“Tao biết mày đang online, 50 vạn bán hay không. Cũng đừng trách tao không nhắc nhở mày trước, tao có thể khiến thanh danh của mày mục nát trên Linh Võng thì tao cũng có thể làm tương tự trong hiện thực. Con người của tao khá dễ nói chuyện, nhưng nếu mày chọc giận tao, vậy thì khó mà nói tiếp.”
Hạc Vân Phong đợi một hồi không được Cao Hàn hồi đáp thì liền gửi thêm một cái tin nhắn. Vậy mà gã ta còn cảm thấy mình thật tốt tính.
Cao Hàn xử lý xong sự tình, quay về thì nhìn thấy tin nhắn này, ung dung thong thả mà trả lời một chữ.
“ Cút.”
Hạc Vân Phong nghe được âm thanh nhắc nhở, vui sướиɠ mở tin nhắn ra, biểu tình từ vui vẻ chuyển sang cứng đờ rồi cuối cùng là xanh mét, tức giận đập đồ vật: “ Rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt. Nếu mày mà còn có thể buôn bán được gì thì tên tao sẽ viết ngược!”
Hạc Vân Phong nhắn xong, tắt Linh Võng đi, cắn răng bắt đầu suy nghĩ làm thế nào để cửa hàng của Cao Hàn ngừng hoạt động.
……
“Chủ quán, cái tên Hạc Vân Phong còn tìm anh không?” Thái Tinh Hỏa đã thấy nhiều cửa hàng bị Hạc Vân Phong chỉnh, thủ đoạn của gã thực sự rất ghê tởm, ngay cả một số người qua đường còn không chịu nổi.
“Không có việc gì, không cần để ý đến gã.” Cao Hàn nhận thấy người này sống không tệ lắm.
Thái Tinh Hỏa vừa nghe liền biết tiêu rồi, chủ quán chưa gặp phải thủ đoạn của Hạc Vân Phong nên chưa sợ. Cậu lập tức nhắc nhở anh: “Chủ quán, mấy ngày nay anh hãy cẩn thận một chút. Anh vừa từ chối yêu cầu của gã thì chắc chắn gã sẽ tìm cách chơi xấu.”
“Được, tôi biết rồi.” Cao Hàn cũng không để bụng, suy nghĩ một chút anh lại nhắn một câu: “Nếu cậu thực sự muốn pháp khí này thì tôi có thể bán cho cậu với giá thị trường, coi như ưu đãi cho vị khách đầu tiên.”
Nhận được tin này, Thái Tinh Hỏa thiếu chút nữa nhảy dựng lên, giá thị trường chẳng phải là 150 vạn sao, tuy rằng vẫn đắt đối với hắn nhưng được giảm tới 50 vận, có ưu đãi khai trương ở chỗ nào giảm nhiều như thế không.
“Cảm ơn chủ quán, anh chờ tôi một tiếng, không chỉ nửa tiếng nữa tôi sẽ chuẩn bị đầy đủ.”
Thái Tinh Hỏa vô cùng lo lắng mà nhanh chóng chạy đi gom tiền từ khắp nơi.
Nửa giờ sau, Thái Tinh Hỏa đã quay trở lại, quyết đoán đặt đơn.
Cao Hàn nói cho cậu ta biết là sáng mai hàng sẽ gửi đi.
Sự hưng phấn qua đi thì cuối cùng Thái Tinh Hỏa cũng bình tĩnh lại cảm thấy không thể tưởng tượng nổi. Lúc trước khi cậu ta tìm đến chủ quán, trong lòng vẫn còn do dự, không nghĩ tới quay đầu liền đặt đơn và thanh toán luôn rồi, chỉ hy vọng chủ quán thật sự không có lừa cậu.
Cao Hàn lên mạng tra tìm hiểu về chứng thực cơ cấu của chính phủ. Là Luyện Linh Giả, anh cũng không định đi chứng thực. Theo Cao Hàn thì luyện khí sư gì đấy vẫn là để tùy duyên đi, quan trọng nhất chính là anh không muốn Đường Chấn Bình phát hiện ra điều gì.
“Tao biết mày đang online, 50 vạn bán hay không. Cũng đừng trách tao không nhắc nhở mày trước, tao có thể khiến thanh danh của mày mục nát trên Linh Võng thì tao cũng có thể làm điều tương tự trong hiện thực. Con người của tao khá dễ nói chuyện, nhưng nếu mày chọc giận tao, vậy thì khó mà nói tiếp.”
Hạc Vân Phong đợi một hồi nhưng không được Cao Hàn đáp lại thì liền gửi thêm một tin nhắn nữa. Vậy mà gã ta còn cảm thấy mình thật tốt tính.
Cao Hàn xử lý việc của mình xong, quay về thì nhìn thấy tin nhắn này, anh ung dung thong thả mà trả lời một chữ.
“ Cút.”
Hạc Vân Phong nghe được âm thanh nhắc nhở, vui sướиɠ mở tin nhắn ra, biểu tình từ vui vẻ chuyển sang cứng đờ rồi cuối cùng là xanh mét, tức giận muốn đập đồ vật: “ Rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt. Nếu mày mà còn có thể buôn bán được gì thì tên tao sẽ viết ngược!”
Hạc Vân Phong nhắn xong, tắt Linh Võng đi, cắn răng bắt đầu suy nghĩ làm thế nào để cửa hàng của Cao Hàn ngừng hoạt động.
……
“Chủ quán, cái tên Hạc Vân Phong còn tìm anh không?” Thái Tinh Hỏa đã thấy nhiều cửa hàng bị Hạc Vân Phong chỉnh, thủ đoạn của gã thực sự rất ghê tởm, ngay cả một số người qua đường còn không chịu nổi.
“Không có việc gì, không cần để ý đến gã.” Cao Hàn nhận thấy người này sống không tệ lắm.
Thái Tinh Hỏa vừa nghe liền biết tiêu rồi, chủ quán chưa gặp phải thủ đoạn của Hạc Vân Phong nên chưa sợ. Cậu lập tức nhắc nhở anh: “Chủ quán, mấy ngày nay anh hãy cẩn thận một chút. Anh vừa từ chối yêu cầu của gã thì chắc chắn gã sẽ tìm cách chơi xấu.”
“Được, tôi biết rồi.” Cao Hàn cũng không để bụng, suy nghĩ một chút anh lại nhắn một câu: “Nếu cậu thực sự muốn pháp khí này thì tôi có thể bán cho cậu với giá thị trường, coi như ưu đãi cho vị khách đầu tiên.”
Nhận được tin này, Thái Tinh Hỏa thiếu chút nữa nhảy dựng lên, giá thị trường chẳng phải là 150 vạn sao, tuy rằng vẫn đắt đối với hắn nhưng được giảm tới 50 vạn, có ưu đãi khai trương ở chỗ nào giảm nhiều như thế không.
“Cảm ơn chủ quán, anh chờ tôi một tiếng, không, chỉ cần nửa tiếng nữa tôi sẽ chuẩn bị đầy đủ.”