Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Khi Những Vì Sao Tỏa Sáng

Chương 43: Hoắc Dự: “ Nói Dối Là Phải Trả Giá Cực Đắt.”

« Chương TrướcChương Tiếp »
Sau một hồi trò chuyện, Tần Vi và Hoắc Dự đã đạt thành nhất trí.

Vệ Gia Tuyền nhìn thấy hai người đều mang bộ dạng rất thỏa mãn, không khỏi thắc mắc Tần Vi có phải ngay từ đầu đã quyết định như vậy hay không, cố ý đào một cái hố để Hoắc Dự tự nhảy xuống.

Bất quá Vệ Gia Tuyền thật đúng là suy nghĩ nhiều rồi, Tần Vi rất xem trọng lần quảng cáo này, tìm người mẫu nam đều là những người nổi tiếng. Bản thân Hoắc Dự ngoại hình tốt lại còn không cần trả tiền, Tần Vi có ngu mới không dùng. Vừa đúng lúc trong suy nghĩ của cô, quảng cáo áo cưới là phải mang đến cho người xem cảm giác hạnh phúc. Vệ Gia Tuyền là một diễn viên ưu tú, về điểm này Tần Vi hoàn toàn không hề lo lắng, ngược lại lo lắng cho người mẫu nam phối hợp diễn với Vệ Gia Tuyền sẽ không biểu hiện ra được loại cảm giác này. Nếu đổi thành Hoắc Dự, Tần Vi đương nhiên sẽ hoàn toàn yên tâm.

Tần Vi ở nhà ăn một bữa cơm, nói là buổi chiều còn có phỏng vấn, ăn xong liền vội vàng rời đi.

Phỏng vấn Tần Vi lần này là một tạp chí thời trang rất nổi tiếng, sau khi buổi phỏng vấn kết thúc, video ấy lập tức được phát tán khắp nơi. Tần Vi đã đề cập trong cuộc phỏng vấn rằng sở dĩ cô bắt đầu sáng lập nên thương hiệu thời trang áo cưới, hoàn toàn là vì Vệ Gia Tuyền, còn tán thưởng Vệ Gia Tuyền đã tự lên ý tưởng thiết kế váy cưới cho chính mình.

Đoạn clip ngắn này được đăng lên Weibo, sau khi được một số tài khoản chia sẻ, nó đã giúp cho Vệ Gia Tuyền tạo ra được rất nhiều tiếng tăm, cũng bởi vì tại buổi trình diễn thời trang ra mắt sản phẩm mới của Amanda cô đã thể hiện quá mức kinh diễm, nên để lại cho người xem ấn tượng vô cùng sâu sắc. Ngay từ khi Vệ Gia Tuyền làm người mẫu ảnh bìa cho một tạp chí lớn trong nước hồi đầu năm, đã có không ít người tán thưởng cô là đại mỹ nhân tuyệt sắc với phong cách chuẩn mực, thông qua chương trình lần này, khí chất của cô ở phương diện này lại càng được khuếch đại, nhất là khi ở trong nước không có nhiều nữ minh tinh có khí chất đặc biệt như vậy.

"Không phải fan hâm mộ của Vệ Gia Tuyền, nhưng lại không khống chế được trở thành fan mất rồi.”

"Trước kia, sao lại không phát hiện ra tướng mạo Vệ Gia Tuyền mê hoặc đến như vậy chứ.”

"Phải công nhận một câu, mọi người đều nói Vệ Gia Tuyền lớn lên rất giống Quý Thần Hi, nhưng ngược lại tôi cảm thấy khí chất của cô ấy so với Quý Thần Hi càng đặc biệt hơn.”

Sau khi xem bài phỏng vấn của Tần Vi, có dân cư mạng còn hiếu kỳ đến nỗi chạy đến Weibo của cô để lại lời nhắn, hỏi cô vì sao lại quen Vệ Gia Tuyền.

Tần Vi nhìn thấy câu hỏi này liền lập tức trả lời: Gia Tuyền chính là con dâu của anh trai cô.

Bởi vì những lời này của Tần Vi, nên bắt đầu có người bới ra quan hệ của cô cùng Hoắc gia. Không bới ra không biết, một khi đã bới ra được thì mọi người đều giật mình.

Có một blogger rất nổi tiếng tên là B, chuyên đi moi móc tin tức thời sự của các gia đình phú hào hàng đầu và hoàng gia ở Âu Mỹ, lúc này anh ta cũng tranh thủ độ nóng để bới ra chuyện của Hoắc gia cùng Tần gia. Mọi người xem video mới biết được, nguyên lại ba của Hoắc Dự là Hoắc Khải cùng với Tần Vi là anh em cùng mẹ khác cha, sau khi ba Hoắc Khải mất, mẹ của ông ấy mới tái giá gả cho một thương nhân Hoa kiều, về sau sinh ra Tần Vi. Tần Vi lớn lên tại nước Pháp và kết hôn với một vị phú hào người Pháp từ mười năm trước.

