Cô bé bị giật mình, vội vàng đứng dậy chạy ra khỏi lớp, cùng với Tiểu Dị đi xuống lầu dưới. Không biết là ngại ngùng hay vì lý do khác, lớp trưởng luôn đi sau Tiểu Dị nửa bước, miệng vẫn không ngừng an ủi.
Dị dạng nhỏ cúi đầu đi đến tầng một, rồi dừng lại, chớp mắt ba lần nhìn vào màn hình lớn đang chiếu cảnh các thầy cô vội vã gọi cảnh sát, rõ ràng việc đến phòng y tế không quan trọng, sẽ không xuất hiện trong cốt truyện chính.
Lớp trưởng lúng túng dừng lại: "Tiêu Dịch, cậu có sao không? Có chỗ nào khó chịu không...”
“Cậu cũng không biết phòng y tế ở đâu à?” Tiểu Dị ngẩng đầu, hỏi thẳng.
Sau đó lớp trưởng sững sờ, chớp mắt mấy cái, vài giây sau mới thở phào nhẹ nhõm: “Rạp chiếu phim không cung cấp danh sách diễn viên và bản đồ...”
5 phút sau, lớp trưởng cùng Tiểu Dị lạc ở hành lang, cuối cùng được y tá vội vã chạy đến đỡ vào phòng y tế bên phải. Sau khi được tâm lý trị liệu một hồi, Tiểu Dị cuối cùng thành công viện cớ là đầu đau, muốn ở một mình để được phép nằm nghỉ trên giường bệnh trong phòng y tế.
“Như vậy cũng tốt, em cứ thư giãn và nghỉ ngơi ở đây nhé.”
Y tá rót cho dị dạng nhỏ vài cốc nước nóng, đưa cho cậu bé hai viên thuốc an thần, đồng thời chuẩn bị sẵn kẹo để phòng ngừa hạ đường huyết, rồi thương hại nhìn học sinh vô tội này bị xác chết đè trúng, để lại ám ảnh suốt đời, trước khi đóng cửa lại, y tá để dị dạng nhỏ một mình trong phòng y tế.
5 giây sau, dị dạng nhỏ ăn hết tất cả thuốc, kẹo và nước nóng, đắp chăn nằm trên giường tĩnh dưỡng.
Tiểu Dị thoải mái nằm trên giường bệnh, xem cảnh quay đang được phát lại của ống kính, từ khi bộ phim bắt đầu đến giờ, tổng thời lượng chưa đến ba phút, trong đó một nửa thời gian dành cho cảnh Tiêu Dịch kéo mở tủ đồ, và cảnh tượng kinh hoàng xuất hiện.
Bộ phim có tên học đường kinh hoàng, đương nhiên là một bộ phim kinh dị, kỹ thuật cắt ghép cũng khá tốt, vừa vặn cắt lấy cảnh Tiêu Dịch vô tình kéo mở tủ đồ, sau đó cúi đầu, vai run nhẹ một cách đáng thương.
Hơn nữa, trong loạt cảnh quay này, những cận cảnh đều tập trung vào xác chết...
Không bị bắt gặp bất kỳ dấu hiệu nào bất thường, Tiểu Dị rất vui mừng quyết định, sau này nhìn thấy cảnh tượng nào vượt quá khả năng chịu đựng của con người, đều sẽ duy trì biểu cảm trên khuôn mặt và động tác toàn thân giống như khi nãy.
Sau đó, một đoạn phim mới dài vài chục giây bắt đầu được phát sóng, cảnh sát đến hiện trường rất nhanh, căng dây kẻ vạch vàng. Kết quả khám nghiệm ban đầu của thi thể là: chết đuối, không có vết thương ngoài da hay dấu hiệu đánh nhau, thời gian tử vong là 2 giờ sáng đêm qua.
Nạn nhân tên Lý Lôi, học sinh lớp 1 (1), chiều hôm qua khi về nhà vẫn chưa có biểu hiện bất thường, sáng nay bố mẹ thức dậy không thấy con trai, nên nghĩ rằng con mình đã đến trường sớm.
Cảnh sát tìm thấy kính của Lý Lôi trong hồ phun nước, trên quần áo bị nước ngâm của Lý Lôi có một lớp cát mịn giống hệt cát ở hồ phun nước trong trường.
Những cảnh quay này được phim chiếu nhanh.
Cảnh quan trọng thực sự chưa được chiếu, Tiểu Dị ôm chăn nằm trên giường ở phòng y tế, hối hận vì mình đã không để lại vài viên kẹo đường để nhâm nhi như bỏng ngô khi xem phim.
Theo cảnh sát điều tra, tìm thấy thêm nhiều chứng cứ chứng minh Lý Lôi đã chết đuối trong hồ phun nước. Qua việc xem lại camera giám sát, có thể thấy vào lúc 2h51 sáng hôm qua, Lý Lôi một mình trèo rào vào khuôn viên trường trong đêm, chính xác đi thẳng về phía hồ phun nước, tự mình bước xuống...
Tuy nhiên, phần kinh dị vẫn còn ở phía sau, sau khi Lý Lôi rơi xuống nước ở 7 phút 14 giây, tất cả camera giám sát trong trường cùng lúc bị tắt, 5 phút sau mới khôi phục trở lại.
Mãi đến khi Tiêu Dịch mở cửa tủ, trong khoảng thời gian này không có camera nào quay lại hình ảnh của Lý Lôi lần nữa.
Điều đó có nghĩa trong 5 phút đó, xác của Lý Lôi đã được chuyển đến tủ đồ ở tầng ba.
Các cảnh sát hình sự khẩn trương khám nghiệm hiện trường, đồng thời xem đi xem lại đoạn phim cuối cùng ghi lại hình ảnh của Lý Lôi khi còn sống. Sau đó, họ phát hiện ra cảnh Lý Lôi rơi xuống nước không phải hình ảnh cuối cùng, bởi vì sau khi chìm dưới nước 7 phút 14 giây, tức là ngay trước khi camera bị tắt, có thể thấy một bóng người mờ ảo đứng dậy từ trong hồ...
Đó là cảnh cuối cùng của đoạn phim này.
Dị dạng nhỏ cuộn mình trong chăn như một chiếc bánh cuốn, cảm thấy chưa thỏa mãn. Đoạn phim tiếp theo có thể phải đợi đến khi các cảnh sát hình sự khám nghiệm xong hiện trường mới tiếp tục.
Dị dạng nhỏ nhàm chán vò vò chăn, bộ phim này được chuyển thể từ ký ức thực tế của Hoắc Ly... Thật khó tưởng tượng rằng ở trường học thời thơ ấu của anh ta, lại có những tình tiết như trong phim kinh dị.
Edit + Beta: Sairy.