Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Khi Thiên Thần Mất Đi Đôi Cánh

Chương 30: CMO – CFO

« Chương TrướcChương Tiếp »
Công ty M.P.A

- Không biết giám đốc mới của công ti mình là ai nhỉ? Dạo này trụ sở chính toàn cử người mới về.

Cô gái đặt tài liệu xuống, quay ghế sang thắc mắc, âm điệu đủ lớn để cả phòng nghe thấy.

- Cậu quan tâm làm gì, dù sao cũng không ảnh hưởng tới mình cơ mà! À này, cậu thấy CFO của công ty ta rồi chứ?

- Chưa.

- Trời ạ, ở bên phòng cái Mai ấy, ảnh hồ sơ thôi mà cùng làm người ta điêu đứng rồi, điển trai dễ sợ. Nghe bảo nhân viên nữ bên ấy ai cũng tranh nhau đi làm sớm để gặp được CFO đấy!

- Thế á?

- Thôi thôi, mấy cô có định làm việc không đây? Muốn bị cắt hết tiền thưởng sao? - Trưởng phòng lên tiếng khiến tất cả im re. - Hôm nay, CMO - Giám đốc phụ trách Marketing, cấp trên của chúng ta sẽ tới ra mắt, mong các cô các cậu làm việc cho nó nghiêm túc một chút dùm.

- Vâng, trưởng phòng!

Cốc... cốc... cốc...

- Mời vào!

Đẩy xe chở đầy những khay cà phê vào, cô nhân viên phục vụ mỉm cười:

- Anh chị cần dùng cà phê không ạ?

- Lại nhân viên mới à?

- Hình như phòng mình không có gọi cà phê?

Trưởng phòng cũng khó hiểu tiến lại gần.

- Đây là chế độ mới của công ty hay sao ấy nhỉ?

Câu hỏi rụt rè của trưởng phòng làm tất cả đều phì cười.

- Hi. Vâng ạ! ^^.

Nhoẻn miệng cười thật tươi, câu trả lời của nó làm cả phòng ai cũng vui vẻ hẳn, không dưng được phục vụ cà phê tận nơi.

- Cho chị một tách nhé!

- Tôi nữa!

- Cả chị nữa!

Để từng tách lên bàn làm việc của tất thảy mọi người xong, cô nhân viên tháo chiếc tạp dề trắng ra ngoài, gắn chiếc bảng tên nhỏ xinh lên áo rồi cúi chào:

- Rất vui được làm quen với mọi người. Tôi là Thái Nguyễn Tường Vi - CMO mới của công ty.

Xoảng...

- Ôi trời!

Phản ứng đúng như nó mong đợi, Vi đánh rơi nụ cười ra khỏi môi nhưng giọng nói vẫn nhẹ bẫng.

- Chế độ mới chỉ phục vụ tận nơi một tách thôi nhé mọi người!

Sự ngạc nhiên xen lẫn ngại ngùng bỗng bay biến chỉ trong phút chốc.

Ra mắt ấn tượng, đưa mọi người đi từ trang thái cảm xúc này sang trạng thái cảm xúc khác theo ý mình, thân thiện, dễ gần nhưng vẫn khiến người khác cảm nhận rõ quyền năng. Vị Giám đốc Marketing trẻ tuổi hoàn thành xong màn chào hỏi nhân viên cấp dưới với một mũi tên trúng ba đích.

- Mong là mọi người sẽ có một buổi sáng tốt lành cùng cà phê. Anh chị làm việc tiếp đi ạ! Vi xin phép!

Ngay khi cánh cửa vừa đóng, cả phòng chụm lại tranh nhau nói.

- Xinh thật đấy!

- Có khi sếp còn trẻ hơn mình ấy nhỉ?! Xinh quá!

- Thôi đi mấy ông, mấy ông không nhìn thấy cái nhẫn chứng nhận đã kết hôn nằm chình ình trên ngón tay mĩ nhân à?

- Từ rày về sau phải làm việc cho cẩn thận, sếp trẻ nhưng trông khó tính đấy!

- Ừ, lúc nãy nghe bảo là Giám đốc Marketing làm tớ suýt nữa đánh đổ cốc cà phê.

Kết luận cuối cùng là: CMO mới của M.P.A đích thực họ hàng nhà "Cáo".

*

Được Tổng giám đốc thông qua, nó hài lòng với những nhận định mình đọc được qua mắt của nhân viên. Thời gian du học và thực tập ở Anh quả thật giúp nó rất nhiều, không những hoàn thiện hơn về chuyên môn mà cả kĩ năng sống cũng như ứng xử. Giờ chỉ còn Giám đốc Tài chính, không muốn mối quan hệ đồng nghiệp sau này vì bản chất công việc mà căng thẳng, nó cần chuẩn bị một chút trước khi gặp mặt.

Bước ngang qua sảnh lớn, Vi hơi giật mình lúc chạm mắt vào bản thân trước gương. Đây là nó? Trong suy nghĩ không còn chỗ cho sự giản đơn và ngây thơ trước kia nữa, nó đang bị cuốn đi.

"Từ khi nào...?". Vi dứt ánh mắt ra khỏi gương, bước tiếp.

Nó vừa vào thang máy, một dáng người lướt xẹt qua mắt khiến tim nó ngưng đập vài giây. Lắc đầu, Vi phủ nhận hình ảnh vừa đập vào tâm trí, dạo này nó còn mắc thêm chứng ảo giác nữa sao?!
« Chương TrướcChương Tiếp »