Chương 12

Đời trước, nội dung đoạn video này càng thêm thê thảm.

Nhưng sau khi Lục Nhiên lấy được video, vì sợ chọc phiền toái cho Thẩm gia, nên phải nghẹn coi như chưa có chuyện gì xảy ra. Hiện tại… Ha hả, cậu lo Thẩm gia đi tìm chết làm gì!

Sau khi đăng video, độ hot chậm rãi cao lên.

Ngay từ đầu chỉ là khiển trách phú nhị đại lái xe thể thao đâm chó.

Đến sau đó độ hot chợt bùng nổ, thế nhưng có người tìm ra chủ nhân của chiếc xe thể thao này đã từng tông người ở trong trường.

Rải rác lại có video càng rõ ràng được đăng lên mạng.

Là đoạn đường hẻo lánh của một trường đại học trong thành phố này, mấy chiếc siêu xe vây quanh một học sinh đang ngã ngồi trên mặt đất.

Mấy chiếc xe trong chốc lát làm bộ gia tốc đâm qua đi, trong chốc lát lại dán sát đầu xe vào vị học sinh kia mới chịu phanh lại, thành thạo giống mèo vờn chuột, người xem da đầu tê dại.

Chiếc xe thể thao màu đỏ của Hoàng mao rất dễ nhận ra, nó liền ở trong số đó.

Sự kiện nháy mắt bị kíp nổ.

Lại có người đưa tin nóng, nói học sinh trong video có bị thương, nhưng mấy tên con nhà giàu kia liên hợp tạo áp lực cho nhà trường, mạnh tay ép sự tình này xuống.

Loại sự tình này quả thực không thể tưởng tượng.

Cư dân mạng mắng máu chó phun đầy đầu hoàng mao và mấy chiếc xe thể thao khác trong video.

Càng có người thẳng tay chia sẻ bài đăng lên official weibo của trường học.

Lục Nhiên nhìn trong chốc lát, lại dẹp điện thoại vào túi, cậu nhìn về phía Đại Hoàng nằm trong l*иg sắt đang được truyền nước biển.

Cậu mở l*иg sắt ra sờ sờ đầu Đại Hoàng: “Nghỉ ngơi cho tốt nhé, hôm nào ba ba tới xem con.”

Sau khi tạm biệt Đại Hoàng xong, Lục Nhiên đi ra bệnh viện thú cưng.

Cậu dừng lại ở trên đường trong chốc lát, không hề do dự gọi một chiếc xe, dứt khoát trở về Thẩm gia.

Sau khi cậu rời đi không bao lâu, chiếc xe thương vụ phiên bản 6 cái cửa kia lại lần nữa đi ngang qua trước cửa bệnh viện thú cưng, đậu lại ở đó.

Xe cứ yên lặng ngừng ở ven đường, không có bất kỳ người nào bước xuống.

Qua sau một lúc lâu, nơi ghế sau bị tấm chắn ngăn cách vang lên đến một thanh âm trầm thấp: “Thôi.”

Giọng nói vừa dứt, xe lại lần nữa khởi động.

Rất nhanh Lục Nhiên về tới Thẩm gia.

Theo lý thuyết, cậu hẳn là dứt khoát mang theo Đại Hoàng rời đi Thẩm gia mới đúng. Nhưng những gì trải qua ở đời trước đã cho thấy, con đường rời đi của cậu cũng bị ông trời phá hỏng.

Lại nói tiếp, dựa vào cái gì muốn cậu là người rời đi?