Chương 9

Mười giờ sáng chạy tới công ty, chị gái nhân sự là một cô gái có nụ cười ấm áp, rất tốt với Diệp Sơ Ảnh, còn giúp cô nhanh chóng hoàn thành một loạt thủ tục.

"Mỗi thực tập sinh sẽ được chỉ định một đạo diễn có kinh nghiệm, nói đơn giản là giáo viên của em trong bốn tháng thực tập và mỗi tháng sẽ đánh giá một lần. Việc đánh giá có liên quan đến tiền thưởng hàng tháng của em và liệu cuối cùng em có thể ở lại vị trí này hay không." Chị gái nhân sự giới thiệu với một nụ cười trên môi.

Diệp Sơ Ảnh buột miệng thốt ra: "Gặp được giáo viên giỏi rất quan trọng phải không ạ?"

"Bình thường thì hiểu hiện của em mới là quan trọng nhất." Chị gái nhân sự cười hì hì gõ đầu Diệp Sơ Ảnh, "Nhưng cái em nói cũng rất quan trọng, nếu may mắn thì em sẽ gặp được một giáo viên rất khắt khe, tiêu chuẩn cao nhưng lại rất công bằng, nếu không may thì có thể gặp được một giáo viên tồi, ném tất cả công việc bẩn thỉu và mệt mỏi cho em, cuối cùng cho em điểm siêu thấp."

"Không có loại yêu cầu thấp mà điểm siêu cao sao ạ?" Diệp Sơ Ảnh lè lưỡi.

Chị gái nhân sự suy nghĩ một chút rồi lắc đầu: "Hình như không có."

"Hả?" Sắc mặt Diệp Sơ Ảnh cứng đờ.

Chị gái nhân sự nhẹ nhàng đưa ngón tay lên môi: "Suỵt, đừng để mọi người nghe thấy mấy lời phàn nàn của chúng ta. Được rồi, em tính thực tập ở bộ phận nào? Bây giờ bộ phận hài kịch, vườn trường và phim tài liệu đều thiếu người, em đang là cái bánh ngon nha."

"Bộ phận nào có giáo viên giỏi..."Diệp Sơ Ảnh cả đêm qua đều nghĩ nên đi bộ phận nào, bây giờ mới biết tiêu chí mình cân nhắc trước đây hoàn toàn sai lầm.

"Chị không thể nói cho em được." Chị gái nhân sự chớp chớp mắt, "Xem vận may của em thôi, bọn họ mà biết chị nói xấu sau lưng thể nào cũng không tha cho chị!"

"Vậy..."Diệp Sơ Ảnh do dự một lát rồi nói: "Phim tài liệu đi ạ."

"Bộ phận phim tài liệu? Để chị xem, đạo diễn phụ trách gần đây mới được chuyển sang phim tài liệu là..."Chị gái nhân sự mở thư mục ra tìm kiếm, "Nếu không có gì sai sót thì giáo viên của em là... Ồ! Là cậu ta! Em thật may mắn đó! Cậu ta chính là giáo viên tốt chị nói với em! À, không, có lẽ cậu ta là loại giáo viên mà em nói không tồn tại kia!"

"Thật sao?" Nụ cười của Diệp Sơ Ảnh tắt ngúm, giống như mèo mù đυ.ng phải chuột chết.

"Có một lần bọn chị hơi nghi ngờ về cách làm việc của một thực tập sinh cậu ta dẫn dắt, nên đã khấu trừ tiền thưởng của thực tập sinh trong tháng đó. Cậu ta đã đến tranh luận với bọn chị, chị chưa bao giờ thấy một đạo diễn chính thức nào đến cãi nhau chỉ vì một thực tập sinh như vậy. Bọn chị rất ấn tượng với cậu ta, chủ yếu là vì cãi nhau xong hôm sau lại gửi một đống đồ ăn vặt để tạ lỗi, nói rằng ngại quá ngày hôm qua hơi nặng lời."

Diệp Sơ Ảnh mừng rỡ: "Ye, em thật sự rất may mắn."

"Vậy chị sẽ đưa em đến chỗ cậu ấy." Chị gái nhân sự đóng thư mục lại.

Sự tò mò của Diệp Sơ Ảnh lúc này mới tăng lên, tiếp tục hỏi: "Chị, giáo viên của em là người như thế nào?"

"Ồ, cậu ấy là một chàng trai rất ôn hòa, đối với ai cũng tốt, chưa từng thấy cậu ấy cãi nhau với ai bao giờ, lần trước đến chỗ bọn chị cãi cọ cũng nói rất lý, không giống như một số người, mở miệng ra là chỉ nghĩ đến cãi nhau thôi. Hơn nữa nghe nói là một người có trái tim ấm áp, sau khi hoàn thành công việc sẽ giúp người khác tâm sự một chút. Nấu ăn cũng rất ngon, còn mời đồng nghiệp đến nhà ăn cơm. À đúng rồi, thời gian trước vẫn trong trạng thái nghỉ phép, hình như hôm nay mới về."

"Chị, chị đang nói đến giáo viên tương lai của em sao? Sao em cảm thấy như một thiên thần vậy nhỉ?" Diệp Sơ Ảnh cười đến không ngậm nổi miệng.

"Còn nghe nói cậu ấy là một người rất hài hước, hay tạo bầu không khí thoải mái trong nhóm." Chị gái nhân sự nói thêm.

"Ồ ồ ồ. Còn ngoại hình, ngoại hình thì sao?" Diệp Sơ Ảnh bắt đầu có hứng thú với giáo viên của mình.

"Ngoại hình?" Chị gái nhân sự cau mày: "Không tính là đẹp trai, nhưng cũng không xấu. Gầy gầy, mắt to, vẫn ổn, nhưng nghe nói là có bạn gái rồi."

"Hả?" Trước mắt Diệp Sơ Ảnh bỗng xuất hiện một khuôn mặt.

Một giọng nói có phần lười biếng đột nhiên vang lên sau lưng: "Chào buổi sáng, Hứa Nhu."

"A, chính là cậu ấy!" Chị gái nhân sự quay đầu lại, vội vàng vỗ vỗ Diệp Sơ Ảnh, "Giáo viên của em, Hạ Vũ."

Diệp Sơ Ảnh xoay người ngẩng đầu lên, nhìn Hạ Vũ đang có hơi ngạc nhiên nhìn mình.

Tính cách ôn hòa? Đối với ai cũng tốt? Ấm áp?

Diệp Sơ Ảnh hoàn toàn không thể hình dung những từ này với Hạ Vũ.

Độc miệng. Đối với ai cũng có vẻ thù địch. Lạnh nhạt. Rõ ràng đây mới là Hạ Vũ trong ấn tượng của cô. Và Hạ Vũ này hóa ra là giáo viên của cô trong ba tháng tới? Vừa nãy nói cái gì nhỉ, mèo mù đυ.ng phải chuột chết, đây đúng là chuột chết!