Kết hôn 3 năm nhưng cô yêu thầm anh đã 10 năm, vậy mà anh lại cứ dửng dưng không nhìn thấy tình cảm của cô, còn lạnh nhạt, ghét bỏ cô. Liệu anh có biết biết cô bị trầm cảm? Ha! Có lẽ không, biết rồi thì làm được gì nữa, tất cả chỉ là...
Trích đoạn:
Trong một căn phòng tối đen, có một người con gái đang tuyệt vọng ngồi khóc nấc dưới sàn nhà lạnh lẽo. Cơ thể cô gầy yếu như không còn sức sống, ánh mắt mơ hồ đến đáng thương. Đột nhiên, cô không khó nữa, lấy tay lau sạch đi những giọt lệ đang lăn dài trên má, cô trực riếp đi vào nhà tắm, không cởϊ qυầи áo mà trực tiếp ngồi vào trong, cho nước chảy ra bồn tắm. Cô co hai chân lại, tự ôm chặt lấy bản thân mình, ánh mắt cô lúc này đã trống rỗng, trong miệng cứ lẩm bẩm, lập đi lập lại một câu: "Chết đi có lẽ là sự giải thoát tốt nhất."
Chỉ vài giây sau, cô bước ra khỏi bồn tắm, mang theo quần áo ướt sũng và nặng nề trở về phòng. Đột nhiên, cô kéo từ ngăn tủ ra và lấy một con dao nhỏ, cứ vậy quay trở lại bồn tắm.