Đêm nay Hoắc Dự hoàn toàn không thể kiểm soát được, hình tượng của anh trong lòng Vệ Gia Tuyền luôn là người chững chạc, dịu dàng, cô luôn gọi anh là "Anh Dự” vì từ nhỏ đến lớn anh luôn chăm sóc cô như một người anh trai thật sự. Kể cả sau khi kết hôn cũng luôn nghe lời cô. Đến nửa đêm, Vệ Gia Tuyền khóc lóc cầu xin anh tha thứ nhưng Hoắc Dự vẫn không bỏ qua cho cô. Khi anh đưa cô vào phòng tắm để tẩy rửa cả người cô không hề có cảm giác gì nữa.
Bị người khác ôm một cách nhẹ nhàng ngồi xuống bồn tắm, xung quanh là nước nóng, ý thức của Vệ Gia Tuyền đã trở lại chút ít, cô mở miệng cắn vào vai anh.
Hoắc Dự để cô tuỳ ý mà cắn mình, đừng nói là bây giờ cô không còn sức, ngay cả khi sức lực tràn trề cô cũng không đành lòng mà cắn anh quá mạnh.
Vệ Gia Tuyền thấy anh không có phản ứng, lại cảm thấy bản thân làm như vậy cũng chẳng để làm gì nên cô chỉ dựa vào anh, trong lòng thầm nghĩ rằng ngày mai sẽ không để ý đến anh nữa. Sau đó mấy giây lại nghĩ nhất định phải chiến tranh lạnh với anh vài ngày, không thể nuông chiều anh quá mức như vậy được.
Nhìn thấy dáng vẻ cô ỷ lại vào anh, Hoắc Dự cúi đầu không nhịn được mà hôn lên mặt cô, lát sau lại hôn lên bả vai cô.
Vệ Gia Tuyền đẩy anh: "Tránh ra.”
Hai mắt Hoắc Dự lấp lánh như ánh sao, cười hỏi cô: "Có chuyện gì à?"
Vệ Gia Tuyền nhìn anh chằm chằm: "Không biết xấu hổ.”
Giọng nói của Hoắc Dự lại thay đổi: "Ngôi sao của anh, đừng nhìn anh như vậy.”
Vệ Gia Tuyền nhắm mắt lại, mắt không thấy sẽ không bận tâm.
Hoắc Dự sờ ra sau lưng cô cảm thấy nước đã nguội mất liền bế cô lên lau khô cho cô, sau đó ôm cô trở lại giường.
Ngay sau khi đặt Vệ Gia Tuyền lên giường, cô lăn vào bên trong của giường, muốn tạo khoảng cách ranh giới với anh.
Hoắc Dự bị cô mắng không biết xấu hổ nên muốn biến câu này thành sự thật, anh nằm sát lưng cô, ôm cô vào lòng. Vệ Gia Tuyền vùng vẫy một lúc lâu cũng không thoát ra được, thật sự không đủ sức lực, lẩm bẩm mắng chửi anh vài câu rồi bỏ qua.
Hoắc Dự tắt đèn, quay mặt cô đối diện mình trong bóng tối hỏi cô: "Ngôi sao của anh, em có thể kể cho anh nghe về Lăng Tử Việt không?"
Vệ Gia Tuyền mở mắt nói: "Không phải anh rất không thích anh ta hay sao?"
Hoắc Dự trả lời: "Bởi vì anh không muốn nghe người khác nhắc tới em và anh ta nữa, anh muốn nghe chính em nói.”
Vệ Gia Tuyền dừng lại một chút rồi nói: "Thật ra cũng không có chuyện gì. Đừng nghe những lời mà chị gái em và Khương Nhã nói. Lần đầu tiên em gặp anh ấy là trên phim trường. Em không thấy ai cả chỉ nghe thấy giọng nói nên em nghĩ là anh. Chuyện xảy ra cách đây không lâu, nhưng bây giờ nhìn lại có vẻ như đã lâu lắm rồi vậy. Lăng Tử Việt rất thân thiện, lịch thiệp và hiền lành nên mọi người trong đoàn phim đều rất thích anh ấy. Em có rất nhiều cảnh quay đôi với anh ấy nên cơ hội tiếp xúc chắc chắn có rất nhiều. Anh ấy lớn hơn em một chút nên cũng hay chăm sóc em.”
Hoắc Dự nhẫn nại nghe cô kể.
