Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Khanh Khanh

Chương 4

« Chương TrướcChương Tiếp »
“Hỗn láo! Ta chính là huyết mạch duy nhất của Lâm gia, huynh đệ tỷ muội đều không có. Ngươi đừng vừa mở miệng đã làm ô uế thanh danh của gia môn ta!”

Ta nhìn về phía nàng ta, đúng lúc thấy nàng đang lôi kéo ống tay áo của Trương Nham.

Nàng ta làm bộ giống như bị ta dọa sợ, vội vàng buông tay ra.

Ha, lừa ai vậy? Ta thừa biết lòng dạ nử tử này xấu xa tàn nhẫn vô cùng nếu không làm sao có thể nhẫn tâm đem một tiểu nha đầu mới có mười mấy tuổi mà đánh chết chứ!

“Phu nhân.....”

Trương Nham tiến lên hai bước nhìn ta rồi lại nhìn về phía biểu muội của hắn, bộ dạng nhu nhược khó xử không biết sắp xếp mọi việc sao mới là thỏa đáng.

“Ta phụng mệnh triều đình, đi phương Nam tu sửa đê điều suốt nửa năm qua, là San San không quản khổ cực, bận rộn chăm sóc ta suốt ngày đêm.”

“Không quản khổ cực, bận rộn chăm sóc suốt ngày đêm?”

“Bận rộn đến nỗi mang thai cho phu quân của ta luôn nhỉ?”

Ta cười lạnh, hỏi ngược lại, bọn họ sắc mặt cứng đờ.

Ta đứng lên, nhìn đôi cẩu nam nữ kia

“Lâm gia nhà ta ít nhiều gì cũng đã có hai vị thái sư, cha lại còn là một Thám Hoa Lang, luôn lấy lễ nghĩa đi đầu. Ta từ nhỏ tới lớn cũng chưa từng thấy qua thế sự phong lưu chừng này.”

“Cửa lớn cũng chưa bước qua mà cả hai đã tự mình tằng tịu với nhau, chuyện xấu hổ như vậy nếu bị truyền ra ngoài, ngươi thân là Binh Bộ Thị Lang tứ phẩm không biết sẽ còn bị người đời cười nhạo ra sao!”

Trương Nham nghe vậy sắc mặt đen thui, đẩy La San ra một bên.

“Hay là chúng ta trước mắt cứ giấu chuyện này đi…?”, Trương Nham ngập ngừng hỏi ta.

Ở kiếp trước ta nhớ khi ta còn đang đau lòng thì hắn đã đánh đòn phù đầu nói ta gả vào Trương phủ ba năm vẫn không có con, ta nên biết ơn La San đã vì Trương gia mà khai chi tán diệp, sinh con đẻ cái lại còn yên ổn làm một tiểu thϊếp, không tranh vị trí chính thê của ta!

Kiếp này, có cho vàng ta cũng sẽ không vì hắn đau lòng, càng không cho hắn cơ hội đánh đòn phủ đầu. Ta lạnh lùng mà nhìn hắn

“Giấu đi?”

“Được, vậy chờ nàng ta sinh nở xong liền đem bán đi!”

“Cái gì?” La San mặt mũi trắng bệch, run lẩy bẩy.

“Sao…sao có thể như vậy được?”

Trương Nham tức giận, trừng mắt quát lớn

“Phu nhân! Làm người lòng dạ đừng quá độc ác như vậy!”

“Lâm thị, đừng làm càn!”, lão phu nhân cũng không nhịn được lên tiếng.

Lúc này ở kiếp trước, Hương Thảo đau lòng thay ta bất bình, liền bị vả miệng mười cái.
« Chương TrướcChương Tiếp »