đều tự bảo nhau rằng đừng nên chọc vào nhân viên Chuyển phát nhanh tức thời.

Toàn thân Trần Lực lập tức toát ra mồ hôi lạnh, lộ ra ánh mắt cảm kích nhìn Phạm Nhân

“Viên thiếu, vậy hiện giờ chúng ta nên làm gì?” Phạm Nhân cúi người hỏi.

Sắc mặt Viên Thần Lâm hòa hoãn xuống, cười một cách khinh miệt, nói: “Không phải ngươi đặt hàng ở Linh Võng sao? Nghe nói cửa hàng kia của hắn không có giấy chứng nhận chính thức."

Ánh mắt Phạm Nhân lóe lên, “Viên thiếu, ngài đây là muốn chúng tôi dùng cớ này để khiếu nại lên Linh Võng, nhằm giữ lại một nghìn hai trăm vạn kia sao?”

“Cũng không phải không có thuốc chữa.” Viên Thần Lâm đắc ý.

“Đó đều là do Viên thiếu chỉ giáo.” Phạm Nhân nịnh nọt nói, “Đi, chúng tôi lập tức đi làm ngay, Viên thiếu ngài cứ đợi tin tốt từ chúng tôi.”

“Lần này đừng làm bổn thiếu thất vọng, nếu không làm được thì có thể cút đi được rồi.” Viên Thần Lâm ánh mắt đột nhiên sắc bén.

“Vâng, vâng.” Hai người lập tức phụ họa.

Quản gia đứng ngoài cửa, đợi hai người đi rồi mới gõ cửa tiến vào, “Nhị thiếu, việc này giao cho hai tên kia sẽ không xảy ra vấn đề gì chứ?”

Viên Thần Lâm hừ lạnh nói: “Tự đưa mình tới cửa mà không lợi dụng thì hơi phí, nếu chuyện này không thành thì thì tìm người khác. Nhưng cái tên Ám Ô kia cũng khó đối phó, ông đi tra xem, có thể dùng mọi thủ đoạn để lôi được thân phận thật của tên kia từ Linh Võng.”

“Nhị thiếu, nếu người này thật sự là luyện khí sư thì không phải chúng ta đã đắc tội với một luyện khí sư có thực lực sao?” Quản gia lo lắng hỏi.

“Có gì mà lo lắng thế, tôi dám chắc chín phần mười tên này không phải là luyện khí sư. Nếu thật sự lag luyện khí sư thì chỉ cần nói ra thân phận thì tức khắc sẽ có đại gia tộc cung phụng, làm sao có thể bán pháp khí trên Linh Võng được, lại nói, ông đã từng nghe qua người nào như thế chưa?” Viên Thần Lâm nói như đã liệu trước được mọi chuyện.

Người quản gia đã hiểu.