Sầm Vụ ngoài ý muốn xuyên không vào một cuốn tiểu thuyết sảng văn thăng cấp lưu, trở thành cậu chủ giả hống hách, cướp đi thân phận của người khác. Tên pháo hôi này biết rõ mình là giả, nhưng vẫn kiêu …
Sầm Vụ ngoài ý muốn xuyên không vào một cuốn tiểu thuyết sảng văn thăng cấp lưu, trở thành cậu chủ giả hống hách, cướp đi thân phận của người khác.
Tên pháo hôi này biết rõ mình là giả, nhưng vẫn kiêu căng ngạo mạn, tranh giành tài sản với anh trai, suýt chút nữa hại chết ba mẹ hào môn, ngăn cản cậu chủ thật sự được nhận về.
Cuối cùng, sự việc bại lộ bị cả nhà hào môn trả thù, bị nam chính bẻ gãy tay chân, ném xuống biển, chết không toàn thây.
Khi Sầm Vụ xuyên qua, đúng lúc nam chính đang bị cậu sỉ nhục, cậu theo bản năng cười lạnh một tiếng, dùng mũi giày nhấc cằm nam chính lên, nói: "Tạ Quy Lan, loại con hoang không được nhìn thấy ánh sáng như cậu, căn bản không xứng đáng xách giày cho tôi."
Thiếu niên quỳ trên mặt đất, hai tay bị người ta đè chặt ra sau lưng, đôi mắt kia đen kịt lạnh lẽo, đặc biệt hung ác.
Sầm Vụ: "..."
Cậu còn có thể cứu vãn được nữa không?
*
Sầm Vụ không dám manh động, cậu run rẩy cố gắng lấy lòng nam chính trong nguyên tác, anh trai sếp tổng và ba mẹ hào môn, muốn đợi đến khi nam chính được nhận về, sau đó sẽ chủ động rời đi.
Nhưng cậu lại mắc chứng sợ xã hội.
Nói chuyện với người khác sẽ đỏ mặt ấp úng, bị người khác đến gần tay chân sẽ lạnh toát, tim đập nhanh.
Nam chính hiện tại vẫn bị người ta coi là đứa con riêng của nhà họ Tạ, bị cậu cả nhà họ Tạ làm nhục ở trường đua ngựa.
Sầm Vụ run rẩy hít sâu một hơi, bước lên trước nói: "Anh Tạ, người này tôi muốn, để tôi thay anh trừng phạt hắn."
Sau đó quay đầu lại, ôm một chồng sách bài tập đặt trước mặt nam chính: "Không, không làm xong, thì, thì không được đi."
Tạ Quy Lan đang đợi bị trừng phạt: "..."
Buổi tối khi nam chính tan học, Sầm Vụ biết trước hắn sẽ bị người ta vây quanh, bèn đứng đợi ở cổng trường, cố gắng lạnh lùng nói: "Cậu đi một mình ngoài đường vào ban đêm, rất, rất nguy hiểm, đi, đi cùng tôi."
Tạ Quy Lan cảm thấy người trước mặt còn nguy hiểm hơn: "..."
Tạ Quy Lan không muốn lấy tiền của cậu, Sầm Vụ liền mỗi ngày lén lút mang đồ ăn ngon cho hắn, nhanh chóng nhét vào lòng bàn tay hắn.
Tạ Quy Lan bị người ta vu oan gian lận thi cử, Sầm Vụ bị chen chúc trong đám đông, trên mặt không còn chút máu, loạng choạng cố gắng tranh luận thay hắn trước mặt mọi người.
*
Cuối cùng cũng đến phân đoạn cậu chủ thật giả, Sầm Vụ thu dọn đồ đạc chuẩn bị chủ động rời đi.
Nhưng vấn đề là, dường như độ thiện cảm cậu cọ cao kịch trần rồi!
Anh trai sếp tổng ném cho cậu một tấm thẻ đen: "Lại giở trò gì đấy? Không thích du thuyền anh mua cho tháng trước à?"
Ba mẹ hào môn ôm cậu rơi lệ: "Cho dù Tiểu Lan có trở về, con mãi mãi là con của chúng ta!"
Ngay cả nam chính Tạ Quy Lan, cũng chặn cậu ở cổng sau trường học, đôi mắt đen láy dịu dàng nhưng hung ác nham hiểm: "Đừng hòng bỏ rơi tôi."
Sầm Vụ: Cứu mạng! Mọi người đừng qua đây!
*
Tạ Quy Lan ở nhà họ Tạ đến năm mười tám tuổi, mọi người đều coi hắn là người hầu của nhà họ Tạ, là con chó tùy ý sai khiến của cậu cả nhà họ Tạ, dường như sinh ra đã phải bị người ta lăng nhục ngược đãi.
Cho đến khi ở trong vực sâu, hắn đã ôm lấy được ánh trăng thuộc về mình.