"Vệ Gia Tuyền thực sự đã kết hôn rồi.”

"Trước blogger kia, còn có người moi được thông tin, gia cảnh Vệ Gia Tuyền cũng rất khá, đây chẳng qua là người ta môn đăng hộ đối kết thông gia mà thôi.”

"Thật buồn cười khi trước đó ai đã đồn rằng Vệ Gia Tuyền là người phát ngôn mới nhất của Amanda vậy? Khó trách sớm đã có người phát hiện ra Vệ Gia Tuyền thường xuyên mặc quần áo của Amanda tham gia các sự kiện họp báo công khai, thì ra người ta chỉ là đang ủng hộ thương hiệu của người nhà.”

Người đại diện cho Vệ Gia Tuyền, Đổng An Ni tuy bản thân là người trong cuộc nhưng vẫn rất thích hóng chuyện bát quái, bất kì tin tức nào về Vệ Gia Tuyền cô đều đặc biệt lưu ý, sau khi xem xong video tin tức nóng về câu chuyện của gia đình Hoắc Dự.

Ngay ngày hôm sau, Đổng An Ni liền gọi điện thoại cho Vệ Gia Tuyền, hỏi cô một số tình tiết trong đó có phải sự thật không, nghiễm nhiên thể hiện bộ dạng ăn dưa bở.

Vệ Gia Tuyền nhịn không được hỏi cô: "Chị Đổng, trước kia em có công việc chị đều đi cùng em, vì sao từ khi em đi Paris, chị lại giống như đang nghỉ phép dài hạn vậy?"

Đổng An Ni không chút chột dạ đáp: "Gia Tuyền, em đi Paris cũng giống như em trở về nhà thôi, công việc chỉ là thuận tiện, chị có đi cùng hay không đều không có gì khác biệt. Khỏi nghĩ cũng biết cô út của Hoắc Dự và Hoắc Dự nhất định sẽ chăm sóc cho em thật tốt mà.”

Sau khi trải qua vài lần Vệ Gia Tuyền dính phải scandal, Hoắc Dự đều đem tất cả sự tình rút khỏi hot search một cách êm đẹp, vì vậy người đại diện Đổng An Ni này đã sớm bị làm cho càng ngày càng không "Xứng chức” rồi.

Vệ Gia Tuyền thở dài hỏi: "Chị thật sự là người đại diện của em sao?"

Đổng An Ni cười cười, cùng cô nói đến chính sự: "Chị có chuyện muốn nói với em. Sắp tới sẽ có một chương trình thực tế, chị nhớ em từng nói là rất thích xem chương trình < cùng nhau khám phá> này, còn có Hàn Thiền làm khách mời, em có muốn nhận hay không?"

Vệ Gia Tuyền hỏi: "Lịch trình cụ thể như thế nào?"

Đổng An Ni mau mắng trả lời: "Hẳn là cuối tháng này quay, sang đầu năm mới phát sóng. Em gần đây cũng không có kế hoạch gì, khoảng thời gian này có lẽ không có vấn đề. Còn một chuyện nữa, chị nghe được tin tức nói đạo diễn Lâm Tĩnh đang chuẩn bị quay bộ phim mới, nhân vật nữ chính còn chưa có chọn được ai.”

Lâm Tĩnh là một đạo diễn lão luyện, địa vị trong giới cũng không thấp, chỉ là so với điện ảnh mang tính nghệ thuật như Cảnh Ung, thì phim của ông ta mang hơi hướng thương mại hơn một chút, nhưng lại không phải hoàn toàn nghiêng về phim thương mại. Thể loại ông ta am hiểu nhất là phim hành động hồi hộp và phim xã hội đen.

"Mẹ em cũng từng hợp tác với vị đạo diễn này, danh tiếng trong giới điện ảnh của ông ta luôn rất tốt, tuy chưa từng đạt qua một giải thưởng nào cả.”

Đổng An Ni vô cùng khách quan phân tích ưu điểm và nhược điểm cho cô nghe.

Vệ Gia Tuyền lại nói: "Phim của đạo diễn Lâm hơn phân nửa đều tập trung vào diễn viên nam, nhưng yêu cầu đối với nữ diễn viên cũng không thấp, ông ta chưa chắc đã chịu để ý đến em. Nếu có thể cùng ông ấy hợp tác, cũng coi như là em may mắn.”

