Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Khán Bất Kiến Nhĩ Đích Ôn Nhu

Chương 41-2: Severus Snape phiên ngoại thứ ba

« Chương TrướcChương Tiếp »
Ngày 01 tháng 09 năm 1990

Lại là ngày khai giảng, hôm nay đứa trẻ kia tới Hogwarts, nhìn thấy cơ thể gầy yếu của nó, ta chỉ có thể nguyền rủa bọn Muggle không chăm sóc tốt. Đứa trẻ này không hề run rẩy giống với mấy tiểu cự quái kia, quả nhiên là con trai Lily a. Chỉ là ta không thể ngờ rằng nón phân loại lại phân nó vào Slytherin, điều này hẳn lão ong mật kia cũng không ngờ đến đi. Chẳng lẽ con của hai sư tử lại là một độc xà? Có khi là nón phân loại già quá nên lú lẫn rồi.

Từ khi tiếp xúc với nó tại Hẻm Xéo, đưa nó về nhà, ta vẫn cho rằng đứa trẻ này sẽ vào Ravenclaw, tuy rằng nó không có lỗ mãng của Gryffindor, nhưng ta không ngờ được lại vào Slytherin. Kẻ Được Chọn tiến nhập doanh trại của Tử Thần Thực Tử, có tin được không?

Vậy mà, nó lại có thể ở cùng Draco, đứa trẻ nhà Malfoy, con nuôi của ta trò chuyện vui vẻ, thậm chí ta còn thấy Draco như có điểm bao che cho nó, xem ra nó sẽ sống tốt ở Slytherin.

Từ ngàn năm nay Slytherin luôn tuân theo chế độ chọn thủ lĩnh mỗi năm. Chỉ là ta không ngờ đứa trẻ kia không dùng phép thuật mà có thể quật ngã hơn phân nửa Slytherin năm nhất, nhìn bước đi tao nhã, tàn nhẫn ra tay, ta cuối cùng cũng hiểu được sao nón phân loại lại cho nó vào Slytherin. Cuối cùng, đứa trẻ này lại nhường ghế thủ lĩnh cho Draco, bất quá ở Slytherin coi người mạnh là vua, hẳn cuộc sống nó sẽ rất tốt.

Nghĩ đến chuyện ngày đó nó nói với ta, ta rất muốn xách nó vào phòng làm việc của mình, hỏi cho rõ ràng, bất quá hôm nay mới là ngày đầu tiên nó đến trường thì cho nó nghỉ ngơi vài hôm đi.

Ngày 07 tháng 09 năm 1990

Tại sao giờ Độc dược năm nhất Slytherin lại phải học với Gryffindor, đám sư tử ngu xuẩn kia hoàn toàn không có khả năng thưởng thức Độc dược, bọn chúng toàn làm lãng phí thì giờ, xem cách bọn họ điều chế kìa, đang làm gì vậy? Thật ngu xuẩn, bọn nó chưa nhấc vạc ra đã bỏ lông nhím vào, may ta bắt được, nếu không vạc kia nhất định sẽ nổ.

Không ngờ, đứa trẻ kia làm rất tốt, hoàn toàn nhìn không ra đây là lần đầu tiên làm, nhất là thủ pháp xử lý nguyên liệu, rất nhuần nhuyễn, chẳng lẽ trước khi đến Hogwarts đã có người dạy nó sao? Người kia là ai, có mục đích gì?

Điều chế xong, Draco hỏi nó vấn đầy này, chỉ là đáp án của nó khiến ta không thể tiếp nhận được, thủ pháp xử lý nguyên liệu Độc dược giống thủ pháp nấu nướng của Muggle? Chết tiệt, quả nhiên không nên chờ mong nó có thể di truyền thiên phú Độc dược của Lily, Potter chết tiệt, thật đáng giận giống hệt cha nó.

Dám bảo chế tạo Độc dược thần kỳ với nấu cơm, cấm túc, nhất định phải cấm túc, ta nhất định phải cho nó thấy lực hấp dẫn của Độc dược là không gì sánh bằng. Còn có phải yêu cầu nó nói ra chuyện hôm đó, một đứa trẻ nhỏ vậy sao có thể nhớ rõ mọi chuyện. Vừa rồi nó xử lý nguyên liệu như vậy, chẳng lẽ còn cất giấu người nào nữa sao? Người kia là ai vậy?

