Thịnh Đông Dương nhìn phiên bản chung của trò chơi này hiện lên, trong lòng hắn không có ý muốn ức hϊếp trẻ con, cũng lười nạp tiền, hắn không mua thêm cho mình cơ giáp giả tưởng mới, liền trực tiếp chọn cơ giáp kiểu cũ đã sớm bị hệ thống đào thải ở trong trò chơi lên chiến đấu, bây giờ hầu như không thấy ai sử dụng loại cơ giáp này nữa.
Hắn xác thực danh tính ID rồi tiến vào trò chơi, vừa bước vào đấu trường, hắn đã thu hút vô số ánh mắt của người mến mộ Đế Khanh và khán giả trực tiếp bên ngoài.
Thịnh Đông Dương cũng không thể nhớ rõ xem mình đã bao lâu không chạm vào cơ giáp trong trò chơi rồi, hắn có chút chưa thích ứng kịp với các thao tác mới của cơ giáp, vừa khởi động thử, bởi vì một thao tác sai lầm đã làm cho chiếc cơ giáp vừa mới bay lên bầu trời của hắn lảo đảo lắc lư rơi xuống.
Vô số đối thủ đang tập trung quan sát hắn ngay lập tức cười ồ lên, khán giả trên màn hình cũng theo chân mà chê cười hắn.
“Ta đ*t m*!! Cái đồ chơi gì vậy, ta thấy trong lòng vị Đại công tước này đã có dự tính đáp ứng tất cả những lời khiêu chiến tỷ thí trên tinh thần thể của người hâm mộ Đế Khanh, ta còn tưởng rằng hắn lợi hại như thế nào… Kết quả, hắn lại trực tiếp mang cơ giáp hệ thống sẵn có lên sàn đấu, đây là chưa từng chơi qua 《 Quyết chiến sao trời 》, khu vực phổ biến của chúng ta chính là một khu đốt tiền, hắn dùng loại cơ giáp có sẵn của hệ thống này, trừ phi hắn là cao thủ xếp hạng đầu của khu quân sự có thể đánh lên hạng… Kết quả hắn…”
“Cơ giáp tự trang bị của hệ thống làm sao có thể mạnh hơn trang bị được chuẩn bị đầy đủ do nạp tiền chứ, nằm mơ à?”
“Trời ạ, vừa khởi động cơ giáp tự trang bị của hệ thống còn suýt chút nữa ngã, xin hỏi Đại công tước, ngài đã điều khiển cơ giáp bao giờ chưa? Chẳng lẽ ngài chỉ mới lái qua huyền phù xa*?”
*Huyền phù xa: loại xe biết bay.
“Không đúng, không đúng, ta thấy một quý tộc như Đại công tước, khả năng cũng chưa từng lái qua huyền phù xa, bởi vì có tài xế cùng trí tuệ nhân tạo giúp hắn điều khiển, ôi, vốn tôi chỉ cảm thấy hắn có chút không xứng với điện hạ, bây giờ lại càng không xứng.”
“Mới khởi động loại cơ giáp này thiếu chút nữa đã ngã, em trai của ta đang học tiểu học lần đầu tiên điều khiển còn mạnh hơn Đại công tước, ngài chắc chắn còn muốn tiếp tục mất mặt nữa không?”
Chỉ chốc lát sau, màn hình trên đấu trường cơ giáp đã tàn đầy những lời châm chọc của cư dân mạng đối với Thịnh Đông Dương.
Ngải Bá Đặc ngồi ở trên ghế, nhìn thiết bị cá nhân của mình đang liên kết với hình ảnh trên màn hình, thần sắc không đổi, trên mặt của hắn ta vẫn lạnh lùng như một vũng nước tĩnh lặng.
“Ha ha ha, vị Đại công tước Tát Mạn Toa này vừa mới điều khiển cơ giáp do hệ thống tự trang bị cũng có thể suýt ngã, đừng bảo là hắn thực sự chưa từng động vào cơ giáp, còn nghĩ rằng đây chính là cái trò chơi nhỏ mà ai cũng có thể chơi được hay sao.” Ngược lại thuộc hạ Lý tướng quân của hắn ta, vừa nhìn thấy hình ảnh này đã bật cười: “Vậy hắn nghĩ sai rồi, xếp hạng cao ở khu bình thường trên đấu trường, cũng được coi như một người điều khiển cơ giáp ưu tú trong thực tế…”
“Đúng vậy, xem ra lần này công tước đại nhân không học vấn không nghề nghiệp sẽ bị hung hăng vả mặt rồi.”
