Chương 6: Rời đi

Lộc cộc, lộc cộc, lộc cộc.

Tiếng bánh xe gỗ nghiền qua sỏi đá. Một chiếc xe ngựa có kích thước tầm trung lắc lư trên con đường mòn. Thành trì mặt trăng bị bỏ lại phía sau.

Trái với thùng xe trông quá mức tầm thường và không đáng giá tiền, thú kéo xe lại vô cùng hoành tráng. Ngoại hình như một con sư tử nhưng toàn thân bọc giáp đen kịt, đến cả lông bờm cùng sắc nhọn như lông nhím. Bốn chân to lớn hữu lực với móng cứng rắn và sắc bén.

Giáp Sư, một loài thú ở Maverlous. Sức lực lớn vô cùng, khả năng phòng thủ mạnh mẽ và tính hiếu chiến khiến người khác phải e ngại. Nó là một loài thú tương đối được các người chơi hệ chiến yêu thích. Tiếc thay, Giáp Sư không dễ bắt, số lượng người sở hữu loài thú cưỡi cường đại này chỉ đếm trên đầu ngón tay.

Hydra là một trong số đó. Hiện giờ hắn đang ngồi bên ngoài xe ngựa, đảm đương người đánh xe. Chiếc mặt nạ răng rồng che phủ gần như hết khuôn mặt hắn, chỉ để lộ hai con mắt màu vàng kim với ánh nhìn không còn gì luyến tiếc. Đến cả những đường vân ở đuôi mắt cũng không đậm sắc như mọi ngày.

Hắn nhìn Giáp Sư vui vẻ làm thú kéo xe, nhớ lại việc nó chỉ cần hai quả xoài mà lon ton tự tròng dây cương lên người, tự hỏi mình đối xử tệ bạc đến vậy sao? Dù xoài thật sự rất đắt, nhưng ngày thường hắn cũng đâu bạc đãi nó.

"Anh thật sự không muốn vào ngồi chung hả?"

Rishima mở cửa xe, ló đầu ra ngoài hỏi. Nếu nhìn từ bên ngoài, xe ngựa không quá rộng lớn, chỉ có chu nho nhỏ bé thì thoải mái nhưng thêm cả Hydra sẽ lại chật chội. Có một điều, đây là sản phẩm luyện kim. Thiếu nữ gọi nó bằng cái tên thân thương là nhà xe di động. Vì không phải vật phàm, diện tích bên trong rộng rãi thoáng mát, đầy đủ cả phòng ngủ, phòng khách và phòng vệ sinh.

Thiếu nữ vận dụng rất tốt nhiều loại nguyên lí ma pháp, khiến chúng kết hợp với nhau tạo thành tiện ích phục vụ cho chuyến lữ hành. Tiếc rằng loại ma pháp không gian sinh hoạt này nàng chưa nắm giữ thuần thục, chỉ mở được 30m2, khu bếp chỉ có thể dã chiến. Nhưng bù lại, lớp phòng thủ của nó có thể ngăn được một kích Đại Ma Đạo Sư.

Hydra nhìn mái tóc trắng tuyết của Rishima nhíu mày, ấn đầu đẩy nàng vào trong: "Cô không có tý nhận thức nào về giới tính hả? Bảo một thằng con trai ở chung một phòng với mình."

"Anh đâu phải loại đàn ông như vậy. Và bên trong chính là địa bàn của tôi, ai có hại chưa nói trước được đâu." Rishima cười hì hì, đổi tư thế ngồi dựa vào khung cửa nói chuyện với hắn: "Nói nữa, tôi ở trong ăn nghỉ nhàn nhã, ngoài này anh phơi nắng hít sương, tôi cũng thấy tội lỗi lắm!"

Hydra cười khẩy, nhìn nàng chu nho khinh thường: "Lương tâm, cô có hả?"

Thiếu nữ trừng lớn cặp mắt to tròn, khuôn mặt bi thương như bị oan uổng điều gì đó to lớn: "Sao anh có thể thốt ra lời như vậy chứ! Tôi luôn là một cố chủ rất tốt!"

