Chương 61: [ABO] Turning Back [2]

2.

Tuổi trẻ, chính là khoảng thời gian phóng khoáng tự do nhất, bởi vì thanh xuân nở rộ chính là thời khắc tươi đẹp hơn bất kỳ cái gì, đủ khiến người ta mải mê đuổi theo nguyện ước của chính mình, nhiệt huyết dâng trào không gì có thể phá bỏ.

“Ca. . .a. . .”

Thiếu niên khẽ thốt lên, âm thanh mỏng manh yếu ớt hòa vào vị phấn hồng trong hơi thở, con ngươi đẫm lệ uông uông tràn ngập hương diễm, toàn thân tú sắc khả xan tản mác một loại phong tình mê mẩn làm người ta không thể dời tầm mắt. Thiếu niên ôm lấy cái đầu tóc bù xù đầy mồ hôi đang gặm cắn trên ngực mình, uốn cong thắt lưng nhỏ nhắn hưởng thụ tư vị được đầu lưỡi chăm sóc khắp nơi trên da thịt, cơ thể bày ra tư thế mời mọc gợi cảm, du͙© vọиɠ mê người cùng kí©h thí©ɧ của tuổi trẻ đều được cậu phát huy triệt để. Cảm giác ướŧ áŧ nhớp nháp cùng nóng rực cháy bỏng mạnh mẽ đoạt lấy tinh thần cậu, thiếu niên rên lên vụn vặt từng tiếng, nghênh hợp săn đón nhịp nhàng theo từng động tác của người phía trên, bắp đùi trong từng trận co rút tê dại đến không nói nên lời, chỉ có thể theo bản năng không ngừng cọ xát thắt lưng người kia, truy cầu kɧoáı ©ảʍ kích động cực độ.

“Um..” Thiếu niên mở miệng để đầu lưỡi bá đạo càn quét trong miệng cậu, khớp hàm bị cạy mở, lưỡi bị buộc cùng nhau nhảy múa, nhiệt độ cơ thể nhanh chóng tăng cao hơn, ngay cả hành động cũng sắp lâm vào mất khống chế. Cậu nhắm tịt mắt, hàng mi run rẩy ướt đẫm nước mắt sinh lý, hạ thân bắt đầu kịch liệt lắc lư, câu dẫn hắn gia tăng tốc độ. Thứ chôn trong người cậu càng lúc càng trướng lên, hình dạng cùng kích thước đều ưu việt xuất sắc, sức nóng mãnh liệt lan tràn như thể thiêu đốt cậu tan thành tro bụi, khiến cậu hưng phấn co rụt phía dưới, phát ra âm thanh nhóp nhép da^ʍ mỹ.

Cảm nhận dị vật run mạnh, động tác tiến xuất có chút thô bạo, cậu cười thầm một tiếng, ra sức kẹp chặt nó, nhưng hắn vẫn như cũ kiên quyết muốn lui ra.

Roy giương đôi mắt đầy nước nhìn Karry thở dốc trầm trọng, ‘phốc’ một tiếng kéo cự vật ra ngoài, mị thịt bị kéo tham lam dính chặt vào côn ŧᏂịŧ, xuân thủy ồ ạt phun tung tóe xung quanh. Cậu biết hắn sắp ra, liền bất chấp trèo lên người đè hắn xuống, nhắm ngay côn ŧᏂịŧ dữ tợn đầy gân tím đỏ hạ thắt lưng ngồi xuống, da^ʍ huyệt căng ra đói khát nuốt lấy côn ŧᏂịŧ, bắn nước nhầy nhụa trơn tuột.

Điểm mẫn cảm bên trong bị nghiền nát, kɧoáı ©ảʍ như điện rùng rùng giật cậu hét lớn, hai chân nhũn ra vô lực buông thõng, đầu óc sớm đã bị vυ"t đến chín tầng mây xanh, lúc này trong đầu trống rỗng không thể nghĩ ngợi. Roy nức nở rên la, lắc đầu liên tục nói năng lộn xộn:

“Ư. . .ca, sướиɠ quá. . .ca. . .! Hm a a a!! Em chịu không nổi, chịu không nổi. . .!”

