Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Khi Phú Nhị Đại Gặp Phú Nhị Đại

Chương 29

« Chương TrướcChương Tiếp »
Lý do khiến Lục Lộ có thái độ thù địch khó giải thích với Mạnh Phàm là vì đối với cô, Mạnh Phàm là loại người khó nhìn rõ nhất. Bề ngoài, loại người này nhìn có vẻ dễ đối phó nhưng sự thẳng thắn của họ sẽ khiến cô cảm thấy có chút khó chịu. Cô đã quen với những cuộc nói chuyện đầy ẩn ý với Lý Đông Tú. Đối mặt với sự bộc trực của Mạnh Phàm, cô luôn không biết phải phản ứng thế nào.

Như bây giờ vậy.

Mạnh Phàm hỏi cô khi nào thì đi ngủ.

Cô muốn lên giường bất cứ lúc nào, lời này cũng không nói trực tiếp được, dù sao bọn họ cũng là vợ chồng, chuyện này nhất định phải làm. Đương nhiên, nếu Mạnh Phàm khi không muốn cùng một người phụ nữ khác phát sinh quan hệ, anh sẽ trực tiếp từ chối, nhưng Lục Lộ lại quá quyết đoán.

Vì vậy, cuộc trò chuyện liền dừng lại ở đây. Lục Lộ nhìn Mạnh Phàm, trong lòng thầm nghĩ, một người làm sao có thể không biết xấu hổ nói ra lời trực tiếp như vậy? Trong nháy mắt, Mạnh Phàm đã trở thành kẻ bất khả chiến bại. Lục Lộ lại cần thể diện, vì vậy cô không thể sánh được với Mạnh Phàm.

Thấy cô im lặng, Mạnh Phàm rất phấn khích. Anh cảm thấy rõ ràng là vợ của anh, tại sao anh không thể lên giường cùng cô? Đối với mấy lời nói ngọt ngào của Hứa Trí Hiên, thật kinh tởm và lãng phí tế bào não, ngủ thôi có phiền phức như vậy không? Tất nhiên, anh không quên nhiệm vụ khiến Lục Lộ yêu anh, nhưng theo nhận thức của Thiếu gia Mạnh, tình yêu= tìиɧ ɖu͙©, điều này chẳng phải chứng minh rằng tìиɧ ɖu͙© và tình yêu là không thể tách rời sao?

Có lý đi khắp thiên hạ, vì vậy Mạnh Phàm hợp lý nói: “Tôi không quan tâm cô có người khác hay không, nhưng đã kết hôn rồi, dù muốn vì gian phu mà thủ thân như ngọc cũng phải đợi tôi ‘làm’ cô nữa chứ, cho nên đêm nay… ”

*(“Có lý đi khắp thiên hạ”, làm việc nói chuyện chỉ cần có đạo lý, bất cứ nơi nào cũng đều được hanh thông. Trà ngon không sợ là hàng mảnh, chuyện hay không sợ mang ra bàn. Rượu ngon không sợ ủ, người hay không ngại nói)

Anh nói đến đây Lục Lộ đã hiểu ra rồi. Đối mặt Mạnh Phàm vừa có lý vừa không biết xấu hổ, Lục Lộ thật không thể cãi lại được, cô vốn ở thế hạ phong, vốn thấy xấu hổ, có lỗi với ba Mạnh mẹ Mạnh và Mạnh Phàm. Nhưng khi Mạnh Thiếu nói những lời tiếp theo, cô ngay lập tức tỉnh táolại. Dựa vào cái gì! Tại sao cô phải nghe Mạnh Phàm giảng đạo lý. Cùng phụ nữ giảng đạo là chuyện sáng suốt sao? Cô là phụ nữ, có thể hoàn toàn vô lý với đàn ông.

Vì vậy, lần đầu tiên trong đời Lục Lộ đã sử dụng lợi thế là phụ nữ và tạt rượu đỏ trên bàn vào mặt Mạnh Phàm khi anh đang nói chuyện phiếm. Trên thực tế, cô vẫn luôn khinh thường hành động như vậy, không phải là xúc phạm người ta, mà là hạ thấp thân phận. Nhưng bây giờ Lục Lộ cảm thấy, đối mặt với Mạnh Phàm, cho dù phong cách của cô tụt xuống tầng mười tám địa ngục, Mạnh Phàm nhất định sẽ đào hố mà nhảy vào, điều này chứng tỏ phong cách của anh ta còn thấp hơn cô. Một khi đã như vậy, cô còn khách khí gì nữa?

Đặc biệt là thủ đoạn này quá hiệu quả, ngay khi rượu được tạt vào, Mạnh Thiếu lập tức im lặng. Lục Lộ đặt ly rượu xuống, cười nhẹ: “Bữa nay tôi mời, anh Mạnh, anh từ từ ăn đi.”