Thanh niên tóc đỏ chỉ cười, không phát biểu thêm, nhìn khuôn mặt tức thành con cá nóc của Rishima có chút hả dạ. Hai người coi như hòa.

Cô gái nhỏ tức tối, muốn đánh nhưng chẳng có ảnh hưởng. Người Hydra cứng như ván sắt, đập hai cái đã đỏ hết cả tay. Cuối cùng nàng giận dỗi bỏ vào trong.

Xe ngựa tiếp tục lắc lư. Cây hai bên đường mỗi lúc một dày đặc và ngày càng thêm to lớn. Các con vật cũng xuất hiện nhiều hơn. Chúng nấp trên tán cây, sau ngọn cỏ, lén lút nhìn chiếc xe trải qua với ánh mắt tò mò.

Rishima vẫn quyết định đến thành phố Luyện Kim Alchemic. Dù Hydra cảm thấy đây là một hành động quá mức nguy hiểm. Hắn khuyên nàng nên đến thung lũng Logant và hội hợp với Azeal. Nhưng thiếu nữ không chịu, nàng vẫn muốn kiểm chứng chắc chắn. Nếu không có câu trả lời chính xác, nàng sẽ chẳng thể ngủ yên.

Hydra không lay chuyển được nàng, phận đi làm thuê không có quyền chen chân vào kế hoạch của cố chủ. Hắn chỉ có thể thầm nhủ sẽ luôn âm thầm bảo vệ nàng.

Hai người lên đường từ sáng sớm. Tin tức về sương đen khiến họ một đêm không ngủ. Rishima tranh thủ thời gian chế tạo buồng xe, lại bỏ thêm hai quả xoài mua chuộc bé Giáp Sư của chàng vệ sĩ làm thú kéo xe.

Đường đến Alchemic xa xôi trắc trở, đi ba tháng mới đến nơi. Điều này khiến Rishima nhớ đến một điều lạ ở .

Trong trò chơi không có điểm truyền tống. Người chơi muốn di chuyển từ nơi này chỉ có thể dựa vào thể lực, thú cưỡi hoặc là trang bị di chuyển. May mắn thời gian lên đường bị áp súc lại, giống như từ Lunase đến Alchemic mất ba tiếng. Nếu là ba tuần như bây giờ, chắc hẳn tổ kế hoạch đã bị trùm bao tải đánh cho một trận.

Còn có một điều, ba tuần này là nhờ tốc độ của Giáp Sư và buồng xe. Đối với xe ngựa thường, ba tháng cũng không phải nói ngoa.

Rishima nằm ườn trên ghế sô pha lười, xoa cằm tự hỏi. Hệ thống và mật độ ma pháp ở Maverlous đều mạnh, nhưng tại sao lại không có điểm truyền tống? Không nói đến đây là một giả thiết thường thấy ở các loại game có bản đồ siêu rộng. Chỉ nói đây là đời thực, trận pháp truyền tống không phải không có. Khi xây dựng thành công sẽ dễ dàng hơn cho việc giao thương giữa các thành trì. Thiếu nữ nhớ rằng trong ghi chép của Pháp Thánh Mericca có nói về ma pháp dịch chuyển không gian. Không lí lẽ nào bà và tầng lớp chính quyền sẽ không tìm cách xây dựng.

Luyện Kim thuật sĩ không tìm được lời giải đáp, chỉ có thể lấy ra giấy bút ghi công thức mới cho nghiên cứu của mình. Công việc khiến nàng quên đi mọi thứ, kể cả thời gian. Đến khi Hydra gõ cửa gọi, trời đã tối sầm.

"Tôi đi săn. Cô dựng bếp. Lion sẽ ở lại bảo vệ cô, gặp nguy hiểm nhớ vào buồng xe."

Hydra nhảy khỏi càng xe, tháo dây cương cho Giáp Sư Lion rồi nhanh chóng hòa vào bóng đêm đang tới gần. Rishima cũng nhảy khỏi xe ngựa, đánh giá khu vực sẽ là nơi dựng trại đêm nay của hai người.