"Em thừa nhận là em có ấn tượng tốt với anh ấy, nhưng sau đó không có gì xảy ra cả. Anh ấy và Kỳ Vũ Mông ở bên nhau.” Vệ Gia Tuyền nói ra tất cả sự thật nhưng có một chút cô không nói cho Hoắc Dự biết. Lúc ấy cô đợi anh mỏi mòn, cuộc sống là của cô, chẳng lẽ phải đến lúc anh kết hôn cô mới đi tìm cuộc sống của chính mình hay sao? Nếu như Lăng Tử Việt và Kỳ Vũ Mông không ở bên nhau, chắc chắn cô sẽ chọn bắt đầu với Lăng Tử Việt.
"Ngôi sao của anh, xin lỗi em.” Hoắc Dự cảm thấy hơi buồn bã.
Vệ Gia Tuyền cười nói: "Chuyện này liên quan gì đến anh?"
Hoắc Dự lại hỏi cô: "Em thích anh từ khi nào vậy?” Lời nói vừa rồi của cô sao anh lại không nghe rõ chứ, cô chỉ chú ý đến Lăng Tử Việt vì khi nghe thấy giọng nói của Lăng Tử Việt giống với anh.
Vệ Gia Tuyền trả lời: "Em không biết, lúc đầu em còn tưởng rằng em chỉ quen với anh luôn ở bên cạnh em.”
Hoắc Dự vùi đầu vào cổ cô hỏi: "Vậy sao mấy lần anh trở về em đều không chịu gặp anh?” Anh cũng đã trở về vài lần sau khi ra nước ngoài, lần nào cũng đến gặp bố mẹ cô để hỏi thăm cô cũng không ở nhà, anh không tin đó chỉ là một sự trùng hợp ngẫu nhiên. Vì vậy vào năm ngoái khi vừa gặp lại cô, anh đã hỏi cô rằng liệu cô có còn giận anh ấy không.
Vệ Gia Tuyền có chút kiêu ngạo nói: "Em chính là tức giận với anh, đặc biệt tức giận.”
Hoắc Dự nói: "Tinh Tinh à, anh làm cho em buồn lâu như vậy, chuyện này sẽ không bao giờ xảy ra nữa.”
Vệ Gia Tuyền nhẹ nhàng đáp lại, chẳng mấy chốc đã cảm thấy cổ mình ươn ướt.
Hàng năm, lễ trao giải Kim Ngọc Lan sẽ được tổ chức ở các thành phố khác nhau, năm nay nhà tổ chức đã chọn Giang Châu, thành phố lớn nhất phía tây nam.
Phim 《Lời chia tay mùa xuân 》 chính là được quay ở Giang Châu, mẹ của Hoắc Dự cũng lớn lên ở thành phố này. Vệ Gia Tuyền đến Giang Châu sớm hơn một ngày, Hoắc Dự cũng đi cùng cô.
Biết tin Vệ Gia Tuyền lọt vào danh sách nữ diễn viên xuất sắc nhất điện ảnh năm nay, cô út của Hoắc Dự cũng đặc biệt gửi quần áo đến. Vì Tần Vị đã đích thân giúp Vệ Gia Tuyền thiết kế váy cưới, nên khi Vệ Gia Tuyền tham dự một số dịp trang trọng, trừ khi có nhà tài trợ đặc biệt, còn không cô sẽ mặc quần áo của nhãn hiệu Tần Vị thiết kế.
《Lời chia tay mùa xuân 》 là bộ phim được đề cử nhiều nhất ở giả Kim Ngọc Lan năm nay, được lên kế hoạch để xuất hiện ở thảm đỏ của lễ trao giải.
Vệ Gia Tuyền mặc váy dạ hội dài và đi cao gót rất cao. Khi xe của nhà tổ chức đưa cô và những người đồng nghiệp khác của bộ phim đến thảm đỏ, cô rất khó xuống xe. May mắn thay, Tống Tử Văn đã ở đó để giúp cô.
Đạo diễn Cảnh Ung là người đầu tiên bước lên thảm đỏ, phía sau ông là Dụ Trạch và Thang Nhược Phỉ, sau đó là Vệ Gia Tuyền và Tống Tử Văn ở cuối.
Đạo diễn Cảnh Ung không thể chịu nổi ánh đèn sân khấu và âm nhạc ở thảm đỏ, sau khi nhận lời phỏng vấn chính thức trên thảm đỏ, ông ấy bước vào khu vực nghỉ ngơi.
