Chương 8

Trong hội trường.

Điện thoại của An Noãn vang lên.

An Noãn nhìn thoáng qua cuộc gọi, nhận máy, "Kiêu Kiêu.”

"Đúng, ngày mai sẽ có một bữa tiệc từ thiện buổi tối, cậu có tham gia không?" Hôm qua lúc chia tay quên hỏi cô, tựa hồ là hiện tại mới nhớ tới.

An Noãn dừng lại một chút, nhớ lại dòng thời gian đã từng.

Đêm nay Thanh Thành có một bữa tiệc từ thiện hàng năm, đại bộ phận quan to quý nhân ở Thanh Thành đều sẽ tham gia, nhưng bình thường nàng sẽ không tham dự loại yến hội này, cho nên trên cơ bản đều là cự tuyệt. Mà Cố Ngôn Thịnh cũng rất săn sóc, chưa bao giờ yêu cầu cô cùng anh đi xã giao.

Trước kia thật sự cho rằng Cố Ngôn Thịnh đối xử tốt với cô, bây giờ mới biết, anh chỉ nhốt cô trong l*иg sắt, không cho cô giao tiếp với bất cứ ai, đến lúc cô trắng tay không hề có năng lực phản kháng!

"Tôi đi." An Noãn trả lời.

"Tôi không nghe lầm chứ, tôi chỉ thuận miệng hỏi một chút." Hạ Kiêu Kiêu đặc biệt thích tham gia các loại hoạt động, chính là ước gì cũng có người đi cùng cô.

Nhưng không có hy vọng.

"Ngày mai cùng đi chọn lễ phục." An Noãn đề nghị.

"ngươi không được lừa tôi." Hạ Kiêu Kiêu vẫn có chút không tin, trước kia khuyên cô như thế nào cũng không tham gia những yến hội này.

"Ngày mai gặp." An Noãn không giải thích nhiều lắm, cúp điện thoại.

An Nham Viên nghe được lời nói của con gái, cũng có chút kinh ngạc, "Noãn Noãn, ngươi muốn tham gia bữa tiệc từ thiện ngày mai? Không phải là không thích loại xã giao này sao?”

An Noãn cảm thấy kiếp trước của mình thật sự rất bất hiếu.

Đặt tất cả năng lượng của họ trên một người đàn ông, không bao giờ trả bất cứ điều gì cho gia đình của họ, và cuối cùng dẫn đến nhà của họ, nhà tan cửa.

Cô hứa hẹn, "Ba, từ nay về sau, con sẽ bảo vệ An gia của chúng ta, con sẽ giúp ba cùng nhau quản lý tập đoàn An Thị. Con sẽ để cho An gia chúng ta ngày càng huy hoàng lớn mạnh, ai cũng không có cách nào từ tay con cướp đi, bao gồm cả, cả nhà bác cả!”

An Nham Viên lại nhìn con gái mình bằng ánh mắt khác.

Lúc trước, Noãn Noãn không có tham vọng lớn như vậy.

Anh cũng muốn để cô gánh vác công việc kinh doanh của gia tộc, nhưng chưa bao giờ ép buộc cô, là biết cô một lòng ở trên người Cố Ngôn Thịnh, cũng nghĩ đến lúc đó hai nhà thông gia, liền giao An thị cho Cố Ngôn Thịnh xử lý.

Bất quá đương nhiên là con gái mình tự tay nhận lại càng tốt, An Nham Viên không khỏi tâm tình vui mừng, "Được, ba tin tưởng ngươi!”

An Noãn khóe miệng cười.

Kiếp này, cô nhất định phải nắm chặt An thị trên tay mình, sẽ không bao giờ ngu xuẩn đến mức đưa cho Cố Ngôn Thịnh nữa!

......

Ngày hôm sau.

Buổi chiều.

An Noãn và Hạ Kiêu Kiêu cùng nhau đi khu lễ phục xa xỉ chọn trang phục dạ hội cao định.

Mỗi người một chọn trang phục mình thích, thay đổi.

Sau đó ngồi trong phòng trang điểm, trang điểm.

" Cậu đã trở lại bình thường? Hạ Kiêu hỏi An Noãn.

An Noãn ngẩn ra, "Cái gì?”

"Ngày hôm qua cùng Diệp Cảnh Hoài..."

"Kiêu Kiêu." Sắc mặt An Noãn khẽ biến, gọi cô lại.

Hạ Kiêu Kiêu cắn cắn cánh môi, lẩm bẩm, "Cũng không biết cậu coi trọng hắn chỗ nào?!”

Hắn đương nhiên là chỉ Diệp Cảnh Hoài.

"Tôi nghe nói Tiếu Nam Trần sắp trở về." An Noãn chuyển đề tài khác, là thật sự sợ miệng không che đậy, Hạ Kiêu Kiêu liền nói như vậy.

Nơi này là khu lễ phục cao cấp, tiếp xúc đều là người đứng đầu xã hội thượng lưu, nói không chừng một bức tường đều có tai mắt, cái gì cũng truyền ra ngoài, vậy tất cả kế hoạch của cô, toàn bộ đều sẽ thất bại trong gang tấc.

"Hắn trở về thì liên quan gì tới ta." Hạ Kiêu Kiêu vẻ mặt không cho là đúng, “Lại nói sao tôi không nghe ai nói hắn sẽ trở về? Hắn không ở nước ngoài thật tốt sao? Quay lại làm gì?!”

Giọng điệu, rõ ràng là không tốt.

"Tôi nghĩ chắc tốt nghiệp đại học nên về thôi." An Noãn đưa một ánh mắt liếc nhìn đại khái nói.

"Tốt nhất đừng trở về." Vẻ mặt Hạ Kiêu Kiêu ghét bỏ.

An Noãn có chút lời nói đến bên miệng, vẫn nuốt xuống.

Hai người lại nói chuyện một số chủ đề không mấy quan trọng khác.

Mất một buổi chiều, cuối cùng ăn mặc hoàn tất.

An Noãn vừa từ trước gương trang điểm chưa kịp nhìn , chợt nghe thấy tiếng thét chói tai đột ngột của Hạ Kiêu.

Tai tôi muốn điếc!

"An Noãn!" Mỗi lần Hạ Kiêu Kiêu kích động, sẽ thêm một cái gấp từ vào tên cô, "Cậu có thể hay không không cần xinh đẹp như vậy, cậu rốt cuộc là muốn giẫm tôi vào trong đất có phải hay không?!”

An Noãn đối với Hạ Kiêu Kiêu im lặng cực độ!

"Mỗi lần ngươi đẹp mắt đều vượt ra ngoài phạm vi chịu đựng của ta!” Hạ Kiêu Kiêu khiếu nại.

"Đi thôi." An Noãn lười phản ứng.

Hạ Kiêu Kiêu kỳ thật cũng không xấu xí, vẫn là loại ngũ quan tinh xảo gương mặt của người con gái gái phương Tây, chỉ là bởi vì quanh năm làm bạn với An Noãn, mới có thể làm cho cô nàng nhìn qua bình thường hơn rất nhiều.

Mà An Noãn.