Đó là một khu đất khá trống trải trong rừng. Bao xung quanh là những cây cổ thụ to lớn, cành lá xum xuê che hết những dải nắng cuối cùng trong ngày. Một dòng suối nhỏ chảy xuyên qua khu rừng. Bởi vì sự tồn tại của Giáp Sư, không có thú dữ nào dám bén mảng lại gần. Ngược lại, mấy bé thú nhỏ ngốc nghếch lại ngây ngô nhìn chu nho lạ lẫm xuất hiện trong nơi sinh sống của tụi nó.

Rishima triệu hồi Geist chiếu sáng. Nàng tiến lên xoa xoa lông bờm cứng cáp của Lion, lấy ra mấy quả xoài đút cho nó. Giáp Sư thích ý, một miếng một quả, ăn hết sạch. Nó dụi cái đầu to đùng của mình vào má nàng. Dù đã thu nhỏ hình thể chỉ đến ngang hông Hydra, Lion vẫn quá to lớn với thiếu nữ. Rishima bị nó dụi đến ngã trái ngã phải, cười khanh khách.

"Ha ha, bé con ngoan nào." Nàng xoa nó một hồi rồi dừng lại.

Nữ chu nho lấy đồ ra từ nhẫn không gian, xô đựng nước, giá đỡ và nồi, dao thớt và bát thìa. Rishima tiếp tục lấy ra màu viên đá màu xanh lam hình quả trứng. Ma lực được rót vào. Viên đá sáng lên, một nguồn nước sạch sẽ chảy ra từ nó. Chẳng mấy chốc, cái xô cao ngang ngực nàng được chứa đầy. Nàng cảm thấy nước từ đá nguyên tố hệ thủy vẫn sạch sẽ hơn nước suối.

Mấy viên đã màu đỏ được đặt dưới đất, xếp thành vòng tròn. Rishima bậc lửa chúng, ánh lửa đỏ cam bập bùng cháy. Giá đỡ nồi được xếp lên. Thiếu nữ quay sang sơ chế các loại rau củ vừa được bỏ ra.

Trời tối hẳn, khu rừng chìm trong bóng tối. Ánh lửa chiếu sáng khuôn mặt non nớt ngây ngô của thiếu nữ. Nàng cúi đầu, chăm chú gọt bỏ lớp vỏ khoai tây mỏng manh.

Sột soạt.

Âm thanh tán lá va chạm vang lên từ đằng sau lưng. Chu nho bé nhỏ chẳng buồn ngẩng đầu lên, nàng mỉm cười hỏi: "Nhanh vậy!"

"Chỉ là mấy con thú bình thường thôi." Hydra đáp, giọng điệu có phần tự khoe khoang.

Hắn đi đến một phía đất trống, cách xa thiếu nữ và là nơi ngược gió. Hai con thú trông có vẻ như là lợn rừng bị mổ bỏ nội tạng, lột sạch da và răng năng xuống đất. Mỗi con phải nặng hơn 50kg, bị ném xuống bụi tung mù mịt, mặt đất rung chuyển. Rishima ngồi gọt rau củ trên ghế gỗ nhỏ bị chấn động đến suýt ngã.

"Nhiều vậy?"

"Chưa đủ ba ngày cho cả hai." Hydra đáp, đi ra khu bếp cầm một con dao xẻ thịt về xử lý con mồi.

Rishima dù được cho biết trước sức ăn của bán Long nhân vẫn líu lưỡi. Một cái đùi lợn nàng có thể ăn cả tuần. Nhưng với Hydra chỉ đủ lót dạ.

Mặc dù nàng nói sẽ bao ăn bao ở nhưng nàng đâu thể khuôn hết thịt ở Lunase về cho Hydra. Vì vậy hai người quyết định, trên đường thanh niên phụ trách đi săn còn nàng sẽ nấu nướng. Dù sao với Hydra, đi tìm vài con mồi là một việc quá mức dễ dàng, còn không được tính là rèn luyện thực lực.

Nam nhân tóc đỏ sơ chế xong lượng thức ăn cho tối nay, số còn lại bị hắn cất vào nhẫn không gian. Rishima trầm tư nhìn núi thịt nhỏ trước mặt một lúc, rồi ngửa đầu nhìn thanh niên.

"Tối nay ăn súp rau củ và thịt nướng nhé?"

