Chương 21

Trên đường đến sân bay, Cao Hàn đã tải thêm một thanh pháp khí trung cấp mà mình đã luyện chế vào cửa hàng trên Linh Võng. Đây là một thanh pháp khí trung cấp hướng về thuộc tính thổ, có thể chứa đựng hai loại phù, một nên có thể chứa phù chú hạ cấp nhưng chỉ có thể là thuộc tính thổ, bên còn lại có thể chứa phù chú trung cấp, không yêu cầu thuộc tính.

Cao Hàn không định luyện chế theo yêu cầu. Hiện tại anh thiên về luyện chế pháp khí vô thuộc tính vì lượng khách hàng sẽ lớn hơn, dễ tiếp cận hơn và càng dễ dàng bán đi hơn.

Dễ đến nỗi khi định giá, sau khi tham khảo thị trường, Cao Hàn đã không chút do dự mà định giá 600 vạn. Sau khi tải lên anh đã bỏ mặc tất cả bình luận bên dưới mà đọc tin nhắn riêng.

Thái Tinh Hoả có nhắn cho anh mấy tin, hầu hết đều là lời hỏi thăm thông thường. Sau khi hồi đáp, Cao Hàn lại mở ra một tin nhắn khác, ánh mắt dừng lại ở tên người gửi, một người dùng tên là Tam Điểm Thủy gửi cho anh.

"Xin chào cửa hàng, tôi nghe nói pháp khí nơi này bán rất tốt, tôi đến đây vì danh tiếng của cửa hàng, chỉ muốn mua một ít pháp khí, không biết bên cửa hàng có pháp khí mới không. Tất nhiên, tiền không phải là vấn đề.”

Cao Hàn hơi suy tư rồi đáp lại: “Cậu muốn pháp khí dạng gì?”

Trong một căn phòng cách đó rất xa, máy truyền tin của người đàn ông vang lên âm thanh nhắc nhở. Mở nội dung nhắc nhở lên, đó rõ ràng là tin nhắn riêng với Cao Hàn. Người đàn ông nhìn thấy câu trả lời của Cao Hàn, mắt gã sáng rực lên.

Nhưng gã không trả lời ngay mà bấm một dãy số rồi yêu cầu kết nối liên lạc. Khi được kết nối, người đàn ông nói một câu, “Đã trả lời rồi.”

“Rất tốt, chuyện này giao cho cậu, đừng làm phức tạp mọi chuyện lên. Việc này có thành công hay thất bại thì đều do năng lực của cậu.” m thanh đối phương khàn khàn, giống như đã dùng máy biến âm.

“Tôi biết, ngài yên tâm đi.” Người đàn ông trả lời.

Sau khi tổng hợp thông tin, người đàn ông hay cũng chính là người dùng Tam Điểm Thủy mới hồi đáp lại Cao Hàn, “Nếu có pháp khí hệ hỏa, phong, thủy thì tốt quá.”

Chỉ trong chốc lát đối phương đã đáp lại gã, “Không có.”

Tam Điểm Thủy thiếu chút nữa là chửi ra tiếng, mẹ nó, người này đang chơi mình à, nếu không có thù hỏi gã muốn loại pháp khí nào làm gì. Ngoài miệng thì mắng chửi nhưng khi nhắn tin thì lại khôi phục vẻ mặt ôn hoà hỏi, “Vậy chủ quán có pháp khí loại gì, có thể cho tôi xem được không?”

“Pháp khí hạ cấp hay trung cấp?”

Mắt Tam Điểm Thủy sáng lên, “Chủ quán có pháp khí trung cấp?”

“Đúng, vừa tới tay mấy thanh.”

Tam Điểm Thủy lập tức nhận ra lỗ hổng trong lời anh, vẻ mặt bình tĩnh hỏi: “Chủ quán có thể giới thiệu mấy thanh pháp khí mà cậu nói một chút được không?”

“Tôi vừa mới tải lên, cậu tự mình xem đi.”

Mặt Tam Điểm Thủy lập tức ngơ ra. Chờ khi gã tìm được thông tin pháp khí thì đã không kịp, thanh pháp khí này đã bị người khác đặt hàng trước. Tam Điểm Thủy hộc máu nhưng không phải bởi vì người khác giành trước gã mà là bởi giá của thanh pháp khí này. Một thanh pháp khí trung cấp mà giá tận 600 vạn, đây chính là cướp tiền công khai.

Tam Điểm Thủy do dự, kế hoạch ban đầu của bọn họ chỉ dự trù 600 vạn nhưng hiện giờ một thanh pháp khí đã có giá 600 vạn thì ba thanh cũng phải gần hai ngàn vạn. Đây không phải là khoản tiền mà gã có thể tự quyết định được. Tam Điểm Thủy mở máy truyền tin lên, kết nối liên lạc với đối phương, bên kia lập tức truyền đến âm thanh không kiên nhẫn, “Lại có việc gì?”

Tam Điểm Thủy lập tức nói lại tình huống cho hắn biết, “1800 vạn, có quá nhiều hay không?”

Đối phương cười lạnh một tiếng, “Hèn nhát, chỉ có 1800 vạn, khi chúng ta nắm rõ được tuyến hàng đằng sau lưng hắn thì muốn bao nhiêu tiền chả được, so với 1800 vạn kia chính là chín trâu mất sợi lông, hiểu không.”

“Được, được, được, tôi biết rồi.” Tam Điểm Thủy lập tức đồng ý, rồi tìm tới Cao Hàn, “ Chủ quán, tôi đã xem pháp khí mà cậu tải lên rồi. Đây đúng là loại pháp khí mà tôi muốn nhưng chỉ là bị người khác giành trước mất rồi.”

“Tôi vẫn còn.”

“Vậy thì tốt quá, bây giờ cậu có mấy thanh pháp khí, tôi mua hết.” Tam Điểm Thủy cho rằng nhiều nhất thì cũng không thể vượt quá ba thanh pháp khí, mà nếu có bốn thanh thì đã quá tốt rồi.

Tài xế nhắc nhở Cao Hàn rằng đã tới sân bay rồi.

Cao Hàn xuống xe mới nhìn thấy nội dung tin nhắn gã gửi tới, anh dừng một lúc rồi đáp lại, “Bảy thanh.”

Tam Điểm Thủy thiếu chút nữa ngã từ trên ghế xuống, đôi mắt như viết hai chữ tham lam nhìn chằm chằm vào hai chữ bảy thanh kia. Nếu tình theo giá cố định thì tổng giá trị của bảy thanh là 4200 vạn. Khó trách Phạm Nhân theo dõi người này, lấy ra được bảy tám thanh pháp khí trung cấp cùng một lúc thì quy mô đằng sau tuyệt đối không nhỏ. Có lẽ đúng như Phạm Nhân nói, nếu bọn họ có nguồn hàng này thì ngày nào cũng kiếm trăm triệu cũng không phải chuyện đùa.

Tam Điểm Thủy càng nghĩ càng hưng phấn, gã rất muốn mua hết bảy thanh nhưng lại sợ tài chính bọn họ không có đủ, chỉ có thể nhịn đau nói: “Tôi muốn ba thanh pháp khí.”