Cạy mở đôi môi của đối phương, vươn lưỡi tiến vào liếʍ láp khoang miệng của đối phương.
Trầm Di mặt đỏ như muốn xuất huyết, cũng không phải hắn chưa từng hôn, nhưng mà đây lại là lần đầu tiên chủ động hôn môi cùng nam nhân, hơn nữa còn là người hắn yêu sâu đậm. [chú ý nha, đại thúc đang chủ động.]
Rõ ràng cảm nhận được phân thân cực nóng của đối phương, nhưng lại không thấy Sở Trung Thiên có bất kỳ hành động nào. Trầm Di không khỏi nhíu mày.
Là hôn chưa đủ sâu?
Không khỏi hôn sâu thêm, da thịt xích͙ ɭõa của hai người ma xát lẫn nhau, nhưng vẫn không hề thấy Sở Trung Thiên có động tác gì. ( Ta nghĩ là hóa đá rồi)
Trầm Di hiện tại liền chết tâm, thật sự là mất mặt muốn chết, không lẽ chỉ có mỗi mình hắn ham muốn?
Khẽ buông tay ra, Trầm Di không muốn hôn nữa.
“Ngô…” Đối phương mạnh mẽ ôm lấy eo Trầm Di, hung hăng hôn xuống.
Trầm Di không khỏi vươn tay ôm chặt Sở Trung Thiên. Xúc cảm từ da thịt đối phương hoàn hảo truyền đến, cảm giác ấm áp mà mình đã sớm quen thuộc.
Hung hăng chà đạp đôi môi đối phương, Sở Trung Thiên liếʍ liếʍ đôi môi đã có chút sưng đỏ của Trầm Di. “Đã muốn câu dẫn ta a, ít nhất cũng phải làm cho xong chứ. Ngươi đừng mơ tới chuyện nửa đường bỏ chạy.”
Nào có thể câu dẫn du͙© vọиɠ của hắn xong rồi bỏ chạy, hắn tuyệt đối không để cho đối phương chạy thoát. Tuy nhiên, Trầm Di chủ động làm cho Sở Trung Thiên không những ngạc nhiên mà còn kinh hỉ. ( @@ hai cái này khác nhau à)
“Nào, tiếp tục đi.” Ánh mắt Sở Trung Thiên nhìn toàn thân Trầm Di đang nóng lên.
Trầm Di không khỏi cắn cắn môi.
Nào, liều mạng.
Nhanh chóng bò lên giường, sau đó lấy gel bôi trơn. Bờ lưng thanh mảnh mà mịn màng, vòng eo xinh đẹp, còn có cặp mông tròn trịa. Sở Trung Thiên cảm thấy nửa người dưới của mình rục rịch phản ứng.
Sở Trung Thiên liếʍ liếʍ môi, muốn nhìn một chút xem tiểu hắc miêu đáng yêu này cuối cùng sẽ mang cho hắn kinh hỉ gì a. ( Tiểu hắc miêu…ta nghĩ là đại thúc miêu chứ)
“Cho, cho ngươi…” Trầm Di đỏ mặt đem gel bôi trơn ném cho Sở Trung Thiên, sau đó quay mặt nằm xuống giường, không nhúc nhích.
“Ta nói a…muốn ta giúp ngươi, ít nhất cũng phải có chút thành ý chứ?” Nhìn đối phương nằm im như cá chết trên giường, Sở Trung Thiên không khỏi nở nụ cười.
Chỉ thấy Trầm Di đỏ mặt hung hăng nhìn chằm chằm Sở Trung Thiên, sau đó chậm rãi mở chân ra.
Hai chân hoàn toàn mở ra, tất cả mọi thứ, Sở Trung Thiên đều nhìn được rõ ràng, thân mình màu lúa mạch tràn đầy dấu hôn, trước ngực đeo dây chuyền màu bạc, hai chân thon dài cùng với lối vào chặt khít.
Thật sự là quá hấp dẫn, bất quá nhìn thấy biểu tình không tình nguyện của đối phương, trong lòng không khỏi muốn làm ác, triệt để cởi bỏ gông xiềng trên người hắn, để xem con người chân thật của hắn cuối cùng là như thế nào.
Chúng ta là làʍ t̠ìиɦ a, không phải là chịu phạt. Những lời này Sở Trung Thiên cũng không nói ra, bởi vì năng lực thừa nhận của Trầm Di có hạn. Nếu như lúc này mà tiếp tục kí©h thí©ɧ hắn, nói không chừng con mèo nhỏ ( nhỏ chỗ nào) đáng yêu sẽ vươn cặp móng sắc nhọn ra, vẽ hoa lên mặt Sở Trung Thiên a.
Dù sao thân thể Trầm Di cũng vô cùng mẫn cảm, một lát nữa, hắn tuyệt đối sẽ không trưng ra vẻ mặt này.
Mở nắp ra, đổ gel ra tay, xoa đều ra đầu ngón tay. Trong không khí chỉ toàn âm thanh ma xát giữa gel bôi trơn và ngón tay.
“Ngô…” Trầm Di vì không muốn nhìn thấy ánh mắt giống như muốn ăn thịt người của Sở Trung Thiên, cho nên mới nằm xuống giường. Nhưng chính vì vậy, tất cả mọi chú ý đều tập trung vào thính giác.
Tiếng ma xát ngừng lại. Đối phương đứng dậy, cảm giác được giường rung lên.
Đến rồi sao? Trầm Di khẩn trương nhắm mắt lại.
“Ngô…a…” Cảm giác chất lỏng lạnh buốt chảy lên phân thân mình là cho Trầm Di không khỏi cong người, nhịn không được kêu lên.
