Trong quá trình ăn cơm,Văn Hạo đi ra ngoài gọi điện thoại vài lần, trở về sắc mặt không quá tốt.
"Như thế nào,vẫn là không tới sao?" Giang Tuyết Nhu hỏi hắn.
"Hừ,mặc kệ nó."
Ôn Đình Hiên hỏi: "Văn tổng,sao lại thế,còn có người muốn tới sao?"
Văn Hạo xua xua tay,nói: "Là con trai cả của tôi,phản nghịch thật sự,không đề cập tới cũng thế."
Ôn Niệm Niệm biết người ông ta nói...là Văn Yến.
Lấy tính cách của Văn Yến như vậy,sao có thể ngoan ngoãn đi theo người trong nhà tới tham gia loại tiệc liên hoan nhàm chán này,liền tính là tới,cũng là mặt lạnh quấy rối.
Nhưng cái người tư sinh Văn Bác Nghệ,toàn bộ quá trình đều rất ân cần,châm trà cho các trưởng bối,cũng thực biết xem mặt đoán ý.
Nhưng mà hiện tại tiểu tam thượng vị,tuy không tính là tư sinh,nhưng vị trí nhị thiếu Văn gia,ngồi đến an an ổn ổn.
Giang Tuyết Nhu cười nói: "Ôn tổng,nghe nói nữ nhi trong nhà đạt quán quân "Vật lý thi đua", thật là lợi hại, ngài nhất định có cách dạy dỗ,có cơ hội tôi cũng muốn lãnh giáo."
"Nào có nào có." Ôn Đình Hiên xua xua tay,khiêm tốn mà nói: "Quá khen,đứa nhỏ này cũng là chính mình nỗ lực, phương diện học tập không làm chúng ta nhọc lòng quá."
Giang Tuyết Nhu vỗ bả vai Văn Bác Nghệ,nói: "Bác Nghệ,tuổi con cùng Niệm Niệm không sai biệt lắm,khoa học tự nhiên cường hạng,các con khẳng định có tiếng nói chung,nhận thức nhận thức, về sau giao lưu phương tiện học tập."
Ôn Niệm Niệm không muốn cùng hắn giao lưu.
Cô đối với Văn Bác Nghệ có điều mâu thuẫn, không chỉ bởi vì việc của Văn Yến, mà là......
Từ khi vừa ngồi xuống,ánh mắt Văn Bác Nghệ liền đặt ở trên người cô, xem kỹ đánh giá, một đôi mắt tam giác nho nhỏ, luôn lộ ra sự giảo hoạt cùng tính kế, cái này làm cho Ôn Niệm Niệm cảm thấy tương đối không thoải mái.
Trong lúc ăn cơm, Giang Dữ gửi cho Ôn Niệm Niệm một đề toán học ――
"Đề này tôi chưa làm ra, cậu thử nhìn xem."
Ôn Niệm Niệm đứng dậy đi ra hành lang khách sạn, bắt đầu dùng di động viết phép tính của học đề.
Đề mà Giang Dữ không làm được, đích xác có khó khăn, Ôn Niệm Niệm cần chút thời gian tính toán, mới có thể chia đáp án ra được.
Đúng lúc này, cô nghe được tiếng Văn Bác Nghệ cùng Giang Tuyết Nhu từ hành lang truyền đến.
"Mẹ, con đã có bạn gái, cái vị Ôn Niệm Niệm kia không phải đồ ăn của con, nhìn qua quá cao lãnh."
"Ngu xuẩn! Những nữ sinh bên ngoài đó...có thể so với đại tiểu thư Ôn gia sao!"
Giang Tuyết Nhu đè thấp thanh âm, nói: "Con nghĩ lại chút đi, ở chung với con bé đó cho tốt, tương lai nếu có thể đem vị tiểu thư này cưới tới tay, cả kể nãi nãi không thích con, cũng không thể không suy nghĩ việc hôn nhân này."
Ôn Niệm Niệm:......
Gào, cô năm nay mới sơ tam a!
Bọn người kia hiện tại mẹ nó muốn dùng mỹ nam kế liên hôn sao! Cô vẫn là một đứa trẻ nha!
"Nhưng vừa nãy con mắt cũng chưa xem con! Con không thích loại này..."
"Không nghe ba con bé nói sao, Ôn Niệm Niệm thiên về khoa số lý, hơn phân nửa là con mọt sách, nữ sinh như vậy, đơn thuần, dễ dàng mắc câu nhất."
"Ai...vậy con thử xem."
Ôn Niệm Niệm chờ sau khi bọn họ rời khỏi, cô mới một lần nữa trở lại bàn cơm.
Văn Bác Nghệ bắt đầu cùng Ôn Niệm Niệm trao đổi, hỏi tình trạng học tập của cô cùng với sở thích hàng ngày.
