Chương 4

Nhưng sau đó Thời gia bị hủy hoại hoàn toàn bởi con riêng của Thời Thiệu Văn, em trai cùng cha khác mẹ của Thời Sương là Thời Mân, chút tài sản còn lại bị nguyên chủ lấy đi, Thời gia gánh một đống nợ nần, ngay cả học phí của em gái nhỏ cũng không cách nào trả.

Thời Sương biết nguyên chủ là người máu lạnh, sau khi hắn làm hết những chuyện này như đá bỏ xuống giếng, tất nhiên sẽ không vươn tay giúp đỡ.

Lúc này gia tộc suy kiệt, Thời Thiệu Văn tuổi tác đã cao, em trai Thời Mân tuy rằng là alpha nhưng chỉ biết bại gia, cho nên Thời Sương làm con cả phải đứng ra.

Cậu không muốn em gái cũng omega đi theo vết xe đổ của mình, sau khi Thời gia xuống dốc, vì kiếm tiền học phí cho em gái, cũng vì trả nợ, cậu thường xuyên thừa dịp nguyên chủ không chú ý, len lén lẻn vào quán bar diễn tấu.

Đôi bàn tay được chúa hôn bắt đầu phục vụ cho sở thích cấp thấp của con người.

Những người trong quán bar thuộc mọi thành phần xã hội, Thời Sương thường xuyên bị người khác châm chọc khıêυ khí©h, tiểu thiếu gia từng cao quý kiêu ngạo không thể không cúi đầu trước cuộc sống, chịu đựng những lời lăng mạ và đủ loại khó khăn từ khách hàng, chỉ để kiếm tiền.

Cho dù mỗi lần cậu lén lút ra ngoài đều rất thận, nhưng hết thảy vẫn không thể giấu nguyên chủ được bao lâu.

Nguyên chủ sau khi biết chuyện này, nhất thời giận tím mặt, lần đầu tiên hắn dùng vũ lực với Thời Sương, ấn mạnh tàn thuốc đang bốc lửa lên cổ tay Thời Sương, để lại một vết sẹo không thể xóa nhòa.

Sau đó nguyên chủ nhốt Thời Sương lại, phái người giám thị nhất cử nhất động của cậu, đồng thời cắt đứt mọi liên lạc giữa cậu và Thời gia.

Từ đó về sau, cuộc sống của Thời Sương hoàn toàn bị phong tỏa, ánh sáng không bao giờ lọt vào nữa.

Hôm nay, là lần đầu tiên cậu thoát khỏi sự khống chế của nguyên chủ, thoát khỏi tay vệ sĩ của nguyên chủ.

Cuộc sống tối tăm này, cậu đã sống đủ rồi.

Ánh mắt Hạ Hằng khiến Thời Sương nhớ lại tất cả những gì đã qua, một giây sau, ánh sáng vốn yếu ớt trong đáy mắt cậu biến mất, sự tĩnh mịch như băng sương lại phủ lên.

Làm sao cậu có thể mong đợi điều gì từ người trước mặt này?

Lúc này đây, mình trốn thoát, nếu như lại bị Hạ Hằng bắt về, chỉ sợ sẽ phải gánh chịu sự trả thù của đối phương còn tệ hơn gấp ngàn lần.

Vừa nghĩ đến đây, con ngươi Thời Sương đột nhiên co rút lại, cậu lại lui về phía sau một bước, một mép chân đã đạp vào không trung, dưới đáy tòa nhà tiếng xe vù vù đi qua, mà phía sau cậu chính là vực sâu vạn trượng.

Âm thanh của hệ thống 996 một lần nữa vang lên:

【Cảnh báo! Hành động hiện tại của nhân vật chính rất nguy hiểm, xin vui lòng ngăn chặn càng sớm càng tốt!】

Nhìn Thời Sương dần dần lùi bước, hy vọng dấy lên trong đáy mắt lại bị dập tắt, Hạ Hằng nhíu mày, nghĩ đến những việc nguyên chủ làm thật sự không phải là hành động của con người.

Nhưng nhìn tất cả những chuyện này bây giờ, vừa nghĩ đến mạng của mình được ký thác vào giá trị hắc hóa của đối phương, đây quả thực là...