Nó nói là sự thật sao? Nó biết Lily phó thác nó cho ta, nó biết kẻ thù chân chính của mình là ai. Nhưng là, Merlin, ngài bảo ta nên làm thế nào, lão nhân hiền lành kia, người đã thề với ta sẽ bảo trụ tính mạng Lily, cuối cùng lại là… Như vậy hết thảy ta làm là cái gì? Rất đáng cười sao?

My Lord, ta vì tính mạng Lily mà phản bộ ngài, gia nhập Hội Phượng Hoàng, giờ thì một tia ánh sáng sự thật lại đẩy ta vào Địa ngục, đây là sự trừng phạt cho tên phản đồ sao? Ta nên làm cái gì mới có thể đền bù lại tội của mình giờ.

Chợt nhìn lại cặp mắt xanh biếc đang chăm chú quan sát ta mới giật mình hiểu, có lẽ nên chăm sóc tốt nó, bảo hộ tính mạng nó mới có thể giảm bớt tội lỗi của mình.

Bất quá Dumbledore, ông đẩy ta vào Địa ngục, ta nhất định sẽ kéo ông đi cùng, Slytherin rất kiên nhẫn, ta sẽ từng chút từng chút kéo ông.

Ngày 08 tháng 09 năm 1990

Merlin à, ngày hôm qua ngài cho ta kinh hách còn chưa đủ sao? Vì cái gì tiểu cự quái mắt xanh này lại nói xà ngữ, chẳng lẽ xà ngữ đã rất thông dụng, phù thuỷ ai cũng có thể nói sao? Huống chi nó là Potter a, thuộc hậu duệ của Gryffindor a, làm sao lại có được thiên phú của Slytherin.

Nhưng là, thấy nó thuần thục nói chuyện với con rắn nhỏ trang trí trên lò sưởi, ta buộc phải thừa nhận, nó nói được xà ngữ. Chẳng lẽ, trong lịch sử ngàn năm gia tộc Potter có kết hôn với người mang huyết mạch Slytherin sao? Ta nghĩ mình tựa hồ nên xem lại gia phả nhà Potter.

Phòng ngủ Slytherin, ta chưa từng nghĩ đến trong hầm của mình lại có một gian mât thất, nhưng sau khi vào phòng, ta chợt thấy vô cùng thất vọng, cảm giác giống như bị phá huỷ hoàn toàn thần tượng trong lòng. Slytherin thông minh lanh lợi. Slytherin cao quý, vậy mà ta lại thấy một Salazar Slytherin giống hệt một đứa trẻ bướng bỉnh tranh cãi với Godric Gryffindor. Quả nhiên lịch sử là do hậu nhân biên soạn, ta không nên có kỳ vọng gì lớn.

Bất quá lần này đứa trẻ Potter kia thu hoạch rất khá, nếu có thể đồng thời được hai vị sáng lập học viện nhận làm người thừa kế là chuyện hết sức vinh quang. Hơn nữa ở Hogwarts mà nắm giữ hai học viện trong tay, nói như thế nào cũng an toàn với nó hơn.

Ta nghĩ Dumbledore hẳn sẽ không ngờ ngay dưới mắt ông, Kẻ Được Chọn lại cầm hai khối bánh ngọt lớn nhất trên đĩa của mình, ta có nên cạn ly chúc mừng không nhỉ.

Ngày 13 tháng 09 năm 1990

Quả nhiên nó là Potter, cho dù nó có mắt xanh biếc của Lily nhưng vẫn còn sự tự đại, cuồng vọng của Potter.

Hôm nay đang nói chuyện với McGonagall trên hành lang thì lại vô tình thấy giờ học bay của năm nhất, ta thấy cái gì vậy? Đứa nhỏ gầy yếu kia nghĩ mình khoẻ như gia tinh có thể kéo theo hai đứa nữa sao, chẳng lẽ nó không sợ bị ngã gãy cổ à? Nó không biết buông tay à, chẳng lẽ đã quên mình là một phù thuỷ, trong trường còn có giáo sư, sao nó phải làm vậy? Đến nơi thì thấy nó nằm dài trên bãi cỏ, ta chợt đột nhiên phi thường sợ hãi, nhưng khi nghe thấy nó nói, nguyên lai chỉ là tay chân vô lực mà thôi, ta nhẹ nhàng thở ra, bất quá nhất định phải trừng phạt.

Cái tên tóc đỏ Weasley chết tiệt kia, quả nhiên là Gryffindor, hành động lỗ mãng như vậy, nếu Draco gặp chuyện gì ở Hogwarts, tên Lucius kia sẽ cho nổ tung trường học này. Mặc khác, Draco, làm một Slytherin vậy mà lại xúc động giống Gryffindor vậy sao, ta phải bắt nó nhớ thật kỹ sự kiêu ngạo của Slytherin.

