Chương 17

Các phụ tá của Ngải Bá Đặc nhìn thấy Thịnh Đông Dương đùa giỡn với Đế Khanh điện hạ tôn quý của bọn họ như vậy, tất cả đều sợ đến ngây người.

Đợi đến khi Ngải Bá Đặc đi ra, bọn họ gần như không thể kìm nén được sự phẫn nộ của mình, chạy ngay đến trước mặt của Ngải Bá Đặc, biểu đạt sự tức giận khi nhìn thấy Đế Khanh bị khinh bạc.

“Khinh người quá đáng! Đại công tước Tát Mạn Toa này quả thực vô sỉ, ở trước mặt toàn bộ dân chúng của Tinh Đế, hắn lại dám khinh bạc điện hạ như thế, thực sự không muốn sống nữa.”

“Hắn coi điện hạ chúng ta là người như thế nào chứ, giống với đám người trong hậu cung của hắn sao?”

“Điện hạ của chúng ta thân phận tôn quý, sao có thể tùy ý mặc cho hắn trêu đùa khinh nhờn như thế được…”

“Đây quả thực là đang trắng trợn đánh vào mặt quân đoàn Quang Diệu chúng ta, điện hạ, chúng ta nhất định phải dạy cho vị công tước không biết trời cao đất rộng này một bài học, nhất định!”

“Đã đến lúc để cho tên ăn chơi quần áo lụa là này biết, xem rốt cuộc Tinh Đế là địa bàn của ai.”

Với tư cách là phụ tá của Ngải Bá Đặc, khi bọn họ nhìn thấy Thịnh Đông Dương ở trước mắt bao nhiêu người khinh bạc trêu đùa Ngải Bá Tước, bọn họ quả thực đang cảm thấy vô cùng nhục nhã, giống như thể diện cùng tôn nghiêm của mình đều bị người ta ném trên mặt đất mà giẫm đạp.

Nhưng mà, trái ngược hoàn toàn với sự phẫn nộ và nhục nhã của bọn họ——

“Im miệng.” Ngải Bá Đặc, người trong cuôc bị khinh bạc đùa giỡn lạnh lùng cắt ngang lời của bọn họ.

Mặc dù giọng nói của hắn ta vẫn lạnh lùng như mọi khi, không mang theo một chút độ ấm nào, nhưng lời nói ra lại nằm ngoài dự đoán của tất cả các phụ tá: “Chuyện riêng của ta không cần các ngươi tham gia.”

Dứt lời, hắn ta cũng không quay đầu lại mà xoay người rời đi…

Chỉ còn sót lại mấy người phụ tá đang ngẩn ngơ tại chỗ, bọn họ cho rằng mình sinh ra ảo giác.

Đế khanh điện hạ có ý gì?

Mọi người đều biết ở trong quân đoàn Quang Diệu, vinh dự cùng thể diện của quân đoàn trưởng Ngải Bá Đặc Đế Khanh đại diện cho toàn bộ thể diện của cả quân đoàn, người dám lăng nhục chà đạp lên vinh dự của Đế Khanh chính là đang lăng nhục chà đạp toàn bộ quân đoàn.

Nhất vinh câu vinh, nhất tổn câu tổn*.

* Nhất vinh câu vinh, nhất tổn câu tổn: Có phúc cùng hưởng có họa cùng chịu.

Nhưng hiện tại, Ngải Bá Đặc Đế Khanh lại mang chuyện công tước Tát Mạn Toa ở trước mặt mọi người phong lưu đùa giỡn hắn ta là chuyện riêng không cần bọn họ tham gia.

Điều này đại biểu cho cái gì?

Chẳng lẽ điện hạ tôn quý của bọn họ thật sự coi trọng cái tên công tử phong lưu quần là áo lụa kia, cho nên hắn ta mới coi chuyện giữa bọn họ là chuyện riêng của mình?

Không, không thể nào xảy ra, chuyện này nhất đinh là ảo giác của bọn họ thôi?

Điện hạ của bọn họ tôn quý như vậy sao có thể để mắt tới một tên ăn chơi chứ?



Sau khi Thịnh Đông Dương chấp nhận lời khiêu chiến từ những người hâm mộ của Ngải Bá Đặc Đế Khanh, toàn bộ dân chúng trên mạng của Tinh Đế đều biết đến chuyện này, bọn họ cũng mở thiết bị cá nhân của mình lên màn hình để xem trận tỷ thí này.

Bọn họ muốn ngồi ăn dưa, xem cái tên quý tộc không biết trời cao đất rộng này bị các đại thần có vị trí cao trên bảng xếp hạng ngược đãi, sau đó hắn sẽ phải tự ti xấu hổ không tìm được khe hở để chui xuống.

Nhưng không nghĩ tới, kết quả cùng sự tình lại nằm ngoài dự đoán và tưởng tượng của bọn họ.

Công tước Tát Mạn Toa không tốn chút sức lực nào lấy một địch một ngàn, thậm chí hắn còn coi trận tỷ thí này như trò chơi của con nít, trong giây lát tiêu diệt hết tất cả những đại thần trên bảng xếp hạng.

Bọn họ không chỉ không nhìn thấy cảnh Thịnh Đông Dương bị vả mặt, thậm chí bọn họ còn ngồi xem hắn phản công vả mặt tất cả đám người ngưỡng mộ Đế Khanh đã phát động khiêu chiến với hắn.

Càng buồn cười hơn chính là, bởi vì thao tác của Thịnh Đông Dương quá mức linh hoạt, ngay cả chuyện hắn gϊếŧ những người đó bằng cách nào, cũng có chỉ có một ít người thấy rõ.