“Ôh. . .dùng sức thao cái mông nhỏ của em. . .! A! Hảo sảng khoái. . .! Ca a a a!!!”

“Em muốn anh bắn bên trong.. .!” Roy thở hổn hển, phóng túng cử động eo để cự vật đỉnh lộng nhiều góc độ: “Ca, ở bên trong em đi. . .”

“Không được.” Karry cố gắng giữ nốt tia lý trí cuối cùng, gân xanh nổi lên mu bàn tay nắm chặt chứng tỏ hắn sắp nhẫn đến cực hạn. Tiểu Omega không ngừng cưỡi trên người cọ xát câu dẫn hắn, còn cố ý rêи ɾỉ nỉ non ý đồ quật ngã hắn, Karry thực sự không biết làm sao chống lại cậu.

Roy càng tới thời điểm bắn tinh càng bạo gan, điên cuồng ở trên người anh nâng lên hạ xuống, thân thể đầy vị khıêυ khí©h đong đưa da^ʍ hóa, ủy khuất khóc lóc: “Muốn cùng anh. . .ư. . mau bắn cho em, ca. . .!! Em muốn của anh, em muốn sinh con cho anh. . .”

Tiếng gõ cửa thình lình vang lên khiến Karry giật nảy, cứng đờ cả người, qυყ đầυ cực đại bên trong da^ʍ huyệt phồng lớn, hùng dũng oai vệ đầu hàng.

Một lượng tϊиɧ ɖϊ©h͙ lớn nóng rực tống thẳng vào tuyến tiền liệt khiến Roy chịu kí©h thí©ɧ đến mê muội, a a rên la sảng khoái, cương người thẳng tắp một chút rồi cũng tiết ra.

“Karry? Roy?” Vương Nguyên nhẫn nại gõ gõ cửa phòng, bên trong không có động tĩnh gì, daddy không khỏi nghi hoặc gõ thêm vài cái: “Mở cửa ra cho daddy nào?”

“Hai đứa nó vào trong ấy bao lâu rồi?” Baby ở phía sau khẽ đẩy kính một cái, vẻ mặt có chút âm lãnh làm Vương Nguyên hơi bất đắc dĩ, lắc đầu: “Chắc là ba tiếng đi?”

“Nhà cậu có chìa khóa dự phòng không?”

“Từ từ Baby. . .”

Baby đại nhân ‘rầm’ một phát đá văng cánh cửa, đập vào tai là âm thanh hi hi ha ha của hai đứa trẻ đang ngồi xem TV, hai đứa cùng chui vào một cái chăn, mồm ngoác tận mang tai còn nhai snack đến quên trời quên đất. Trên màn hình TV đặc tả một tên nhóc leo ống khói rơi xuống bị than đen thui quệt đầy mặt, thế là hai tên nhóc lại phá lên cười như táo được mùa.

Thấy hai daddy lăng lăng nhìn mình, cặp trúc mã ăn ý nhai rộp rộp, cười hỏi: “Hai người có muốn cùng xem không? Ô ô ô hài chết đi được, xem tên ngốc kia dùng súng ngược kìa, đầu nở hoa rồi. . .”

Vương Nguyên run rẩy, xem phim đánh đấm ầm ầm cư nhiên có thể cười đến mức không nghe thấy tiếng gõ cửa?

Baby trông có vẻ đáng sợ hơn, nhìn chằm chằm sắc mặt của tiểu Omega nhà mình, ý vị thâm trường hỏi: “Sao mặt con hồng thế?”

“Đương nhiên là vì snack cay a!” Roy đúng lý hợp tình nói, huơ gói bánh trên tay: “Daddy có muốn thử không?”