Ôn Niệm Niệm cười nói: "Chúng ta là con mọt sách, không có gì hứng thú, ngày thường thích nhất chính là học tập học tập...lại học tập."
Văn Bác Nghệ hơi hơi sửng sốt, sau đó lễ phép mà cười nói: "Thật trùng hợp, tớ cũng thích học tập,xem ra chúng ta rất hợp nhau."
Ôn Niệm Niệm không trả lời hắn, Giang Tuyết Nhu mở miệng tán dương: "Đừng nói, thành tích học tập của Bác Nghệ của chúng ta cũng không tồi, học kỳ 1 toán học còn thi được điểm tuyệt đối, khẳng định chơi thân cùng Niệm Niệm."
Diệp Tân Ý cười nói: "Thật đúng là lợi hại, Niệm Niệm trước nay không thi tới điểm tuyệt đối."
Giang Tuyết Nhu nghe vậy, càng thêm tự hào, bắt đầu mèo khen mèo dài đuôi : "Bác Nghệ nhà chúng ta, cái khác coi như không được, nhưng thành tích chính là tốt, đặc biệt là thành tích toán học, dì có thể nói như vậy, không có đề mục nào làm khó nó."
Nói đến câu này, còn không quên bổ sung hai câu: "Đừng nhìn đều là một cha sinh, nó cùng với anh trai...hoàn toàn bất đồng."
Nhắc tới Văn Yến, Văn Hạo đều là một bụng khí, nói: "Nhắc tới nó làm gì, bùn nhão trét không lên tường."
"Thanh danh" của Văn gia đại thiếu gia bên ngoài, Diệp Tân Ý cũng có nghe thấy, cho nên không có hỏi nhiều.
Sắc mặt Ôn Niệm Niệm lại trầm xuống, trong bụng lửa nóng dần dần.
"Ai cũng có sở trường cùng sở đoản riêng."
"Ai da, Ôn tiểu thư là không biết, mẹ của nó bẩm sinh có vấn đề, còn di chuyền." Giang Tuyết Nhu chỉ chỉ đầu mình: "Bác sĩ đều nói, không trị được, đời này đều phế đi, là phế vật."
Giang Tuyết Nhu vỗ vỗ bả vai Văn Bác Nghệ : "May mắn, còn có Bác Nghệ, Văn gia cũng không đến mức không có người nối nghiệp."
Hai chữ "Phế vật" đau đớn rơi vào lỗ tai Ôn Niệm Niệm, trên mặt bất động thanh sắc, nói: "Cháu ở đây có một đề chưa giải được, muốn thỉnh giáo Văn Bác Nghệ đồng học một chút."
Giang Tuyết Nhu vừa nghe, trong lòng đại hỉ.
Bà ta rất hiểu thời điểm một người ohuj nữ để ý tới nam nhân là như thế nào, hơn phân nửa là sự thiệt tình tin cậy, nếu Văn Bác Nghệ có thể làm được đề mục này, dễ dàng thu hoạch được sùng bái của cô.
Tình yêu nam nữ, đa phần là bắt đầu từ sùng bái.
Giang Tuyết Nhu lập tức thay Văn Bác Nghệ đáp ứng: "Không thành vấn đề, Niệm Niệm cháu cứ việc nói, Bác Nghệ khẳng định có thể làm ra được, không phải bác thổi phồng đâu, Bác Nghệ của chúng ta ở phương diện toán học, coi như là thiên tài, các lão sư thường thường khen nó tư duy linh hoạt."
Ôn Niệm Niệm treo lên chức nghiệp "giả cười": "Oa, thật là giỏi nha! Bác Nghệ đồng học, thật hâm mộ cậu!"
Khóe miệng Giang Tuyết Nhu đều cười sắp nở hoa rồi: "Không thành vấn đề! Niệm Niệm cháu cứ để Bác Nghệ giúp cháu xem!"
Văn Bác Nghệ được mẹ thổi trúng cũng có điểm lâng lâng, vỗ bộ ngực, cực có khí khái nam nhi mà nói: "Đem đề phát WeChat đi."
Ôn Niệm Niệm thêm Wechat Văn Bác Nghệ, sau đó đem đề toán học Giang Dữ chia sẻ qua.
Cô muốn nhìn xem, cái gọi là thiên tài toán học này, làm cách nào đem đề khó mà Giang Dữ chưa giải được làm ra.
Ôn Niệm Niệm lạnh lùng cười: "Vậy xem cậu giải đi, đồng học Bác Nghệ."
Văn Bác Nghệ lời thề son sắt, mở di động, nhưng mà nửa phút sau, cỗ tự tin trên mặt hắn cùng sự tươi cười dần dần biến mất.
Cái này...
Có bộ dáng giống như không xem hiểu đề.