Nói xong cô xoay người rời đi, bóng dáng tiêu sái mạnh mẽ, đúng chuẩn một nữ cường nhân.

Mạnh Phàm bị bỏ lại một mình trầm ngâm bên ly rượu cạn trên bàn, lần sau không được uống rượu. Nên gọi nước khoáng thiên nhiên tinh khiết!

———————————————————

“Tình yêu của anh như thủy triều, tình yêu như thủy triều đẩy anh đến bên em, lặng lẽ mà đi…”

“Chẳng lẽ anh đang nói với em rằng tìnhyêu của anh không là gì cả …”

“Không có anh em sẽ càngtrân trọng bản thân mình. Không có anh em phải tự lo cho bản thân, anh hỏi khi nào em về quê, anh cũng khẽ hỏi mình … “

“Chết tiệt! Có phải hai người đều muốn tìm đánh phải không? Ca hát nhiệt tình như thế, có cần gọi hai cô nương đến thỏa mãn các cậu không.” Mỗ nào đó cầu hoan thất bại, ở phòng bao phát tiết nóng giận cùng dục hỏa trong lòng.

Theo nhận thức vững chắc về tình yêu = tìиɧ ɖu͙© của Mạnh Phàm, những người đến đồng hành cùng anh để giải trí đương nhiên là những ứng cử viên tốt nhất để thanh trừng ngọn lửa. Vậy mà bọn họ toàn hát song ca với nhau, nghĩ anh chưa đủ tức sao?

Những người còn lại đã hoàn toàn im lặng, họ còn có thể làm gì nữa? Đối với Mạnh Phàm, những người nghe những bản tình ca như những bài hát l*иg ghép và xem những bộ phim thần tượng lãng mạn như những bộ phim cấp ba, họ có thể làm gì khác? Đặc biệt là trong các bài hát của KTV hiện nay, chín trong số mười bài là tình yêu, điều bi thảm hơn là sáu trong số chín là về thất tình, bất cứ bài nào họ hát đều có thể kí©h thí©ɧ Mạnh Phàm.

Vì vậy, Cổ Tuấn Kiệt phi thường phúc hậu ho khan một tiếng, sau đó hát bài hát trên đời chỉ có mẹ là tốt, tất cả mọi người đều nổi da gà.

Anh bất lực nhún vai, anh còn có thể làm gì nữa? Để Mạnh Phàm đập phá phòng bao này? Chuyện mất tiền chỉ là chuyện nhỏ, anh ấy sợ Mạnh Phàm sẽ đập micro trúng anh mất.



Hứa Trí Hiên liếc nhìn Mạnh Phàm, miễn cưỡng nghiêng người. Anh có kim bài miễn tử, anh sẽ là người đầu tiên ra trận khi có chuyện, một trận mưa đạn chắc chắn sẽ đánh lên đầu anh đầu tiên. Hứa Trí Hiên nghĩ, sau khi hết khoảng thời gian này, anh nên chuyển trụ sở công ty đi nơi khác, nếu không anh không có khả năng tung hoành nổi nữa!

Anh đặt tay lên vai Mạnh Phàm, thản nhiên nói: “Có chuyện gì mà hôm nay em giận dữ vậy? Đã dùng cách anh dạy em chưa?”

“Mẹ nó! Một chút cũng không hiệu quả. Người phụ nữ kia đúng là bà điên mà.”

Vì vậy, Mạnh Phàm bắt đầu BALABAABALA nói về chuyện đã xảy ra ngày hôm nay, tất cả mọi người đều hóa đá cẩm thạch.

Mạnh Phàm, anh còn ngốc nữa được không? Nếu tôi là phụ nữ, tôi cũng sẽ dội vào mặt anh!

“Cô ấy muốn gì, cô ấy muốn gì nữa! Hoa và trang sức đều có, vậy cô ấy không hài lòng cái gì!” Mạnh Phàm cầm micro hét lên.

Đại ca, nàng đối với những này không có gì bất mãn, nhưng đối với người gửi hoa lại có chút không hài lòng. Đổi thành ngước khác sẽ không như vậy đâu.

Hứa Trí Hiên, một lãng tử, một tình thánh, xoa xoa thái dương của mình, nghĩ rằng cho dù là hoàng đế cũng không thể làm cho cái cây gỗ mục này nở hoa. Không tài liệu gì có thể cứu được ca, đừng bận tâm nữa. Ngay từ khi Mạnh Phàm được sinh ra, sợi dây gọi là tình yêu trong cơ thể anh đã đứt gãy không thể kết nối.

