Những người cùng tham gia hoạt động thế này đều là những người có chút vốn liếng hay có gia thế không kém. Mà những hoạt động này cũng không phải kiểu linh tinh vớ vẩn không ra gì. Đây hoàn toàn là hoạt động nghiêm túc không có lừa đảo.
Đặc biệt, những người đến tham gia hoạt động này đều rất nghiêm túc, bọn họ đều hy vọng thông qua hoạt động này có thể tìm được một nửa phù hợp với mình. Vậy nên mọi người đều ăn ý coi nhẹ sự tồn tại của Sử Nhã, rốt cuộc bọn họ cũng không tin một cô tiểu thư còn chưa học hết cấp ba thì có thể có thái độ nghiêm túc thế nào với hôn nhân được chứ.
Ngay lúc Sử Nhã chuẩn bị hết hi vọng với kế hoạch tìm người kết hôn để né tránh nam nữ chính này, thì người chồng hiện tại của cô xuất hiện.
Chung Khải là một người kì lạ, thế nhưng cũng là một người đàn ông tốt. Ngay cả Sử Nhã cũng không hiểu vì sao một người có điều kiện tốt như Chung Khải lại muốn kết hôn với mình.
Có một lần cô không nhịn được tính tò mò mà hỏi về việc đó, thì Chung Khải trả lời rằng bởi vì khi nhìn thấy cô, hắn cảm thấy cô chính là người mà hắn muốn ở bên cạnh cả đời.
Là phụ nữ thì không ai là không thích nghe mấy lời nói đường mật cả. Đặc biệt là từ miệng ái nhân của mình nói ra thì lại càng vui vẻ. Sử Nhã vừa nghe xong thì trong lòng vui như nở hoa, hơn nữa cô cũng biết những lời Chung Khải nói ra đều là những lời trong lòng hắn cả, thực sự rất cảm động.
Chung Khải là quân nhân, hơn nữa còn là lính đặc nhiệm, mặc dù Sử Nhã không hiểu những vấn đề này lắm, thế nhưng cũng biết chồng mình rất lợi hại.
Sử Nhã cũng rất ít khi nghe chồng nhắc đến hay dẫn cô về bên nhà chồng. Thế nhưng cô biết, ông nội chồng là thượng tướng, ba mẹ chồng đã mất và quan hệ của chồng với bên đó không được tốt lắm. Có điều như vậy cũng tốt, ít nhất thì như vậy cuộc sống của cô sẽ thoải mái hơn.
Dù sao có vẻ bên đó không thích cô lắm, vốn dĩ bác cả của Chung Khải còn đang bắt anh kết hôn với một người họ hàng bên vợ của ông ta. Mà những người khác cũng im lặng ngầm chấp nhận. Thế nhưng Sử Nhã vừa suất hiện, kế hoạch của bọn họ liền đổ bể, bọn họ tự nhiên là không vui rồi. Thái độ đối với Sử Nhã cũng kém vô cùng.
Mặc dù Sử Nhã là tiểu thư lá ngọc cành vàng, thế nhưng nhà họ Sử lại ở tận phía Bắc, vả lại cô cũng không phải được yêu thương gì, nghe qua có vẻ rất được, thế nhưng giá trị thực sự lại chẳng có bao nhiêu. Hơn nữa, nói lời không dễ nghe, nhà họ Sử đối với thế gia quân phiệt như Chung gia mà nói, thực sự kém quá xa.
Có điều bên ngoại của Chung Khải lại rất tốt, gia đình nhỏ của bọn họ cũng đi lại rất gần với bên đó.
Thế nhưng cả bên nội và bên ngoại của Chung Khải đều ở thủ đô, cách thành phố H cả ngàn km, dù đi máy bay cũng mất kha khá thời gian, vậy nên cô với bên đó cũng không phải thường xuyên gặp mặt.
Sử Nhã vừa học xong cấp ba thì kết hôn luôn. Sang năm thì sinh một bé trai, đặt tên là Chung Sử Huyền. Hai năm sau lại sinh thêm một tên nhóc nữa là Chung Sử Bân.
Thực ra ban đầu Chung Khải cũng không muốn cô vợ nhỏ của mình sinh con sớm như vậy. Thế nhưng không chịu được gia đình bên kia cứ luôn dùng việc này để đè nặng hai người.
Hơn nữa bản thân hắn vẫn luôn mong muốn có một gia đình của riêng mình. Mặc dù ở trong mắt người bình thường xem ra, 26 tuổi cũng chỉ là mới chập chững bước ra đời. Thế nhưng là Chung Khải ở tuổi đó cũng đã thành thạo lão luyện vô cùng.
Bản thân Chung Khải tham gia quân ngũ từ rất sớm, dựa vào tài năng thiên bẩm cùng với nỗ lực của mình mà lăn lộn ra một mảnh trời cho bản thân. Trải đời càng nhiều, Chung Khải càng hi vọng bản thân có thể có một ngôi nhà dành cho mình, có một mục tiêu để cố gắng sống sót trở về sau mỗi nhiệm vụ.
Chung Khải kết hôn với Sử Nhã không phải bởi vì tình yêu, thế nhưng không có nghĩa là sau đó không có. Mà tình yêu của Chung Khải với Sử Nhã cũng không phải tình yêu nam nữ, mà còn hơn cả thế. Đó là thứ tình yêu to lớn hơn nhiều, là tình thân, tình yêu, lòng trung thành, tất cả. Sử Nhã là người mà Chung Khải có thể đánh đổi cả mạng sống để bảo vệ.
Sử Nhã kết hôn vẫn luôn giấu gia đình, cũng chỉ có ông nội của cô biết. Thế nhưng ông lại vẫn luôn giữ kín việc này, cũng không cho cô nói ra với gia đình. Mặc dù Sử Nhã không hiểu vì sao ông làm vậy, thế nhưng ông đã bảo giữ kín việc này thì cô cũng nghe theo thôi. Mà từ đó, thời gian cô trở về bên kia cũng ít hơn rất nhiều.
Không bị nam nữ chính nhớ thương, cũng không có thứ gì uy hϊếp sự sống của mình, Sử Nhã sống thật sự rất thoải mái. Mặc dù Chung khải bởi vì tính chất công việc nên không có nhiều thời gian cho gia đình.
Thế nhưng chỉ cần cố gắng thêm một hai năm nữa thôi là hắn tích góp đủ quân công rồi, lúc ấy là có thể xin công tác. Như vậy là có thể ở thành phố H làm việc rồi, không cần phải chạy đi nơi khác nữa. Tương lai tốt đẹp đã được vạch sẵn chỉ chờ người đi thực hiên nữa mà thôi.