“. . .Bỏ đi.” Trên đời này Baby hận nhất là ớt cay! Y đẩy đẩy kính, thấy không có gì quái lạ mới hừ nhẹ một tiếng, dặn dò Roy mau về nhà, Omega thì đừng có lêu lổng nhiều quá kẻo không gả được ra ngoài. Vương Nguyên giật giật mí mắt, nhớ không lầm thì ngày xưa cậu cũng từng bỏ nhà ‘theo zai’ như vậy mà hả? Cố xua đi cảm giác dở khóc dở cười, Vương Nguyên đóng cửa tiễn Baby về, làm như không có chuyện gì tiếp tục nấu cơm.

Lúc nãy quá sơ suất bị cậu dụ hư, không biết tình hình bên trong thế nào, Karry có chút hồi hộp đem ngón tay vói vào trong tiểu huyệt để dịch lỏng rót ra, cứ sợ cậu vì nó mà cảm mạo thì hắn đau lòng chết luôn. Cửa vừa khép lại khoảng vài giây, tiểu Omega như bạch tuột đeo bám lên người Alpha, ánh mắt mị mị chớp một cái, dâng lên đôi môi mềm mại ngọt ngào hơn kẹo. Cậu cùng hắn chỉ mặc mỗi áo, thân dưới giấu trong chăn vẫn còn phát nhiệt liên tục, chỉ mới một chút mà cậu đã chống đỡ không nổi, hậu huyệt được ăn uống nếm qua vị ngon liền cơ khát co khép, nước chảy ướt đẫm ga gường, cộng thêm tϊиɧ ɖϊ©h͙ hắn vừa tiết ra ban nãy tạo thành một mảnh hỗn độn loạn thất bát tao. Karry vừa sủng vừa vô lực ôm cậu, muốn nói hay là chúng ta tạm dừng tại đây thôi, sự tình này nếu tiếp tục có khi lại bị nghi ngờ. Nhưng tiểu Omega đang hưng trí bừng bừng nào có nghe thấy, tinh thần sung mãn đem cái mông nhỏ đặt lên bụng hắn, di tới di lui khiến cho dịch Omega dính đầy người hắn, quả thật so với hồ ly tinh chuyên hút dương khí của người ta còn nguy hiểm hơn.

“Ca, anh thật mạnh mẽ.” Roy chôn đầu trong lòng Karry cười nắc nẻ, thò tay nghịch ngợm cầm lấy vật hình trụ đang có xu hướng ngẩng cao đầu, hôn lên một cái: “Sau này em nhất định nhất định nhất định phải gả cho anh!”

Karry hít sâu một hơi, cứng ngắc nói: “Em xuống trước. . .đã. . .”

“Không. . .Um. . .” Cậu thè lưỡi liếʍ một cái, sau đó ngậm luôn đầu nấm vào miệng. Karry vội vàng kéo cậu ra, Roy thuận thế cười khẽ, nhào lên người hắn.

Đợi cho đôi tình nhân nhỏ điên cuồng xong xuôi, tiểu Omega thỏa mãn nằm lăn trong chăn ngủ say, hoàn toàn không có ý thức tự mình đi về nhà. Không nỡ đánh thức cậu, Karry đành tự mình sang giải thích cùng Baby, tùy tiện bịa ra một lý do có vẻ khá hợp lí, không thấy Baby có dị nghị liền thở phào nhẹ nhõm chạy về nhà.

Tiến sĩ Baby cười lạnh một cái, tưởng ta không nghe ra mùi con trai trên người mi hả thằng oắt ranh! Đoán chừng tối nay nhóc con xui xẻo này sẽ bị con trai Omega của mình quấn riết suốt đêm, Baby nghĩ nghĩ, gọi hai phu phu Vương Tuấn Khải đến.

Bốn người lớn ngồi quanh bàn tròn, thần sắc có chút nghiêm trọng.

“Nghe nói lệnh truy nã X+ đã phân bố toàn ngân hà?”

“Đúng vậy, trừ lỗ đen vũ trụ ra thì không một hành tinh nào tránh khỏi tai mắt của liên minh.”

