Chương 15

Để hưởng ứng ngày hội vì môi trường, tỉnh đã phát động cuộc thi vẽ với chủ đề "Việc làm để nơi em sống xinh đẹp" cho các trường tiểu học trong địa bàn. Cậu không biết Chinh có tham gia không vì cô bé thích vẽ như vậy. Ở trên lớp, thầy cũng đã đề cập về vấn đề này nhưng Thuyên thấy Chinh không có phản ứng gì cả. Ngoài ra, thầy giáo còn cho biết những lợi ích mà học sinh sẽ có được sau khi tham dự kỳ thi. Ba học sinh có giải sẽ đại diện trường lên tỉnh thi vẽ cùng các bạn cuộc thi lớn hơn. Vậy là, giờ ra chơi Thuyên đã hỏi Chinh:

"Chinh có định thi vẽ không?"

Chinh lắc đầu rất nhanh. Thuyên không hiểu, đam mê của cô là vẽ vậy tại sao không tham gia thi để có thể chứng tỏ năng khiếu của bản thân? Thuyên hỏi tại sao, Chinh cũng rất vui lòng cho cậu biết câu trả lời:

"Tôi thích vẽ là thật nhưng thi vẽ, tôi sợ mình không có linh cảm gì hết."

Thuyên một mực:

"Linh cảm tự nhiên tới đó có. Tôi sẽ tham gia thi nên Chinh tham gia cùng tôi nhé?"

Nói xong, cậu nhìn Chinh với ánh mắt đầy chờ mong. Chinh nghĩ một lát rồi gật đầu, vì cô bé nghĩ nếu không biết vẽ gì thì cứ vẽ đại cho xong cũng được. Có được một người bạn như Thuyên là chuyện vui vẻ nên hiển nhiên cô không muốn làm cậu buồn. Chỉ là cuộc thi thôi, Chinh nghĩ vậy.

Tưởng chừng ít người tham gia nhưng không ngờ, cuộc thi lại có nhiều người hưởng ứng như vậy. Mọi lớp sẽ có ít nhất năm đến bảy học sinh tham gia. Vì số lượng học sinh tham gia đông nên ban tổ chức dành ra hẳn một ngày để tổ chức ngày thi vẽ tranh và những bức vẽ ấy sẽ được xét duyệt, bầu ra bức tranh đẹp nhất, có ý nghĩa nhất để nhận thưởng từ ban tổ chức. Sẽ có giải nhất, nhì, ba như thường lệ nhưng bổ sung thêm giải đặc biệt dành cho bức vẽ đặc biệt nhất cuộc thi. Vì chung lớp nên Thuyên và Chinh thi chung phòng, hai đứa trẻ đến phòng thi rất sớm. Bút chì, màu và những vật dụng hỗ trợ vẽ đều do học sinh tự chuẩn bị, ban tổ chức phát giấy và mỗi học sinh chỉ có tối đa một tiếng để hoàn thiện bức tranh của mình.

Thuyên vốn không giỏi mảng nghệ thuật nên cậu phải mất hơn một phần tư thời gian thi để lên ý tưởng cho những gì mình sắp vẽ. Tham gia cuộc thi để vui nên Thuyên nghĩ gì vẽ đó rồi lên màu cho tranh. Hoàn thành xong bức vẽ, cậu ngước mắt nhìn Chinh đang ngồi cách mình nhiều bàn. Cô bé rất chuyên chú cho phần thi của mình. Khi thầy cô báo hết giờ, tất cả học sinh đều dừng động tác trên tay và nhanh chóng đưa tờ giấy ra đầu bàn. Thi xong, Thuyên đi lại chỗ ngồi của Chinh.

"Chinh vẽ gì á?" Thuyên hỏi.

"Tôi vẽ dọn rác thôi." Chinh ngắn gọn đáp.

Sau đó, hai đứa trẻ tạm biệt nhau ở cổng trường rồi trở về nhà.

Một tuần sau đã có kết quả và thông báo ở buổi chào cờ đầu tuần, thầy tổng phụ trách vô cùng hồ hởi cho biết trên tay mình là danh sách những học sinh đạt giải cuộc thi vẽ đã diễn ra trước đó. Khắp sân trường huyên náo, không biết ai sẽ là người may mắn lên bục nhận thưởng.

"Sau đây, mời em Chinh lớp 3.4 lên bục nhận thưởng, em đã xuất sắc đạt giải nhất trong cuộc thi này. Tiếp theo.." Thầy bắt đầu đọc những tên học sinh còn lại.

Thuyên khều người ngồi trước mình, cô bé có vẻ không tin vào tai rằng mình đã đạt giải:

"Chinh, chúc mừng nha! Lên bục nhận thưởng đi."

Chinh như bừng tỉnh, cô e ngại đứng dậy rồi chậm rãi bước lên sân khấu trong ánh mắt ngưỡng mộ của bao người đang dồn lên. Tim Chinh đập thình thịch như muốn vỡ ra, cô ngoái đầu lại đằng sau, dễ dàng bắt được ánh mắt ủng hộ của Thuyên vẫn đang đặt lên người mình. Thuyên gật đầu với Chinh kèm theo là động tác cổ vũ trên tay. Chinh quay người lại, lần này cô bé đã có tự tin hơn bước về phía trước.

Cha Chinh đã sai khi phủ nhận tài năng cô bé nhưng có lẽ ông ta sẽ không bao giờ chứng kiến được những khoảnh khắc tuyệt vời này. Trước mắt Chinh là thầy tổng phụ trách tươi cười rạng rỡ mời cô đứng cạnh, kế bên là các bạn khác và tất nhiên sẽ không có ai xuất hiện nói với Chinh con gái vẽ vời làm chi, phí thời gian như lời cha cô từng nói. Mà ngược lại, mọi người đều ngưỡng mộ nhìn Chinh, vui vẻ và công nhận kết quả cô đạt được sau bao ngày luyện vẽ gian khổ.

Chinh vui lắm, cô nhận lấy giải thưởng trên tay mình. Đó là bằng khen cùng tiền thưởng. Chinh đã có thể giúp dì trang trải tiền bạc được rồi. Những gì cô muốn chỉ có vậy. Trở về lớp, thầy cũng sinh hoạt đôi điều trong đó chúc mừng Chinh đạt giải. Ngoài ra, thầy cũng đề cập chuyện lên tỉnh thi và bảo Chinh về hỏi dì ý kiến như nào. Ngoài ra, thầy còn đề cập rằng học sinh đại diện trường thi sẽ được luyện vẽ vài buổi cùng cô mỹ thuật của trường, phương tiện đưa đón và ăn ở nhà trường sẽ lo phí nên phụ huynh không cần lo lắng. Chinh dạ vâng và nói rằng mình sẽ hỏi dì và báo cho thầy sau.

"Chinh ạ, các thầy cô cũng đã xem tranh em vẽ. Thực sự rất có tiềm năng đạt giải nên em hãy tham gia thi nhé. Vinh dự cho em cũng là cho trường mình đấy!" Thầy bổ sung thêm câu nữa trước khi trở lại bục giảng và bắt đầu dạy bài học mới.