Chương 18

“Nhóp nhép”.

Thanh âm gặm đùi gà vang lên trên bàn cơm.

Trên bàn cơm mạch nước ngầm mãnh liệt, tất cả Đại Hoàng đều không hiểu, Đại Hoàng chỉ là chú cún đơn thuần lo ăn cơm thôi.

Chủ nhân bảo nó ăn vậy nó ăn chứ sao.

Chú chó nhỏ ăn thơm nức. Thậm chí miệng củng vô mâm vang lên “leng ca leng keng”.

Những người còn lại trên bàn cơm trầm mặc câm nín.

Bởi vì Lục Nhiên động tác quá nhanh chóng, lớn mật đến mức quá khiến người kinh ngạc. Thế cho nên Đại Hoàng gặm nửa cái đùi gà, đám người trên bàn ăn cũng chưa phản ứng kịp.

Đôi đũa vươn ra muốn kẹp đùi gà của Thẩm phu nhân còn sững sờ ở giữa không trung. Thẩm Tinh Nhiễm giơ chén định nhận cũng ngây người.

Cho đến khi Lục Nhiên móc xương gà từ trong miệng Đại Hoàng ra: “Nào, xương cốt nấu chín không thể ăn.”

“A!” Thẩm phu nhân hét lên một tiếng.

Thậm chí lễ nghi bà lấy làm tự hào nhất đều quên sạch, cầm chiếc đũa trong chốc lát chỉ vào Lục Nhiên đang ăn cơm, trong chốc lát lại chỉ vào con chó đang ăn cơm bên cạnh Lục Nhiên: “Con, con cũng dám để chó lên bàn! Còn đoạt đùi gà của Nhiễm Nhiễm?”

Khi bà còn nói chuyện, một cái đùi gà khác cũng bị Lục Nhiên kẹp mất, bỏ vào mâm cho Đại Hoàng.

Thẩm Tinh Nhiễm cũng ngu người nhìn Lục Nhiên. Nhưng hắn phản ứng nhanh, lập tức làm ra bộ dáng sợ hãi Đại Hoàng, cả người kèm theo ghế dựa đột nhiên lùi về phía sau.

Bị Lục Nhiên đánh hai bạt tay, hắn khϊếp sợ rất nhiều, kỳ thật đáy lòng có chút mừng thầm.

Lục Nhiên làm như vậy, vợ chồng Thẩm gia khẳng định sẽ không tiếp nhận Lục Nhiên. Như vậy hắn liền không cần lo lắng vị trí của bản thân ở Thẩm gia sẽ chịu uy h·iếp.

Nhưng vui mừng là vui mừng, trừ cái này ra, Thẩm Tinh Nhiễm như cũ có lo lắng vì một số việc vượt qua hắn khống chế.

Rốt cuộc… Bàn tay đánh lên trên mặt là thật sự rất đau.

Theo động tác lùi về phía sau của hắn, ghế dựa kéo trên mặt đất mài ra thanh âm chói tai.

Những thanh âm này theo lý nên khiến Thẩm phu nhân và Thẩm Hồng Nguyên ngồi trên bàn chú ý lại đây, nhưng đợi sau một lúc lâu, Thẩm Tinh Nhiễm cũng không chờ được câu dò hỏi quan tâm.

Hắn khó hiểu ngẩng đầu, lúc này mới phát hiện Thẩm phu nhân che lại ngực, tức giận thiếu chút nữa muốn xỉu.

Ngón tay cầm chiếc đũa của Thẩm Hồng Nguyên đều đang run rẩy, một đôi mắt gắt gao trừng mắt Lục Nhiên.

Tuy rằng là tức giận, nhưng lực chú ý của hai người thế nhưng đều ở trên người Lục Nhiên.

Thẩm Tinh Nhiễm tức giận. Hắn lại đi xem Thẩm Tinh Trác.

Thẩm Tinh Trác nhưng thật ra không xem Lục Nhiên. Chỉ là hắn nhìn con chó đang liếʍ mâm bên cạnh Lục Nhiên có chút ngây người, không biết lại nghĩ cái gì.

Thẩm Tinh Nhiễm đành phải ra tiếng: “Cha mẹ, hai người đừng tức giận hỏng sức khỏe.”