Thang Nhược Phỉ cũng không thích loại xuất hiện này cho lắm, cô ấy trở nên thấp thỏm, ngoại trừ việc quay phim cũng không quá giỏi giao tiếp với người khác, cô ấy cũng rời đi.
Dụ Trạch có rất nhiều người hâm mộ, mọi người đang gọi anh ấy từ khắp nơi. Dụ Trạch luôn thân thiện với người hâm mộ nên anh ấy nán lại thảm đỏ lâu hơn một chút.
Trước khi Vệ Gia Tuyền được đề cử giải Nữ diễn viên mới xuất sắc nhất, cô cũng đã từng tham gia lễ trao giải Kim Ngọc Lan, nhưng lúc đó cô thực sự là một người mới, cũng chỉ có một tác phẩm nên không ai nhận ra cô khi cô bước trên thảm đỏ. Vào thời điểm đó, không ai gọi tên cô. Nhưng lần này thì khác, mặc dù độ nổi tiếng của cô ấy không thể so sánh với Dụ Trạch, nhưng rõ ràng cô ấy có rất nhiều người hâm mộ.
Tống Tử Văn biết Vệ Gia Tuyền không giống Dụ Trạch và Thang Nhược Phỉ, hai người đầu tiên rời đi khi họ muốn, và địa vị trong giới khiến họ không quan tâm đến việc để chuyện này xảy ra trên thảm đỏ. Nhưng Vệ Gia Tuyền thì khác, hôm nay cô ấy ăn mặc rất đẹp và được đề cử nữ diễn viên, tất nhiên cô ấy nên ở lại chụp ảnh nhiều hơn. Tống Tử Văn lẽ ra đã đi theo Cảnh Ung nếu ông ấy không lo lắng về việc Vệ Gia Tuyền sẽ bị ngã.
Sau khi bước lên thảm đỏ, vẫn cần chờ đợi lễ trao giải chính thức bắt đầu. Nơi giới thiệu giải thưởng Kim Ngọc Lan hàng năm đều có rất nhiều tên tuổi lớn, Tống Tử Văn cũng tranh thủ khoảng thời gian ít ỏi này trước khi bắt đầu đưa Vệ Gia Tuyền đi một vòng để nhận biết vài người.
Khi lễ trao giải chính thức bắt đầu, giải nữ diễn viên phụ xuất sắc nhất được trao giải đầu tiên.
《Lời chia tay mùa xuân 》 có nhiều đề cử nhất năm nay, bốn đề cử riêng cho giải diễn xuất, Vệ Gia Tuyền được đề cử cho nữ diễn viên chính xuất sắc nhất, Thang Nhược Phỉ được đề cử cho nữ diễn viên phụ xuất sắc nhất, Dụ Trạch và Tống Tử Văn đều được đề cử cho nam diễn viên phụ xuất sắc nhất. Trong lịch sử giả thưởng Kim Ngọc Lan điều này rất hiếm khi xảy ra.
Thang Nhược Phỉ dần dần chuyển từ mảng phim truyền hình sang mảng điện ảnh, cô ấy đã giành được nhiều giải thưởng ở cả mảng phim truyền hình và điện ảnh. Nhưng màn trình diễn của cô ấy trong 《Lời chia tay mùa xuân 》 đã đủ đặc sắc. Người chiến thắng giải Nữ diễn viên phụ xuất sắc nhất năm nay là cô ấy, và kết quả cuối cùng không có gì bất ngờ.
Lễ trao giải tiến hành được một nữa, một số giải thưởng kỹ thuật đã được trao.”Xuân Phân.” đã giành được một giải, sau đó là giải nam diễn viên phụ xuất sắc nhất.
Có lẽ là một trong số ít giải thưởng có cùng lúc hai đề cử của cùng một bộ phim, nữ MC cũng tìm được hai nhân vật chính của giải thưởng và hỏi: "Không biết thầy Tống và Dụ Trạch cho rằng diễn xuất trong phim của mình tốt hơn hay của đối phương tốt hơn?"
Các nhân viên tại hiện trường đưa micro cho Tống Tử Văn trước, Tống Tử Văn trả lời: "Tôi chỉ có thể nói rằng nếu tôi ở độ tuổi của Dụ Trạch, tôi có thể không thể hiện tốt hơn anh ấy.”