Nếu ngay cả Hứa Trí Hiên cũng bỏ cuộc, điều đó chứng tỏ Mạnh thiếu gia của chúng ta đã bất lực, có thể thành công hay không đều phụ thuộc vào anh ấy.

Và Mạnh Phàm cũng phát hiện ra rằng nhóm hồ bằng cẩu hữu này thực sự là những tên hồ bằng cẩu hữutrong truyền thuyết, một chút cũng không có tác dụng nào. Anh nghĩ rằng tốt hơn là sử dụng phương pháp của riêng mình. Phương pháp của Hứa Trí Hiên là của Hứa Trí Hiên, nếu dùng cách này để theo đuổi được Lục Lộ, anh sẽ có cảm giác rằng Hứa Trí Hiên đã thực sự theo đuổi được vợ mình, điều này rất khó chịu.

Mạnh Phàm quyết định thể hiện con người thật của mình trước mặt Lục Lộ. Anh tốt như vậy, nhất định sẽ mê hoặc vợ mình.

——————————————————————-

Mấy ngày nay Lục Lộ rất đau đầu, cô đưa Mạnh Phàm đến một ngôi làng hẻo lánh như vậy rồi biến mất hơn nửa tháng, vẫn chưa có ai lên án cô. Những người lớn tuổi trong Mạnh gia và Lục gia, bao gồm cả Lý Đông Tú, không ai khiển trách nửa lời. Mẹ chồng trong truyền thuyết, cũng chính là mẹ của Mạnh Phàm cư nhiên thân thiết mà nắm tay cô, nói:”Con làm rất tốt. Nếu thằng nhóc đó đi đến Maldives, nói không chừng còn mang phụ nữ kháctrở về! Mấy việc cá nhân của nó, mẹ gần như kiệt sức để giải quyết rồi. Thật may mắn là bây giờ đã có con, mẹ yên tâm rồi.”

Sau khi thu dọn đồ đạc xong, bà đến Pháp bằng máy bay riêng, nói rằng bà muốn tận hưởng cuộc sống của một quý bà thực thụ. Giọng điệu của Hạ Vi thoải mái vui vẻ, giống như trút được gánh nặng nhiều năm cho người khác một mình đi đường, nhân tiện còn đưa chồng bà, chủ tịch nhà họ Mạnh, đến dẹp hết mớ bòng bong đi, giao cho Mạnh Phàm giải quyết.Nuôi con một ngàn ngày, chẳng phải để bây giờ dùng sao? Họ đã già, cũng nên tận hưởng cuộc sống rồi.

Lục Lộ chán nản, cô khôngbiết Mạnh Triết, một lão đầu nghiêm túc đã nuôi dạy một đứa con trai như Mạnh Phàm như thế nào, hóa ra vấn đề là ở Hạ Vi. Mẹ chồng này chỉ đơn giản là một phiên bản nữ của Mạnh Phàm, nói trắng ra là không hành động theo lẽ thường.

Có nhầm không vậy? Con dâu mới bắt cóc con trai bà một tháng, bà không tức giận sao? Bà muốn cô con dâu này thoát khỏi kiểm soát của bà sao? Các người không nghĩ muốn dùng ‘thất xuất’ để đá cô đi ư? Hơn nữa, sao lòng dạ các người khoan dung quá vậy? Còn cuộc đấu khẩu giữa mẹ chồng và con dâu mà cô mong chờ đâu? Người mẹ chồng mà cô mong đợi có bất bình với con dâu ép con trai ly dị vợ lấy người khác đâu?

*(Thất xuất là Khái niệm được sử dụng trong thời kỳ phong kiến, theo đó người vợ phạm vào một trong 7 điều được nêu thì người chồng có quyền bỏ vợ. Bảy điều phạm đó gồm có:

1) Không sinh được con;

2) Ghen tuông;

3) Ác tật;

4) Dâʍ đãиɠ;

5) Bất kính với cha mẹ, ông bà;



6) Bất hòa trong gia đình;

7) Trộm cắp.)

Theo lời của Hạ Vi, có thể coi là có người giúp bà chăm sóc con trai, bà còn muốn ngọt ngào với chồng thêm vài năm nữa, sao có thể đuổi cu li này ra khỏi cửa chứ. Đối với những người phụ nữ quấy rầy Mạnh Phàm, đó sẽ không phải là bệnh của bà nữa, và căn bệnh mãn tính này sẽ truyền sang Lục Lộ mãi mãi.

Cho nên Lục Lộ vốn đã muốn ly hôn, hiện tại mỗi ngày kêu không không đáp, làm cho trời đất đảo lộn. Thậm chí Lý Đông Tú khi nhìn thấy cô chỉ nhấp một ngụm trà: “Trở về là tốt rồi.”

