Chương 2

Trong thế giới này, nguyên chủ là chủ tịch của tập đoàn Thiên Thịnh, là tân binh thương nghiệp đột nhiên quật khởi của thành A, vì dung nhập vào xã hội thượng lưu, hắn đã chọn kết hôn với Thời Sương - con trai lớn của quý tộc Thời gia đang suy tàn.

Nhưng hắn làm như vậy hoàn toàn chỉ vì quyền thế, sau khi tìm được bước đệm lên tầng lớp thượng lưu, hắn dùng một số thủ đoạn chiếm đoạt tài sản duy nhất của Thời gia làm của riêng, hơn nữa còn nhốt Thời Sương lại, phái người hai mươi bốn giờ theo dõi nhất cử nhất động của cậu, hạn chế tự do của cậu, thậm chí bắt cóc em gái còn nhỏ của cậu để đe dọa, mưu toan khống chế cậu trăm phần trăm trong lòng bàn tay mình.

Về phần nghĩa vụ của vợ chồng hợp pháp, nguyên chủ cũng không thực hiện, hắn căn bản không coi Thời Sương là omega của mình, chỉ coi cậu là một vật phẩm, một công cụ, bẻ gãy hai cánh của Thời Sương, chà đạp lên kiêu ngạo cùng tự tôn của cậu, tàn phá tinh thần của cậu, giống như là khôi lỗi sư thao túng khôi lỗi vậy.

Mà nửa sau cốt truyện lại là, Thời Sương tình cờ thoát khỏi sự khống chế của nguyên chủ, sau khi mất đi cậu, tra công lại như bị người ta đánh một búa vào đầu, biến thành người khác, đột nhiên phát hiện hắn đã sớm yêu chim hoàng yến của hắn, hối hận không kịp, bắt đầu truy thê hỏa táng tràng.

Hạ Hằng đọc được đoạn nội dung này, mí mắt nhảy dựng lên, chàng trai tốt, tôi xuyên vào kịch bản mặt cũng không có biến sắc nhanh như vậy.

Thế nhưng, thế giới nhỏ bé này hiện đang gặp phải một vấn đề, không biết tại sao, cốt truyện chưa đi được nửa chặng đường, giá trị hắc hóa của nhân vật chính đột nhiên tăng vọt, dẫn đến cốt truyện bắt đầu sụp đổ, cho nên nhiệm vụ của Hạ Hằng chính là tiêu trừ giá trị hắc hóa của nhân vật chính thụ, cứu vớt cốt truyện sụp đổ.

Mà nếu giá trị hắc hóa của nhân vật chính vượt quá một ngưỡng cụ thể, Hạ Hành sẽ bị coi là nhiệm vụ thất bại, mất đi cơ hội sống lại ở thế giới hiện thực.

Hạ Hằng lại nhìn mình trong gương, mặc kệ "alpha" này là cái gì, hiện tại hắn nghiễm nhiên chính là bá tổng nhà giàu, bản thân là "tra công".

Nghĩ đến đây, hắn đưa tay sờ sờ khuôn mặt trơn bóng của mình mà không tìm ra khuyết điểm, mặc dù bây giờ hắn trông đẹp trai như vậy, nhưng dù sao cần tiêu trừ giá trị hắc hóa của Thời Sương, lúc này nếu Thời Sương nhìn thấy mình, sợ không phải là giá trị hắc hóa sẽ lập thức đại bạo hay sao.

Xuyên thành ai không tốt, một hai phải xuyên thành tra công, Hạ Hằng không khỏi nghi ngờ hệ thống 996 này có động cơ thầm kín. Một giây sau, âm thanh máy móc đột nhiên vang lên.

【Ký chủ, tôi tin rằng cậu tuyệt đối có thể đảm nhận nhiệm vụ này, dù sao theo quan sát của tôi, chỉ số vui vẻ mỗi ngày cậu mang đến cho người khác là cao nhất trong tất cả các ứng cử viên】

Hệ thống 996 rõ ràng có khả năng đọc được suy nghĩ, nó tiếp tục nói:

【Trong khoảng thời gian này, tôi đã thu thập đánh giá của khán giả về cậu, bao gồm nhưng không giới hạn ở:】

【Họ nói cậu giỏi làm mọi việc】

【Nếu không có thao tác của cậu, bọn họ không ăn được cơm】

【Còn có "Người dẫn chương trình đẹp trai" là hiểu lầm lớn nhất đối với Hằng Bảo, rõ ràng anh ấy là một nghệ sĩ hài vui vẻ.】

Nghe những bình luận này, thái dương Hạ Hằng nhảy dựng lên, cuối cùng hệ thống rút ra những kết luận sau đây:

【Nhiệm vụ này thuộc về cậu】

【Ngoài ra nhắc nhở ký chủ, không được làm vi ra hành vi vi phạm nghiêm trọng thiết lập ban đầu của nguyên chủ, chẳng hạn như quỳ trên mặt đất khóc lóc xin lỗi nhân vật chính, hành vi OOC sẽ khiến cậu bị trừng phạt.】

Khi hệ thống đang giới thiệu, Hạ Hằng đã ngồi vào bàn làm việc mò mẫm, với tư cách là một người dẫn chương trình trò chơi, bước đầu tiên sau khi tiến vào trò chơi RG chính là khám phá căn phòng của nhân vật.

Căn cứ vào trí nhớ của hệ thống cho hắn, Hạ Hằng thuần thục nhập mật mã máy tính, sau khi truy xuất thư mục xong, ánh mắt của hắn định hình ở một thư mục mã hóa.

Trong nháy mắt mở thư mục ra, Hạ Hằng ngây ngẩn cả người: Bên trong là một đoạn video giám sát, mà những camera giám sát này đều là camera được chính chủ lắp đặt tại nhà. Đây là thứ mà anh ta sử dụng để theo dõi Thời Sương.

Hạ Hằng mở video mới nhất, trong video màu đen trắng xuất hiện bóng dáng của một thiếu niên.

【Đây chính là nhân vật chính thụ: Thời Sương】

Thời Sương ôm đầu gối ngồi trên sô pha, mặc một chiếc áo len rộng thùng thình, thân hình gầy gò, đôi chân thẳng tắp mà thon dài, tựa hồ nhận ra sự tồn tại của camera, cậu ngẩng đầu nhìn thẳng vào màn hình, cho dù video không có màu sắc, đôi mắt kia vẫn đẹp đến nghẹt thở như trước: ánh mắt cậu ướt sũng, giống như một con sói nhỏ, mang theo một loại dã tính khó có thể thuần phục.

Không biết vì sao cái nhìn thoáng qua đơn giản này lại để lại dấu ấn sâu đậm trong lòng Hạ Hằng.

Cho dù là cách một tầng màn hình, Hạ Hằng cũng có thể cảm giác được sự bất lực và cô đơn của thiếu niên, hắn nhíu nhíu mày, tự hỏi về tình cảnh hiện tại của Thời Sương.

Dựa theo cốt truyện, tối nay hắn muốn tham gia một bữa tiệc quan trọng, cần mang theo Thời Sương cùng tham dự, cho nên bảo thủ hạ đưa cậu đến tòa nhà tập đoàn Thiên Thịnh.

Ngay khi hắn đang suy nghĩ cách làm như thế nào để hạ thấp giá trị hắc hóa của Thời Sương mà không ooc, cánh cửa văn phòng bỗng nhiên bị người ta đập mạnh, phát ra tiếng "cạch".

Hạ Hằng mở cửa ra, chỉ thấy thư ký mập mạp Quý Nguyên ở ngoài cửa với vẻ mặt kinh hoảng nói, "Hạ tổng, Hạ tổng, không hay rồi! Vừa rồi thủ hạ của ngài không để ý, để Thời tiên sinh chạy mất, hiện tại cậu ấy đang đứng trên nóc tòa nhà Thiên Thịnh, nếu như..."

Hạ Hằng thầm nghĩ, không tốt, sai lầm.

Nhân vật chính tay trói gà không chặt không trốn khỏi bảy tám vệ sĩ cao to, loại tiểu thuyết kinh điển này hắn làm sao không dự liệu trước?

Giây tiếp theo, tiếng chuông báo động "Cảnh báo! Cảnh báo!" làm gián đoạn lời của thư ký.【Cảnh báo! Cảnh báo! Hiện tại tâm trạng nhân vật chính bị thay đổi nghiêm trọng, giá trị hắc hóa đã gần đến ngưỡng, sắp bùng nổ, ký chủ cậu phải hành động ngay lập tức.】Chết tiệt, khi chơi game thường có thử thách người mới, nhiệm vụ kỳ lạ này xuất hiện để ném cho hắn một quả bom hẹn giờ, trực tiếp vào chế độ cấp địa ngục, còn để người ta chơi không?

Hạ Hằng lập tức phản ứng lại, nói với thư ký mập mạp: "Vậy cậu còn không mau đi tìm người?"

Sau đó, hắn trực tiếp chạy ra khỏi văn phòng, bỏ lại thư ký đuổi theo phía sau, đồng thời thở hổn hển hét lên: "Hạ tổng, ngài từ từ!"