Chương 25

“Không có gì không tốt cả, cuộc sống của nó bây giờ không giống với trước đây, không thể tùy tâm sở dục như trước nữa rồi. Cho dù chúng ta là ba mẹ thì cũng không thể mang lại cuộc sống an nhàn cho nó mãi được. Hiện tại nó đã lớn, đã trưởng thành, đã có chủ kiến, chúng ta phải tin tưởng vào con trai mình chứ.” Mẹ nuôi nhận thấy được sự kiên định trong mắt Cao Hàn, đây cũng là lý do bà không xen vào quyết định của anh.

Cha nuôi cằm dựa vào bà trên vai, “Có chút thương tâm đấy.”

“Có cái gì mà thương tâm chứ?” Mẹ nuôi liếc mắt nhìn ông ấy.

“Con trai trưởng thành thì không cần chúng ta nữa rồi.”

Mẹ nuôi trầm mặc, bà cũng không biết phải làm sao.

“Hơn nữa, nó không nói cho anh phương pháp chăm sóc mà cứ thế đi rồi.”

Mẹ nuôi cảm thấy tính tình bà càng ngày càng kém đi chắc không phải do thời kỳ mãn kinh tới mà là do người nào đó ngứa da ngứa thịt, cho nên bà mới không khống chế được bản thân mình.

Lúc chiều khi rời khách sạn, Cao Hàn đã gọi điện cho mẹ nuôi, yêu cầu của Đường Chấn Bình có thể ràng buộc được nguyên chủ và cha mẹ Cao, nhưng lại không thể ràng buộc được anh làm theo ý ông ta. Biết được bọn họ bình an vô sự thì anh cũng cảm thấy nhẹ nhõm.

……

Vào một đêm rực rỡ tại Thanh thành, trong một tòa biệt thự huy hoàng, tráng lệ, một nhóm thanh niên đang tổ chức tụ tập, những người được mời đến hầu như là con cháu của các gia tộc tựa như Đường Minh Hạo và Đường Tâm Ngữ, hoặc có xuất thân là con cháu thương nhân. Địa vị được phân chia tại đây giống với người thường, đều là dựa theo bối cảnh đằng sau.

“Tô Chu Hà, nghe nói gần đây cậu đào đc vài thanh pháp khí không tồi, có thể lấy ra để mọi người ở đây thưởng thức hay không?” Một thanh niên tên Hà Định đang nằm trên ghế sofa, trong tay cầm một ly Bloody Mary đột nhiên mở miệng.

Tô Chu Hà lập tức nhìn về phía Phạm Nhân, thấy hắn ta né người ra sau một chút thì sắc mặt liền trầm xuống.

“Sao thế, pháp khí quý tới mức không lấy ra cho mọi người xem được à?” Từ trước tới nay Hà Định đã không hợp với Tô Chu Hà, thấy anh chậm chạp không phải ứng thì lại càng tò mò.

Thấy mọi người đều dồn lực chú ý tới mình, Tô Chu Hà khẽ cười, nói: “Sao có thể chứ, chỉ là một thanh pháp khí nho nhỏ, cũng không có gì đặc biệt, mọi người muốn xem thì xem, ai mà không có pháp khí chứ, đợi lát nữa cậu cũng lấy pháp khí mới của mình cho mọi người nhìn một cái đi.”

Tô Chu Hà dứt lời liền lấy ra một thanh hạ cấp pháp khí, tùy ý đưa tới.

Kết quả vừa thấy là pháp khí hạ cấp, tuy rằng có thể chứa đựng phù chú nhưng cũng không thay đổi được nó chỉ là thanh pháp khí hạ cấp, hầu hết mọi người đều lập tức mất đi hứng thú.

“Xem ra đúng thật là chả ra làm sao.” Hà Định cười nhạo nói: “Vậy mọi người có thể chiêm ngưỡng pháp khí mới của tôi đây, một thanh pháp khí trung cấp công kích, khá khó tìm trên thị trường đấy.”

“Ồ, cư nhiên là có thể kết hợp với ba loại phù chú, đây là lần đầu tôi thấy loại pháp khí như vậy, luyện khí sư là ai thế, cũng quá lợi hại đi.” Lập tức có người tới vuốt mông ngựa Hà Định.

“Đúng vậy, pháp khí trung cấp kết hợp được với hai loại phù chú đã khó tìm rồi, đừng nói tới ba loại.”

“Không phải pháp khí đặc biệt thì tôi nào dám không biết xấu hổ lấy ra, tôi cũng không giống như …..” Hà Định chưa kịp nói xong thì có hai người đột nhiên đi vào hoa viên, hai mắt gã lập tức sáng ngời, không nói hai lời mà đây người khác để đi qua, “Viên thiếu!”

Vừa nghe đến hai chữ Viên thiếu, mọi người đều sôi nổi vây quanh, lộ ra vẻ mặt lấy lòng, chỉ có Tô Chu Hà đứng yên tại chỗ, ngược lại có vẻ khác người.

“Viên thiếu, vị này là?” Hà Định liếc mắt một cái liền phát hiện người bên cạnh được Viên thiếu đối xử khá đặc biệt, thái độ khách khí cùng kính sợ và lấy lòng. Có thể khiến cho Viên thiếu có thái độ như thế thì chắc chắn là người đến từ nơi đó.

“Cậu, mang pháp khí lại đây cho tôi xem.” Người thiêú niên đột nhiên mở miệng.

Hà Định cho rằng đối phương đang nói chuyện với mình, định mang pháp khí tới trước mặt thiếu niên, vừa định đi lên thì thiếu niên khó hiểu liếc gã một cái, “Sao lại chắn tầm mắt của tôi? Cút ra, người tôi gọi là anh ta!" Ánh mắt đối phương nhìn chằm chằm vào Tô Chu Hà.

Sắc mặt Hà Định vừa trắng vừa xanh, thiếu niên đi lướt qua gã, tựa như chỉ xem gã là không khí.

Tô Chu Hà nhìn khuôn mặt non nớt của thiếu niên, đưa pháp khí của mình cho cậu.

Đối phương cẩn thận đánh giá pháp khí một lúc, nhận xét hai chữ không tồi rồi liền ném lại cho Tô Chu Hà. Sau đó còn nghiêm túc nói một câu, “Đây là thanh pháp khí hạ cấp chứa đựng được phù chú trung cấp thứ hai mà tôi đã thấy.”