Chương 15: Đại học Hoàng Gia

Không có giáo viên trong lớp! Đây là kết luận mà Tô Kỳ đã rút ra sau khi ngồi tại chỗ hơn một giờ đồng hồ.

Hết lá phong đỏ này đến lá phong đỏ khác bay lơ lửng ngoài cửa sổ.

Cô không biết phải làm sao, chỉ đành vùi cằm vào trong hai tay, cứ thế nằm trên bàn nheo mắt nghĩ đây thật sự là một lớp học sao?

Lớp S này rốt cuộc là tình huống gì vậy. Quả thực cô muốn phát điên rồi, khó trách so tại sao thanh danh của Trọng Vũ lại luôn nghiêm khắc ở phương diện giảng dạy, tất cả giáo viên đều tỉ mỉ, chú ý học tập và lễ nghi. Còn ở đây.. quả thực cô rất khinh thường, lúc trước trong đầu không biết suy nghĩ kiểu gì mà lại tới nơi này để học!

"Thật sự không hiểu nổi, đại học Hoàng Gia sẽ để một đứa xấu xí như vậy vào học sao? Lại còn tới lớp S chúng ta nữa chứ! Thực sự đầu óc của chủ nhiệm bị hỏng rồi!"

Sau khi Tô Kỳ nghe được giọng nói đó, cô cẩn thận ngẩng đầu nhìn qua, thì ra là một nữ sinh cao gầy, trang điểm tinh xảo, mái tóc xoăn đến eo, trong mắt lại mang theo khinh thường nhìn về phía cô, cô lập tức cúi đầu để tránh đυ.ng phải tầm mắt của cô ta.

"Ỏ, cô đang nhìn tôi sao?" Nữ sinh kia nói với giọng điệu âm dương kỳ quái.

"Ha ha, Khả Duy, để cho cô ta nhìn đi, chưa từng thấy qua cái đẹp nên sẽ bị hấp dẫn ấy mà." Một nữ sinh khác phụ họa.

Đúng lúc này, cửa đột nhiên vang lên một thanh âm.

"Tô Kỳ, ai là Tô Kỳ! Ra đây một chút!

Tô Kỳ nghe vậy liền đứng dậy, sau đó đi về phía cửa [Lúc này ai lại đến tìm mình chứ? Chẳng lẽ là Vi Y sao? ] Nghi vấn trong lòng cô dâng lên nhưng khi vừa đi tới cửa, đến bóng dáng một người cô cũng không nhìn thấy, cái hành lang vẫn giống như thường ngày, cũng chỉ có một số học sinh tụm ba tụm bảy, có người nhìn thấy cô còn thỉnh thoảng đánh giá một chút.

Khi cô đang xoay người 'Phanh..'một tiếng, cô đυ.ng phải người khác! Cú va chạm khá mạnh khiến cô bị ngã xuống đất.

Xung quanh thoáng cái hít một hơi khí lạnh, không ai phát ra một chút tiếng động nào.

Cô ngồi bệt xuống đất, sờ sờ rồi lau mắt kính sau đó mới thấy rõ người trước mắt.

" Tư Tề! Cô ấy thực sự đυ.ng phải Tư Tề, lần này nhất định sẽ chết chắc rồi! "

" Tôi cũng nghĩ vậy, ngày đầu tiên đi học đã chọc đến Tư Tề! Vận khí của cô ta cũng rất "tốt" á nha. "

Tô Kỳ nghe thấy những tiếng nói xung quanh, trong lòng nghĩ thầm, người đàn ông trước mặt cô cao ít nhất 1m85, khuôn mặt góc cạnh rõ ràng, hai hàng lông mày vừa rậm vừa đen đan vào nhau, sống mũi cao thẳng rất cứng rắn, làm người ta có cảm giác rất khó tiếp xúc.

Ngay lúc cô đang muốn phủi mông đứng lên thì có một bàn tay đưa tới trước mặt.

Tô Kỳ nghi hoặc nhìn về phía người này, tất cả những gì trong mắt cô đều là sự sợ hãi nhút nhát, còn mang theo thần sắc đánh giá từng chút một.

Người xung quanh lại một lần nữa hít một ngụm khí lạnh.

" Trời ạ, Tư Tề đang làm cái gì vậy? "

" Cậu ấy.. Cậu ấy sẽ không định đỡ cô gái xấu xí này lên chứ! "

" Không phải đâu, tôi nghe nói lần trước có một nữ sinh chặn cậu ấy để đưa thư tình, Tư Tề trực tiếp đẩy nữ sinh kia ngã xuống đất. "

Tô Kỳ chớp đôi mắt trong suốt, nhìn về phía nam sinh này, ánh mắt ấy cho cô cảm giác rầu rĩ, nhưng lại rất đáng tin cậy.

Cô cẩn thận đưa tay lên, nhưng đang lúc đưa tay lên..

" Tư Tề, cậu đang làm gì vậy, còn không mau tới đây! "Một giọng nữ cách đó không xa kêu to.

" Ồ! Đến liền!"Tư Tề nhàn nhạt đáp lại, trên mặt nở một nụ cười ấm áp.

Sau đó.. Tay cô đông cứng lại trên không trung, xung quanh lại vang lên một trận cười rôm rả.

Cô từng nghĩ tới, học trò của đại học Hoàng Gia hơn phân nửa là có thân phận giống như cô, kiêu căng tuỳ hứng nhưng so với tưởng tượng của cô thì còn lợi hại hơn. Cô phủi mông đứng lên, người tên Tư Tề kia tuy rằng nhìn qua giống như rất kiểu người không dễ kết giao nhưng bình thường cô nhìn người không sai, người thanh niên này có năng lực rất đáng tin cậy.

Cô nhìn về phía Tư Tề, quả nhiên nếu không thích thì sẽkhông thể làm việc với một nụ cười ấm áp như vậy.