Nữ MC cười nói: "Tôi hiểu rồi, thầy Tống nên thầy cho rằng mình tốt hơn Dụ Trạch, nhưng sở dĩ thầy giỏi hơn cũng là vì thầy có nhiều kinh nghiệm diễn xuất hơn anh ấy.”
Máy quay hướng về phía Tống Tử Văn, người lần này chỉ cười mà không trả lời.
Nữ MC còn hỏi lại: "Còn Dụ Trạch?"
Dụ Trạch lắc đầu, cầm lấy micro và mỉm cười: "Thành thật mà nói, bộ phim lần này của chúng tôi được đề cử bốn diễn viên và tôi chắc là người tệ nhất.”
Nữ MC tò mò: "Sao lại nói vậy?"
Dụ Trạch trả lời: "Tôi ở trong đoàn phim hơn một tháng và tôi không thể nhập vai được trong giai đoạn đầu. Đạo diễn Cảnh, thầy Tống và thầy Thang đều đã giúp đỡ tôi rất nhiều. Chị Gia Tuyền, người đóng với tôi nhiều nhất, đã giúp đỡ tôi diễn xuất.”
Nữ MC gật đầu, quay lại hiện trường lễ trao giải.
Giống như giải thưởng của Thang Nhược Phỉ, kết quả của giải nam diễn viên phụ xuất sắc nhất cũng không gây khó chịu.
Sau khi nhận cúp, Tống Tử Văn phát biểu nhận giải: "Tôi nhớ là tôi chưa đề cử Nam diễn viên phụ xuất sắc nhất. Tôi không mong đợi sẽ giành được giải thưởng ngay khi được đề cử.” Sau đó, anh cảm ơn những người sáng tạo khác, ban tổ chức và Những người thích anh ấy.
Người dẫn chương trình hỏi ông ấy: "Thầy Tống, vợ của thầy đã công khai trên Weibo cách đây không lâu rằng Gia Tuyền là con gái đỡ đầu của vợ chồng thầy. Nhìn xem, lần này đoàn của thầy có ba đề cử giải thưởng biểu diễn, và bây giờ thầy đã giành được hai. Vậy thầy có nghĩ đoàn mình nắm chắc giải thưởng còn lại hay không? "
"Bạn đang đào hố cho tôi à?” Tống Tử Văn cười nói, nói như thế thôi nhưng câu hỏi cũng phải được trả lời: "Gia Tuyền năm nay 23 tuổi, khi đóng phim này 22 tuổi. Khi tôi được đề cử nam diễn viên xuất sắc nhất lần đầu cũng là năm 26 tuổi, cô ấy đã rất xuất sắc khi được đề cử ở độ tuổi trẻ như vậy. Nhiều nữ diễn viên được đề cử mà tôi đã từng làm việc, chẳng hạn như Đoạn Chi Dĩnh, đều hợp tác hơn một lần. Nếu so sánh, kỹ năng diễn xuất của Gia Tuyền thực sự chưa đủ trưởng thành. Tuy nhiên, tôi đã không giành được đề cử đầu tiên và việc cô ấy không thể giành được đề cử đầu tiên là điều bình thường. Diễn xuất thực sự không dễ dàng.”
Tống Tử Văn nhìn Cảnh Ung khi nói: "Tôi và đạo diễn Cảnh cũng là bạn tốt trong nhiều năm. Trong lần hợp tác này, hai chúng tôi đã ăn tối và trò chuyện với đoàn phim vào một đêm. Ông ấy nói rằng ông ấy đã quay phim rất nhiều năm và ông ấy luôn cảm thấy rằng mình vẫn còn có một số điều không hiểu rõ và nhiều khi khán giả dường như cũng không hiểu những gì ông ấy muốn nhắn nhủ. Tôi nói rằng tôi đã diễn xuất rất nhiều năm và đôi khi tôi không biết làm thế nào để diễn xuất tốt nhất, bởi vì mỗi lần tôi đóng một nhân vật đều là những người hoàn toàn mới. Dù là Gia Tuyền hay Dụ Trạch thì họ vẫn còn trẻ và còn một chặng đường dài phía trước.”
Ông ấy nói đoạn này rất rõ ràng, ông ấy rõ ràng không xem trọng việc Vệ Gia Tuyền đoạt giải hay không, nhưng rất nhiều người có mặt tại hiện trường đều cảm nhận được lời ông ấy nói.
Ngay sau khi Tống Tử Văn bước xuống sân khấu, giải thưởng nữ diễn viên chính xuất sắc nhất cuối cùng cũng đến.