Còn có tên Flint chết tiệt, cư nhiên lại đề nghị hai đứa trẻ kia gia nhập Quidditch, gia nhập Quidditch làm cái gì, sao ta có thể bảo vệ tốt nó trong lúc đấy được.

P/S: Cảm tạ Merlin, đứa trẻ kia không có việc gì, nó vẫn sống tốt trước mặt ta, thậm chí còn

vui vẻ xử lý nguyên liệu Độc dược trong hầm.


Ngày 31 tháng 10 năm 1990

Vì sao trong Hogwarts lại có quái vật? Sao lại xuất hiện trên hành lang về hầm Slytherin? Vì sao ông ta lại yêu cầu ta đến lầu bốn kiểm tra? Vì sao khi ta trở về yến hội lại không thấy bóng dáng của nó? Ông thật sự muốn gϊếŧ nó sao?

Dumbledore, ông không biết kiêng sợ gì sao? Ông dám mưu sát trắng trợn như vậy, bất quá lại thất bại, thấy hối hận không? Tại sao ta lại vui vẻ khi người khác gặp hoạ ư, ai bảo ông là Hiệu trưởng Hogwarts mà dám đi thương tổn người thừa kế hai học viện, nó là chủ nhân tương lai của một phần hai Hogwarts, hiện tại bức hoạ, các đồ vật trang trí và cả gia tinh trả thù ông rồi, hẳn là ông sẽ không bao giờ nghĩ ra nguyên nhân đâu.

Ta nên nói gì giờ, nói đứa trẻ kia cảnh gíác hay nói nó quá may mắn? Lại mang theo súng bên mình, nếu không lúc ta đuổi đến hẳn sẽ phải chứng kiến một thảm trạng rồi. Dù sao bọn chúng đều chỉ là học sinh năm nhất mà thôi. Nhưng sao nó lại có súng? Tuy rằng ta không quá chú ý đến giới Muggle, nhưng vũ khí nguy hiểm như vậy, đâu phải ai cũng đều có a?

Ta thật có thể bảo hộ nó sao? Chỉ biết hoảng sợ rồi khi thấy nó thì khẽ an ủi tim đang đập loạn lên. Vậy nếu có một ngày, vận khí nó không tốt, nếu có một ngày, ta đến trễ một chút, liệu có phải ta sẽ gặp cảnh giống cái đêm hơn mười năm trước không?

Không! Tuyệt đối không thể, Lily đã không còn, Lord cũng biến mất, ta tuyệt đối không để nó có việc gì, tuyệt đối không.

Ngày 10 tháng 11 năm 1990

Lại một lần nữa, lại một lần nữa a, Merlin, trừng phạt của ta vẫn chưa chấm dứt phải không? Vì cái gì, mỗi lần ta chỉ có thể trơ mắt nhìn đứa trẻ kia đảo qua cửa Địa ngục mà lực bất tòng tâm. Lần này, điều duy nhất ta có thể làm, là dùng bùa phòng hộ với nó, tận lực ngăn cản hai trái Bludges kia, ngoài ra, không còn gì nữa. Bởi vì nó đang bay cao trên trời, bởi vì đây là trận Quidditch, bởi vì ta là một giáo sư, chết tiệt, phù thuỷ sao phải thích Quidditch làm gì, cái trò cưỡi chổi này có gì hay sao?

Trong mắt mọi người chỉ có Quidditch sao? Chẳng lẽ mắt bọn họ đã bị lủng, không ai thấy Potter chết tiệt bị Bludges công kích sao? Chết tiệt, là ai chỉ huy hai quả cầu kia, theo như luật Quidditch, trước khi vào trận không ai được tiếp xúc với trái Bludges mà, phù thủy bình thường tuyệt đối không có năng lực đấy.

Quirrell, Dumbledore, hai người kia, ai là người muốn mạng nó? Hay là cả hai? Nhưng mấy đứa trẻ này nói chuyện ở trong thư viện không biết dùng bùa yên lặng sao?

Bất quá, nó nói tin tưởng ta, tin tưởng ta vô điều kiện, tin tưởng một người đã phản bội chủ nhân của mình, Merlin a, điều này là thật sao?

Cho dù là đang nghe lén lút, lời của nó khiến ta đột nhiên muốn rơi lệ, có người tin tưởng ta, thật tốt quá. Cảm tạ Merlin.
« Chương TrướcChương Tiếp »