"Được. Phần cho tôi cô cứ nướng cả tảng."

Rishima gật đầu, bắt đầu nấu nướng. Bữa tối hôm nay sẽ có súp rau củ và thịt nướng. Nguyên liệu để làm súp đã được nàng chuẩn bị hết, chỉ việc chế biến và hầm.

Đầu tiên, cho một ít dầu oliu vào nồi, đợi dầu nóng thì thêm hành tây đã cắt hạt lựu, cà rốt và cần tây vào, đảo đều 1 phút. Rishima múc muỗng tỏi băm nhỏ thêm vào và đảo nhẹ. Tiếp đến, nàng đổ phần rau củ vào một cái nồi, bắc lên bếp, thêm nước, tương cà chua, khoai tây, lá thảo mộc, lá nguyệt quế, rau thơm xay nhuyễn và các loại ra vị. Trộn tất cả các nguyên liệu lên và thêm đậu cô que đã cắt vào. Điều chỉnh lửa lớn, bắt đầu hầm. Nhiệt lượng của đá nguyên tố rất mạnh, chỉ cần một tiếng là họ sẽ có món súp mềm mại.

Trong lúc đợi súp chín, Rishima quay sang làm thịt nướng. Nàng tráng một lớp bơ lên chảo nướng Hydra chuẩn bị. Miếng thịt dày bằng hai đốt tay được đặt lên phát ra tiếng xèo xèo, mùi bơ chảy béo ngậy hòa cùng mùi thịt thơm phức. Sau đó, đợi đến lúc thích hợp, thiếu nữ lấy lọ sốt đặc biệt mua được từ một ông chủ quán đồ nướng ra, quét dần đều lên những miếng thịt. Mùi hương vốn dĩ quyến rũ bây giờ càng thêm cuốn hút. Hydra nhìn chằm chằm mấy tảng thịt, đồng tử đã biến thành dựng đồng.

Thịt chín, Rishima kẹp ra một cái đĩa lớn, đưa cho bán Long nhân. Nàng nhìn biểu hiện thèm đến nuốt nước miếng của hắn, vội dặn: "Cẩn thận kẻo bỏng."

Thanh niên không để ý, dùng dĩa xiên tảng thịt cắn một miếng lớn. Hắn da dày thịt béo, chẳng sợ nóng, chỉ thấy ngon. Rishima nhìn hắn ăn ngấu nghiến, cũng cắt một miếng nhỏ ăn thử.

Thịt chín vừa đủ. Có lẽ vì tính chất thế giới không giống nhau, lợn rừng ở Maverlous không tanh, ngược lại rất thơm. Bởi vì lượng vận động cao nên thịt chắc, với sức cắn của chu nho thì hơi dai. Rishima cảm thấy ngon là vì tươi mới và lọ sốt thần thánh kia.

Nàng chỉ ăn ba miếng nhỏ, rồi lấy bánh mì ra nướng chuẩn bị ăn với súp. Sau một tiếng, các nguyên liệu được hầm mềm nhừ. Rishima múc một bát súp màu đỏ cam, vừa ăn vừa nướng thịt cho Hydra.

Cuối cùng một nửa con lợn rừng và hai phần ba nồi súp to bự đều vào bụng hắn. Thanh niên ăn ngon ăn no vô cùng thỏa mãn, chủ động đi dọn dẹp đồ bếp.

"Nói mới để ý, tôi không thấy người chơi nào suốt dọc đường đi." Hydra vừa rửa nồi vừa nói.

"Đêm hôm xuyên đang là sự kiện, điểm vào phó bản là gần thánh địa của Lunase nên rất an toàn. Tôi cá hầu hết mọi người còn ở đó tụ tập với nhau. Những người chơi không tham gia sự kiện mà lại ở dã ngoại khi xuyên vào, hẳn là đã đến nơi an toàn, hoặc là..."

Rishima không nói tiếp, nhưng Hydra hiểu nàng đang nghĩ đến điều gì. Bọn họ đều đang lảng tránh một vấn đề.

Một vấn đề không biết đáp án nào mới là tốt cho những kẻ đến từ thế giới khác như họ.

---

Truyện được đăng trên truyenhdt.com và truyenhd.