Bà không hỏi họ cuộc sống vợ chồng thế nào, chồng có đối xử tốt với con không, có phải mẹ chồng bắt nạt con không, vv, là một người mẹ nên hỏi. Đùa thôi, đối với Lý Đông Tú, đứa con gái mà bà nuôi nấng thì chỉ có bắt nạt người khác, làm sao có thể bắt nạt cô được.

Mạnh Phàm như một gánh nặng đè lên đôi vai mỏng manh của Lục Lộ, muốn vứt cũng khôngđược, muốn ném cũng không xong.

Đặc biệt là mấy ngày nay, để biết rõ mình và địch, thắng mọi mặt trận, mỗ cầu hoan này đã vận dụng mọi quan hệ của mình để điều tra Lục Lộ. Cô chưa bao giờ nghĩ tới việc che giấu những chuyện này, cũng chưa bao giờ che giấu, chỉ cần cô có tâm thì sẽ dễ dàng phát hiện ra.

Vì vậy một người đàn ông vừa muốn kiểm tra sở thích cũng như nhược điểm của Lục Lộ xông vào phòng Lục Lộvới vẻ mặt đằng đằng sát khí: “Cô là người truyền tin về tin đồn đồng tính luyến ái của tôi?”

Lục Lộ, người đang đắp mặt nạ, không khỏi gật đầu “Hừ” một tiếng,

“Bây giờ mới hỏi, mấy người kia vẫn còn ở đó à?”

Tận dụng mọi thứ, một người đàn ông có thể thu hút phụ nữ và dỗ dành người ta, dù có là vịt cũng phải để anh ta vào câu dẫn phụ nữ thôi. Lục Lộ tiếp tục gật đầu lầm bầm nói.

“Lục Lộ, hóa ra cô đã yêu tôi từ cái nhìn đầu tiên nên mới thiết kế bắt tôi lấy cô!” Sau khi có câu trả lời chính xác, anh cười tự mãn.

Lần này đến lượt Lục Lộ không khỏi bồn chồn, chuyện này sẽ đi đến đâu, cô định kết hôn với anh khi nào? Cô đang muốn ly hôn đây này.

Mạnh Phàm bỏ qua mặt nạ của Lục Lộ, tự tiện ngồi ở mép giường của cô, mơ hồ ôm eo cô, tự đắc nói: “Không cần nói gì, tôi biết rồi. Lần đầu tiên nhìn thấy thiếu gia, đã bị dáng vẻ ngọc thụ lâm phong của tôi mê hoặc, nhưng lúc đó thiếu gia không thích cô, cho nên cố ý tạo scandal đồng tính để thiếu gia phải lấy cô, ngăn chặn lời nói của công chúng. Xét về ngoại hình và điều kiện, người duy nhất phù hợp với tôi là cô. Tôi bắt buộc phải lấy cô. Cô không cần phải nói gì cả, thiếu gia hiểu cả rồi.”

Lục Lộ nhìn Mạnh Phàm, ánh mắt đầy sát khí, chút nữa là tự cắn răng mình. Nhất là khi tên nhóc này tràn đầy tự hào và thỏa mãn, nhìn Lục Lộvới thái độ cao ngạo, với ánh mắt “đừng giả vờ nữa, tôi biết em thích tôi” khiến cô muốn gϊếŧ chồng cô luôn rồi.

Hơn nữa kẻ kia còn mang khuôn mặt kiêu hãnh ôm eo cô: “Tôi biết, vì thu phục tên tiểu bạch kiểm kia, cô phải đem cậu ta về dưới trướng của mình, việc này thiếu gia vẫn chấp nhận được, chỉ cần đừng quá giới hạn là được rồi.”

Sau đó quay đầu nhìn chiếc mặt nạ của Lục Lộ: “Mau đi, thời gian còn dài, mau rửa mặt đi. Đêm nay tôi sẽ thỏa mãn em, nhất định không nương tay.”

Trong mắt Mạnh Phàm, người phụ nữ này đanglấylòng anh, Lục Lộ đắp mặt nạ vào ban đêm không phải để đợi anhsao?

Người phụ nữ tức giận bước nhanh vào phòng tắm và hằn học rửa mặt, hung ác mà chà xát lên mặt mình, cũng không quản thời gian.

Sau khi ra khỏi phòng tắm, côcười ngọt ngào với Mạnh Phàm: “Chồng à, về phòng tân hôn đi.”

Giờ phòng tân hôn đã trở thành phòng ngủ của Mạnh Phàm, anh tự nhiên rất vui, ôm Lục Lộ: “Đi thôi.”

Mà không nhận ra ánh mắt người nào đó lóe lên tia ranh mãnh.
« Chương TrướcChương Tiếp »