Bật dậy, mở to mắt, chỉ thấy Sở Trung Thiên đang đổ gel bôi trơn lên trên phân thân mình, cảm giác lạnh buốt làm cho toàn thân không khỏi run rẩy.
Sở Trung Thiên kéo Trầm Di lại, đem tay Trầm Di bao lên trên du͙© vọиɠ của chính hắn.
“Tự mình làm.” Hô hấp nóng bỏng của đối phương phun bên tai, cảm giác ngượng ngừng lan khắp toàn thân.
“Ngô…không…” Cái này, thật sự hắn không làm được.
“Ngươi là muốn cho ta ngạc nhiên a?” Sở Trung Thiên nhìn biểu tình tựa như muốn khóc lên của đối phương, cười hỏi. Hắn muốn nhìn một chút, xem Trầm Di vì hắn có thể làm được những gì.
“Ngô…” Trầm Di đứng dậy, gel bôi trơn óng ánh, trong suốt trên mặt phân thân chậm rãi chảy về một chỗ, nhỏ lên trên giường.
Sở Trung Thiên nhìn thấy cảnh đó cảm thấy toàn thân khô nóng.
Ngồi trên giường, tựa lưng vào đầu giường. Chậm rãi mở hai chân, gel bôi trơn trên người chảy dần vào cửa huyệt.
Không dám nhìn ánh mắt đối phương, Trầm Di quay mặt ra chỗ khác.
“Ngô…” Hai tay bao lên phân thân cực nóng của chính mình, gel bôi trơn lạnh buốt làm cho thân thể không khỏi phát run, gần đây không hiểu gì sao, chính mình tự an ủi, kɧoáı ©ảʍ so với trước kia kém đi rất nhiều.
Sở Trung Thiên cẩn thận quan sát kỹ khuôn mặt Trầm Di, từ lần đầu tiên bắt gặp tại WC, Sở Trung Thiên đã rất muốn nhìn thấy bộ dáng Trầm Di lúc tự an ủi. Liệu có phải cũng mê người giống như lúc hắn thở dốc không.
“Ngô…a…” Gel bôi trơn lạnh buốn làm cho thân thể xuất hiện cảm giác mới, cảm giác hoàn toàn lạ lẫm làm cho toàn thân không khỏi phát run.
“Thật sự là đáng yêu nha, nhưng cũng đừng có bắn ra trước, bằng không sẽ không làm nha.” Sở Trung Thiên hôn lên gò má hồng hồng của Trầm Di, vươn ngón giữa, chậm rãi ma xát hậu đình của Trầm Di.
“Ngô…” Cảm giác được sự xâm lấn của đối phương, Trầm Di cau mày chờ hành động tiếp theo của đối phương.
Chính là đối phương chỉ ở bên ngoài vẽ vẽ vòng tròn, Trầm Di chậm rãi thả lỏng.
“Ngô…” Cảm thấy được có dị vật khác thường xâm nhập vào cơ thể, cảm giác thân thể có chút không khỏe.
“A…đau…” Ngón tay thứ hai tiến vào, hậu đình bị khuếch trương đến cực hạn. Trầm Di vươn tay muốn rút tay của Sở Trung Thiên ra.
Thân thể không ngừng căng thẳng, kẹp chặt ngón tay đang tàn sát bừa bãi trong người.
Sở Trung Thiên rút tay ra, ôn nhu nắm lấy phân thân của Trầm Di, chậm rãi xoa nắm.
“A…ngô…” Kɧoáı ©ảʍ ở mặt trước chậm rãi triệt tiêu đau đớn ở đằng sau, tiếng thở dốc do thống khổ ban đầu cũng dần chuyển thành ngọt ngào.
Sở Trung Thiên cắn răng, đem toàn bộ gel bôi trơn vẽ loạn lên trong dũng đạo của Trầm Di, sau đó ôn nhu khếch trương.
“Ngô…” Chỉ cảm thấy trong cơ thể trơn nhẵn, cảm giác đau đơn cũng chậm rãi biến mất, thay vào đó là cảm giác có chút sưng trướng.
“A…ân…Sở Trung Thiên…” Ba ngón tay cùng tiến vào, nhờ cẩn thận khếch trương cùng với gel bôi trơn, chỉ cảm thấy hơi hơi đau, tuy nhiên so với lần đầu tiên, đã tốt hơn nhiều.
Xem ra cũng ổn rồi, Sở Trung Thiên nhìn Trầm Di thở dốc, không khỏi liếʍ liếʍ môi.
“A…” Ngón tay trong cơ thể bị rút ra, làm cho Trầm Di không khỏi kêu thành tiếng. Sở Trung Thiên kéo Trầm Di, làm cho hắn đứng lên.
Muốn xé bỏ vỏ bọc của Trầm Di, muốn nhìn thấy biển hiện chân thật nhất của hắn dưới dục vong.
Thân thể vốn đang căng trướng lại vì ngón tay bị rút ra mà cảm thấy trống rỗng. Men rượu tác đông mạnh vào ham muốn, chỉ còn sót lại một chút lý trí.
Thân thể không ngừng run rẩy, tại sao mình lại trở nên như vậy.
Sở Trung Thiên ngồi xuống trước mặt Trầm Di, ngẩng đầu lên nhìn đối phương.
Thân thể bởi tác dụng của *** mà hồng hồng, có hơi run rẩy, đầu Trầm Di cúi vô cùng thập, không thấy rõ được mặt hắn.
“Muốn? Nếu muốn thì tự mình ngồi lên đây đi.”