Nhân quả luân hồi, hắn tạo nghiệt ta sẽ đền.

Thấy thế, Hạ Hằng thu tay lại, hướng Thời Sương mở hai tay ra, ý bảo mình sẽ không làm gì, lập tức lui về phía sau một bước, để lại cho Thời Sương đủ không gian, bảo đảm mình sẽ không khiến đối phương cảm thấy bị uy hϊếp.

Hắn cố gắng giữ giọng điệu bình tĩnh: "Em xuống trước đi. Nếu em cần gì, khi về chúng ta sẽ từ từ nói chuyện."

"Giữa tôi và anh, không có gì để nói." Thời Sương rũ mắt xuống, ngữ điệu nhàn nhạt, khóe môi cong lên, mang theo độ cong châm chọc.

Đúng lúc này, một trận gió mạnh thổi qua, trong gió xen lẫn một mùi thơm nhàn nhạt, khiến Hạ Hằng lập tức phân tâm.

Mùi vị này rõ ràng rất nhạt, nhưng không hiểu sao lại khiến sống lưng Hạ Hằng run rẩy, phảng phất như có dòng điện vi mô chạm vào.

Hắn nhíu nhíu mày, dùng ý thức trao đổi cùng hệ thống, "Mùi hương này là gì? Cậu ấy có xịt nước hoa không? Loại nước hoa gì? Là hương dâu à?"

Hệ thống 996:【】

【Đây là mùi hương pheromone của Thời Sương】

【Ký chủ, cậu đừng quên, bây giờ cậu đang ở trong thế giới ABO, tôi còn cố ý chọn cho cậu hương chanh có độ phù hợp cao nhất với pheromone của cậu ấy】

【Trong thế giới quan của abo, có sáu giới tính, ngoại trừ nam giới và phụ nữ, còn có alpha, beta và omega.】

【Và nhân vật chính Thời Sương chính là một omega, omega có khả năng sinh sản và sinh con】

Đàn ông, có con?

Hạ Hằng vẫn chưa hồi phục sau tin tức chấn động này.

Lời nói của hệ thống đã bị gián đoạn.

Thư ký mập Quý Nguyên cuối cùng cũng chạy đến hành lang: "Hạ, Hạ tổng! Không tốt lắm!”

Hạ Hằng quay đầu lại, ngay khi hắn cho rằng mình phản xạ vòng quanh trái đất sáu vòng, lại hồn xuyên đến mười phút trước.

Phía sau Quý Nguyên đột nhiên vọt ra một đám phóng viên truyền thông cầm máy quay và chân máy, chụp ảnh Hạ Hằng và Thời Sương.

Trong lúc nhất thời đèn flash lóe lên, làm cho người ta không mở được mắt.

Hạ Hằng theo bản năng đưa tay che mắt.

"Hạ tổng, không tốt! Hình như có người chụp được ảnh Thời tiên sinh đứng trên sân thượng, đăng lên mạng xã hội, những phương tiện truyền thông này biết được tin tức, không hiểu sao lại trà trộn vào tòa nhà Thiên Thịnh, tôi căn bản không ngăn được bọn họ.”

Lúc này Quý Nguyên rốt cục nói xong, nhưng thanh âm của anh cũng bị bao phủ trong đám người giơ đèn flash chụp điên cuồng.

Thấy tình thế hỗn loạn, bảo tiêu ở một bên vội vàng đi lên ngăn cản, nhưng bất đắc dĩ đối phương người đông thế mạnh, trong lúc nhất thời chỉ có thể ngăn những người này ở ngoài một khoảng cách nhất định, lại không thể ngăn cản bọn họ quay phim.

Mà Thời Sương vốn đang ở điểm giới hạn sụp đổ, vô số ánh sáng chói lóa chiếu thẳng vào mặt cậu.

Loại tồn tại trở thành mục tiêu chỉ trích của công chúng và bị biến thành chủ đề bàn tán của người khác khiến ký ức đau buồn trong quá khứ của Thời Sương lại tràn vào tâm trí cậu, đầu ngón tay của cậu hơi run rẩy, cả người bắt đầu không khống chế được mà ngửa ra phía sau.