Các phụ tá của Ngải Bá Đặc đều mang kỹ thuật điều khiển cơ giáp của Thịnh Đông Dương ra làm trò cười mà châm chọc, vui mừng khôn xiết.
Nhưng sắc mặt của Ngải Bá Đặc vẫn không thay đổi, hắn ta chỉ lẳng lặng nhìn chằm chằm vào chiếc cơ giáp tự trang bị của hệ thống trong các loại cơ giáp hoa lệ trên màn hình.
“Công tước đại nhân tôn kính, ngài xem cơ giáp này của ngài… Chúng tôi có nên cho ngài thời gian đi mua một bộ trang bị cho cơ giáp, thử điều khiển thêm vài lần nữa không, chúng tôi cũng không vội… Thi đấu mà, luôn phải có tính cạnh tranh thì mới thú vị.” Thịnh Đông Dương thoạt nhìn giống như một tay mơ, ngay cả người có ID xếp hạng cao nhất trong số những người hâm mộ Ngải Bá Đặc cũng nhìn không nổi nữa, hắn ta muốn khuyên Thịnh Đông Dương đi đổi một cơ giáp khác, để cho hắn thua cũng không quá khó coi.
Nếu không, với cái dáng vẻ tay mơ khi điều khiển cơ giáp do hệ thống tự trang bị của Thịnh Đông Dương hiện tại, bọn họ thắng cũng không cảm thấy vinh quang gì.
“Đúng vậy, công tước đại nhân, chúng ta có thể chờ ngài.” Những người khiêu chiến khác cũng liên tiếp phụ họa theo, là cao thủ mà phải lợi dụng thời cơ là chuyện không có nghĩa khí nhất trên đời.
Nếu không phải Đại công tước Tát Mạn Toa này sắp kết hôn với Ngải Bá Đặc Đế Khanh điện hạ tôn kính của bọn họ, thì khi bọn họ vừa nhìn thấy Thịnh Đông Dương như vậy, ngay cả du͙© vọиɠ đánh nhau với hắn cũng không có.
“Không cần, chẳng qua đã quá lâu rồi ta chưa có chạm vào cơ giáp. Lúc mới lái thử đã ấn sai một nút, không sao, cứ như vậy đi.” Nhưng âm thanh của Thịnh Đông Dương vẫn trầm tĩnh như trước.
Người khiêu chiến xếp hạng cao nhất rất có phong độ lịch sự: “Vì lý do công bằng, ngài có thể cho chúng tôi chút thời gian để thay đổi toàn bộ cơ giáp thành cơ giáp do hệ thống tự trang bị giống ngài được không, sau đó chúng ta sẽ tiếp tục đấu?”
Điều khiển cơ giáp đỉnh cao như vậy đi bắt nạt một tân binh, lương tâm của hắn ta thật sự bất an.
“Không cần, ta không có nhiều thời gian như vậy. Chúng ta tranh thủ thời gian bắt đầu đấu đi.” Thịnh Đông Dương đã quen thuộc với mỗi một cấu tạo của cơ giáp, chỉ cần cho hắn một chút thời gian, hắn có thể hoàn toàn hiểu rõ tính năng của cơ giáp này, mang tất cả những ưu thế của nó phát huy đến mức lớn nhất.
Người khiêu chiến có xếp hạng cao nhất vốn còn muốn cho Thịnh Đông Dương một chút thể diện, để cho hắn thua không quá thảm hại, nhưng cách nói chuyện của Thịnh Đông Dương lại hết sức lông bông, lúc này trong lòng của hắn ta có chút không vui mà nói với Thịnh Đông Dương: “Nếu đã như vậy, chúng ta tỷ thí như thế nào mới được đây? Ngài muốn từng người một lên, khiêu chiến xong trong ngày hôm nay, hay là phân trận đấu, lần này số người khiêu chiến của chúng tôi quả thực không ít.”
Nếu vị công tước không biết trời cao đất dày này còn muốn mất mặt, ai có thể ngăn cản hắn nữa chứ?
*Trời cao đất dày: kiến thức nông cạn mà tự cao tự đại, không biết mức độ nghiêm trọng của sự tình.
“Ta không bắt nạt trẻ con, tất cả các ngươi cùng lên đi, chúng ta đánh nhanh thắng nhanh.”