Đổng An Ni lập tức nói: "Vậy chị sẽ cố gắng nghe ngóng tin tức về chuyện này.”

Vệ Gia Tuyền vội vàng đồng ý.

Sau khi Tần Vị cùng hai vợ chồng Vệ Gia Tuyền nói chuyện xong, liền quyết định địa điểm quay quảng cáo sẽ là biệt thự ở vùng ngoại thành của Hoắc gia tại Los Angeles, bất quá hiện tại biệt thự này đã thuộc về Vệ Gia Tuyền rồi.

Trước khi Hoắc Dự đến Paris, dự định sẽ chỉ nghỉ ngơi ở đây hai ngày, trong đó có một ngày là cuối tuần. Nhưng hiện tại bởi vì anh muốn tham gia quay quảng cáo, cho nên không thể đi được nữa, chẳng những không thể trở về, mà còn phải cùng Vệ Gia Tuyền đi Los Angeles.

Trước đó, Hoắc Dự đã xác nhận với lão trợ lý Phùng Bảo, ngày thứ ba nhất định trở về, nhưng hiện tại có vẻ phải nuốt lời rồi.

Khi chuẩn bị lên máy bay đi Los Angeles, Hoắc Dự mới cắn răng gọi điện thoại cho chú Phùng.

Theo lý thuyết, chú Phùng chỉ là trợ lý của Hoắc Dự, anh không lẽ nào lại sợ ông ta như vậy. Thế nhưng sự thật là, chú Phùng đã theo bên cạnh ba của Hoắc Dự làm việc nhiều năm, chỉ cần là chuyện liên quan đến Tập đoàn nhà họ Hoắc, nếu Hoắc Khải không có mặt, thì chú Phùng sẽ ở bên cạnh trợ giúp cho Hoắc Dự. Có thể nói chú Phùng không chỉ là trợ thủ đắc lực của anh, mà đồng thời còn vừa là thầy giáo, vừa là trưởng bối.

"Cậu nói gì?” Chú Phùng trong điện thoại không nhịn được hét lên một câu: "Tuy rằng mấy năm trước tôi lúc nào cũng nói với cậu đừng nên liều mạng làm việc quá sức, nhưng hiện tại có phải cậu đã quá xem thường việc làm ăn của công ty rồi hay không?"

Hoắc Dự thật sự không muốn tiếp tục nghe chú Phùng cằn nhằn thêm nữa nên đành nói dối: "Chú Phùng, cháu và Gia Tuyền cãi nhau, đến giờ vẫn chưa dỗ được. Cô ấy còn có công việc ở bên này, nếu hiện tại bây giờ cháu đi, chỉ sợ sau này gia đình sẽ tan vỡ mất.”

Chú Phùng nghe xong lời này, thực sự không tiếp tục cằn nhằn nữa, lại còn bảo anh tranh thủ thời gian để dỗ dành Vệ Gia Tuyền cho tốt. Cuối cùng còn bổ sung thêm một câu: "Tiểu Dự, cậu có thể lấy được vợ cũng chẳng dễ dàng gì, tôi sẽ giúp cậu điều hành công ty vài ngày, nhưng lần sau không được trì hoãn nữa đâu đấy.”

Trong lúc Hoắc Dự đang gọi điện thoại, Vệ Gia Tuyền ngồi bên cạnh nghe, chờ đến lúc anh cúp máy, cô liền quay đầu đi không muốn để ý đến anh nữa.

Hoắc Dự vội vàng tìm lời để giải thích với cô: "Nếu anh không nói như vậy, chú Phùng khẳng định sẽ bắt anh trở về.”

Vệ Gia Tuyền nhếch mép cười nói: "Là anh nói chúng ta đang cãi nhau đấy nhé.”

Hoắc Dự lập tức nhận sai.

Nhưng suốt chuyến bay dài trên không trung, Vệ Gia Tuyền vẫn không chịu nói chuyện với anh.

Sau khi anh và cô đến Los Angeles, lão quản gia đã nhanh chóng chuẩn bị xe đến đón.

Đây là lần thứ hai Vệ Gia Tuyền tới nơi này, chờ về đến biệt thự, lão quản gia đã sớm đứng ở ngoài cửa đợi hai người, vừa thấy xe lái vào liền tiến tới đón tiếp.

Vệ Gia Tuyền theo Hoắc Dự xuống xe, không biết có phải là do cảm giác của cô hay không, nhưng chẳng hiểu sao lần này cô lại thấy lão quản gia già đi một ít.

Về Gia Tuyền quay đầu nhìn thoáng qua Hoắc Dự, thấy ánh mắt của anh cô liền biết rõ anh và vô dường như có chung một suy nghĩ.