Tất cả mọi người đều sững sờ trước kỹ năng điều khiển cơ giáp của Thịnh Đông Dương.

“Mẹ kiếp! Hắn có phải là quái vật hay không?”

“Tốc độ này cũng quá nhanh rồi, ngoại trừ Đế Khanh điện hạ ra, ta vẫn chưa từng thấy một ai có kỹ thuật điều khiển cơ giáp tuyệt vời như vậy, có phải vị đại thần nào đang chơi đùa hay không.”

“Ta sai rồi, ta muốn nói lời xin lỗi với Công Tước Hoa Hồng! Mặc dù hắn vừa phong lưu lại ăn chơi đàn đúm, nhưng hắn thật sự không phải là một công tử bột vô dụng, kỹ thuật điều khiển cơ giáp này quả thực rất tuyệt…”

Sau khi Thịnh Đông Dương kết thúc trận tỷ thí, bởi vì thao tác của hắn quá nhanh, làm cho rất nhiều người đều mơ màng.

Thậm chí còn có một số người cho rằng, Thịnh Đông Dương là một quý tộc nên hắn đã gian lận gì đó, mới có thể trong giây lát gϊếŧ chết toàn bộ nhóm đại thần có xếp hạng cao trong phiên bản chung, bọn họ rất có niềm tin với chuyện này, cho nên bắt đầu mắng chửi trò chơi《 Quyết chiến sao trời 》tham nhũng, công tước Tát Mạn Toa là người dùng tiền để chơi.

Cho đến khi kỹ năng điều khiển cơ giáp hoàn mỹ cùng với khả năng thực chiến của Thịnh Đông Dương thu hút sự chú ý của mấy vị đại thần hàng đầu trong phiên bản quân sự cùng với các tuyển thủ thi đấu cơ giáp chuyên nghiệp, bên phía trang trò chơi 《 Quyết chiến sao trời 》 chính thức mới quyết định phát ra video tua chậm lại toàn bộ thao tác điều khiển cơ giáp của Thịnh Đông Dương và quá trình chiến đấu thực tế ra bên ngoài.

Các cao thủ chân chính khi xem được video đều đánh giá cao về kỹ năng của Thịnh Đông Dương: “Không có sơ hở nào để tấn công, không có một chút sơ hở nào khi tác chiến, một trận tỷ thí cơ giáp tương đối hoàn mỹ, ngay cả nửa giây cũng không lãng phí.”

“Cá nhân tôi nghĩ rằng một trận cơ giáp thực chiến như vậy, hoàn toàn có thể được đưa vào sách giáo khoa như một ví dụ về phạm vi hoạt động của cơ giáp…”

“Không tìm ra chút sơ hở nào, mỗi một thao tác đều đã đạt đến cực tuyệt đối, đây là cánh tay phải của thần nha.”



Những người hiểu biết thông thạo mới cảm nhận được sức mạnh thực chiến của Thịnh Đông Dương, sau khi xem video tua chậm lại các thao tác điều khiển cơ giáp của Thịnh Đông Dương vô số lần, bọn họ đã hoàn toàn bị hắn chinh phục.

Ngay sau đó, trong gần một tháng tiếp theo, tất cả các tuyển thủ chuyên nghiệp của các trang mạng tinh tế lớn đều phân tích và giải thích chi tiết tất cả quá trình chiến đấu thực tế của Thịnh Đông Dương, từ những động tác nhỏ nhất cho đến video tua chậm vô số lần, hoàn toàn lấy kỹ năng điều khiển cơ giáp của hắn ra làm câu trả lời và quy trình điều khiển cơ giáp tiêu chuẩn trong khoa học và chuyên ngành.

Độ nổi tiếng của Thịnh Đông Dương ngay lập tức nổ tung, đạt đến mức cao nhất ở Tinh Đế kể từ khi hắn sinh ra cho đến nay.

Ngay cả những chiến tích trong quá khứ của hắn cũng đột nhiên bị đào lại, mặc dù Bạch Lộc Châu thuộc vào lãnh thổ của Tinh Đế, nhưng do áp dụng chiến lược một nước hai chế độ, vì vậy hoàng thất sẽ không tuyên truyền quá nhiều về những chiến tích ưu tú của tướng sĩ Bạch Lộ Châu, hơn nữa ở Bạch Lộ Châu vẫn luôn có tham nhũng và những tin đồn mạo danh quý tộc.

Mặc dù trước đó Thịnh Đông Dương có rất nhiều chiến tích xuất sắc, nhưng bởi vì tất cả các chiến công của hắn đều cùng giành được với một vị mãnh tướng nổi tiếng khác của Bạch Lộc Châu, Tắc Liêu Nhĩ Hưu Bá Đặc, công tước Tát Mạn Toa lại luôn nổi tiếng với những chuyện phong lưu ăn chơi.

Mọi người tự nhiên sẽ mang những chiến công này đều quy về trên người của Tắc Liêu Nhĩ Hưu Bá Đặc, chẳng mấy người cảm thấy Thịnh Đông Dương thực sự biết điều khiển cơ giáp, thắng lợi của các trận chiến ở Bạch Lộc Châu trong những năm qua đều dựa vào hắn, chứ không phải một thường dân như Tắc Liêu Nhĩ Hưu Bá Đặc.

Nhưng mà bây giờ Thịnh Đông Dương đã lấy sức mạnh thực chiến của mình để chứng minh ——

Những chiến tích kia của hắn không phải là giả, đều dựa vào việc hắn tự mình tích lũy thực lực từng chút một.