Chương 14

“Tu luyện, cháu mong muốn bản thân trở nên mạnh hơn để có thể bảo vệ người thân của mình, để họ không phải chịu một chút tổn thương nào.” Cao Hàn lấy lý do đã được chuẩn bị từ trước và đương nhiên lý do này cũng là sự thật.

“Cháu có phần tâm tư như thế đúng là chuyện tốt.”

Đường Chấn Bình hiểu lầm từ người thân trong lời anh nói chính là gia đình mình. Ông ta cảm thấy khá vừa lòng mà gật đầu, “Tuy nhiên cẩn thận vẫn là trên hết, tu luyện không phải là chuyện ngày một ngày hai. Khi nào trở về ăn bữa cơm đi.”

Nhận người về Đường gia với mưu đồ bất chính, ông ta cũng không muốn Cao Hàn nỗ lực tu luyện, chỉ bằng quyển công pháp kia thì đằng nào cũng bị phản phệ thôi.

“Nếu có thời gian cháu sẽ qua.” Cao Hàn rũ mắt, nói.

“Gần đây cháu không đi làm, hiện giờ không phải là có thời gian sao. Chọn ngày không bằng gặp ngày, hôm nay tới luôn đi.” Đường Chấn Bình am hiểu nhất là thay người khác quyết định mọi chuyện.

Cao Hàn không dấu vết mà nhăn mày,

“Bác không cần phiền phức như thế. Hôm nay cháu không thể quay về được, chút nữa phải đi làm ca đêm nên ban ngày có chút mệt mỏi. Để lần sau đi ạ.”

“Lần sau là khi nào, tóm lại cháu phải cho bác thời gian cụ thể. Đây đã là sự nhượng bộ lớn nhất của bác rồi.” Đường Chấn Bình quyết tâm không để Cao Hàn trốn được.

Anh đành phải nói bừa một mốc thời gian.

Thấy từ bây giờ tới lịch hẹn còn khá lâu, trong lòng Đường Chấn Bình có chút không vui nhưng tốt xấu gì thì cũng đã có lịch hẹn chính xác, “Được, cháu đi làm đi.” Ông ta nói xong liền ngắt liên lạc.

Ở phía bên này, Cao Hàn quyết định đi tới siêu thị mà nguyên chủ làm thêm nhìn thử.

Nghe được thời gian có điểm lâu, Đường Chấn Bình trong lòng không vui, nhưng tốt xấu có tin chính xác, “Hảo, ngươi đi làm đi.” Nói xong cắt đứt thông tin.

Cao Hàn quyết định đi trước nguyên chủ làm công siêu thị nhìn xem.

……

Trong một căn biệt thự xa hoa, một thanh niên có mái tóc màu lam đang đi tới đi lui ở trong phòng khách, đối diện với vẻ mặt bình tình của bạn mình mà nói: “Chu Hà, cậu nói xem cậu có ngốc không chứ, Thái Tinh Hoả chỉ là con trai của một gia đình khá giả, cậu nghe nó nói làm gì, cứ thế phung phí 200 vạn chỉ vì một thanh pháp khí đến cả chứng nhận của chính phủ cũng không có.”

“Sẽ không có vấn đề gì đâu. Chẳng phải Thái Tinh Hoả đã cho chúng ta xem pháp khí cậu ấy mua rồi sao. Thanh pháp khí ấy xác thật là khá chất lượng.” Tô Chu Hà cười một cách bình thản.

Cậu cũng đừng nóng nảy, là rồng hay là rắn thì đợi chút nữa sẽ biết thôi.”

“Được, chúng ta cứ từ từ mà đợi đi. Nếu kết quả là loại chỉ được cái mã thì tôi sẽ không giống cái tên Hạc Vân Phong trên Linh Võng kia đâu, toàn chơi mấy thủ đoạn không đau cũng không ngứa.” Phạm Nhân cắn răng nói.

Lúc này, tiếng chuông cửa vang lên, Phạm Nhân lập tức ra mở cửa, khi quay lại, trên tay hắn còn cầm theo một hộp chuyển phát nhanh, hắn đưa chiếc hộp cho Tô Chu Hà rồi nói với giọng điệu khinh thường: “ Người này thế mà thật sự gửi pháp khí tới, tôi đây muốn nhìn xem pháp khí là hàng thật hay chỉ là giả.”

Trong hộp là một thanh pháp khí dạng quyền trượng, trên đỉnh có một nơi để kết hợp phù chú.

Tô Chu Hà nhanh chóng khế ước pháp khí, thông tin pháp khí lập tức hiện lên trong đầu khiến anh ngẩn người một chút.

“Thế nào?” Phạm Nhân thấy phản ứng của anh không đúng lắm liền nóng vội hỏi.

Tô Chu Hà không nói lời nào, trực tiếp mở Linh Võng ra, tìm đến cửa hàng của Cao Hàn, anh nhìn lại thông tin của thanh pháp khí còn lại một lần nữa, vừa muốn đặt đơn mua liền pháp hiện không thể được. Chủ cửa hàng tạm thời đình chỉ giao dịch, mười ngày sau mới tiếp tục kinh doanh.

“Rốt cuộc là làm sao vậy?” Phạm Nhân gấp đến độ không nhịn được mà hỏi.

“Có lẽ……” Tô Chu Hà vừa tắt Linh Võng đi, vừa nói một cách thâm sâu.

“...Chúng ta đã hiểu lầm cái gì đó rồi. Chủ cửa hàng Thiên Hạ Đệ Nhất Khí Sư đúng là có chút tài năng. Thanh pháp khí này, cho dù là công năng hay chất lượng đều giống hệt như phần thông tin giới thiệu được đăng lên trước đó. Đây không chỉ là một thanh pháp khí thuần công kích bình thường đâu.”

Phạm Nhân hít một hơi, nguyên nhân hắn ta có thái độ coi thường là bởi phần giới thiệu pháp khí của Cao Hàn cũng quá phóng đại đi. Nhưng nếu thật sự giống như Tô Chu Hà nói thì 200 vạn quả thật xứng đáng. Với người bình thường thì đây chỉ đơn thuần là mua một thanh pháp khí với cái giá không rẻ nhưng đối với bọn họ, những người được nuôi dưỡng trong gia tộc thì thứ được quan tâm còn là lợi ích nhận được gắn liền với cái giá phải trả .

“ Cứ cho là như vậy đi nhưng có cần thiết là lại mua thêm thanh pháp khí khác không, dù sao thì pháp khí hạ cấp cũng đầy rẫy trên thị trường, vẫn là nên tìm một pháp khí trung cấp chứ.”