Hoắc Dự xuống xe đỡ lấy lão quản gia, ngữ khí trách móc nói: "Lần nào bác cũng đứng ở bên ngoài chờ, bác cứ không chịu nghe cháu, cháu đã lớn rồi mà.”

Lão quản gia cười ha hả nói: "Một năm tôi cũng chỉ có cơ hội chờ một lần này thôi mà.” Ông rõ ràng không có bất kỳ ý gì khác, nhưng Hoắc Dự nghe xong lời này, trong lòng lại cảm thấy không thoải mái. Hoắc Dự đỡ lão quản gia đi vào trong phòng, người từ trước đến nay đều ít nói như anh trên đường đi lại huyên thuyên hỏi lão quản gia về tình huống gần đây.

Vào trong nhà, lão quản giả lại nhân tiện nói: "Cậu nói có người sẽ tới đây quay quảng cáo, nên tôi đã cho người dọn dẹp qua, một số thứ cần cất cũng đã cất kĩ. Tôi hỏi cậu chủ còn cần tôi bố trí chuyện gì khác nữa hay không, vì cậu nói không cần nên tôi vẫn để mọi thứ như cũ.”

Hoắc Dự cau mày: "Cháu đã sớm nói bác không cần phải lo những việc này rồi mà, trong nhà không phải còn có những người khác sao?"

Lão quản gia lắc đầu đáp: "Cái này e rằng không thể bỏ được, nếu không hôm nay tôi sẽ nhàm chán biết bao.”

Hoắc Dự còn muốn nói thêm điều gì, lão quản gia đã lại bắt đầu bộn rộn công việc trong bếp để chuẩn bị cho bữa ăn. Sau khi lão quản gia rời đi, Vệ Gia Tuyền đi đến bên người Hoắc Dự cầm lấy tay anh.

Hoắc Dự nhìn về phía cô nói: "Thời điểm nửa năm trước, ông ấy đã sinh bệnh một hồi, không tính là nghiêm trọng, ba anh trở về thăm đã kể lại. Anh cũng không biết tại sao, mỗi lần nhìn thấy ông ấy anh đều nhớ tới ông cố.”

Vệ Gia Tuyền đoán được anh đang có liên tưởng không tốt, vội khuyên ngăn: "Anh đừng suy nghĩ nhiều quá.”

Hoắc Dự khe khẽ thở dài: "Anh muốn để cho ông đến thủ đô để sống cùng ba mẹ, nhưng ông ấy lại nói ở đây không có người trông coi, nơi này mới thật sự là Hoắc gia.”

Lão quản gia nói sẽ sai phòng bếp chuẩn bị đồ ăn, nhưng kỳ thật khi lái xe đón được hai người Hoắc Dự thì ông cũng đã báo cho phòng bếp chuẩn bị thức ăn sẵn cả rồi. Do đó Hoắc Dự và Vệ Gia Tuyền rất nhanh đã có đồ ăn nóng hổi để thưởng thức. Sau khi cơm nước xong, hai người cùng quản gia đi dạo tham quan các phòng trong biệt thự một chút.

Biệt thự này có ba tầng chiếm diện tích thật lớn, cách trang hoàng thiết kế bên trong cũng hao tốn rất nhiều tâm tư. Vệ Gia Tuyền rõ ràng đã xem qua nơi này một lần, nhưng khi quay trở lại lần nữa vẫn là nhịn không được nhìn ngắm say mê.

Hôm nay lão quản gia thật cao hứng, lôi kéo Vệ Gia Tuyền kể cho cô nghe không ít chuyện lúc còn nhỏ của Hoắc Dự. Ngoài trừ thủ đô, đây là nơi Hoắc Dự sinh sống lâu nhất, Vệ Gia Tuyền còn cảm thấy tiếc nuối vì những ký ức về nơi này của anh đều hoàn toàn không liên quan gì đến cô, thế nhưng thời điểm được nghe lão quản gia kể lại chuyện xưa, phảng phất như chính cô cũng có thể tận mắt chứng kiến.

Đến chạng vạng tối, Vệ Gia Tuyền tự mình xuống bếp làm một bữa cơm. Lão quản gia không thể ngờ cô vậy mà biết nấu ăn, hơn nữa mùi vị còn rất không tệ. Lúc ba người ngồi xuống cùng nhau ăn cơm, ông liền không ngừng khen ngợi Vệ Gia Tuyền, khiến cho cô đỏ rần cả mặt.

Hoắc Dự nhìn thấy một già một trẻ vui vẻ hòa thuận, thần sắc trên mặt cũng dần dần trở nên nhu hòa.
« Chương TrướcChương Tiếp »