Josua không khỏi siết chặt tay Omega nhà mình một cái, lo lắng nói: “Hiện tại liên minh chắc chắn đã tìm được phương pháp nhận dạng X+, hay là hai người cứ trốn đi trước đã…”

“Còn hai đứa nhỏ thì sao? Chúng nó cũng là X+.”

“Dù sao cũng đã cải tổ gene, không giống mẫu DNA mẹ của X+ thuần chủng, tạm thời có thể che giấu thân phận giúp tụi nhóc.” Baby nhíu mày: “Như tôi và Vương Tuấn Khải có thể dùng dịch ức chế đổi thành Beta tránh bão một hồi.”

Vương Tuấn Khải vẫn im lặng, đột nhiên lên tiếng: “Chuẩn bị sẵn một phi thuyền thức ăn, nếu phát sinh dị biến chúng ta lập tức rời khỏi đây.”

Vương Nguyên bất an nhìn anh, liền bị anh ôm vào lòng, trước mặt người khác không kiêng nể gì hôn tới hôn lui. Joshua nhìn cảnh này thành quen, cũng học đòi nhà người ta vồ tới chụp lão bà của mình, đáng tiếc bị đá văng ra ngay tức khắc. Như vậy cũng chưa tính đi, nghe nói tối nay còn phải ngủ sofa!

Joshua đáng thương cắn cái gối đứng trước cửa phòng nhìn Baby và Vương Nguyên đang nói chuyện phiếm đến vui vẻ, lại nhìn Vương Tuấn Khải mặt than vạn năm không ừ hử chịu chung số phận với mình, nhất thời bi phẫn đến khóc không ra nước mắt.

“Hai Omega thì có chuyện gì mà nói a. . .”

Baby bấm nút, cánh cửa tự động đóng sầm một cái, ngăn cách bản mặt cái tên lão công ngốc nhà mình lại. Có thể là chuyện gì? Đương nhiên là chung thân đại sự của sấp nhỏ!

“Kết hôn sao? Nhưng bé Roy còn chưa trưởng thành. ..” Vương Nguyên hơi bất ngờ, cậu chỉ tưởng đầu tiên phải cho hai đứa chính thức công khai trước chứ.

“Còn muốn công khai đến mức nào nữa?” Mười mấy năm qua chẳng lẽ không đủ rõ ràng?

“Bé Roy còn nhỏ như vậy a. . .”

“Ngày xưa không phải cậu mười sáu tuổi đã có Karry sao.”

“. . .khụ khụ. . .”

“Hơn nữa, tôi xem. . .” Baby nhíu mày: “Kỳ phát tình của Roy cũng sắp đến rồi.”

“Chúng ta phải chuẩn bị như thế nào. . .?”

“Ừm, chắc không cần dạy cho nó mấy cái chuyện kia đâu nhỉ. . .”

Hai daddy đã có qua một đời con xấu hổ nhìn nhau, một người đỏ bừng mặt, một người vờ bình tĩnh nhưng vành tai hồng thấu.

Lại nói, người mà bọn họ đang bàn đến, hiện tại đang học con rắn không xương quấy rối người ta, không ngừng quyến rũ Alpha đè mình xuống.

“Ân. . .nơi này, nơi này, còn có nơi này. . .” Roy nằm úp sấp trên giường, híp mắt thỏa mãn vì được ai đó xoa bóp massage, sung sướиɠ đến lỗ chân lông giãn nở thả lỏng: “Đúng, chính là chỗ đó. . .A~ thực dễ chịu. . .”

Alpha tiểu bằng hữu cặm cụi nghiêm túc đấm lưng cho lão bà, còn vô cùng chính trực hỏi: “Còn nơi nào không thoải mái?”

“Nhiều lắm. . .” Roy thở dài, ngồi thẳng dậy kéo tay anh đặt lên người mình vuốt ve, dẫn dắt bàn tay chạy dọc lên đầṳ ѵú sưng tấy, yêu nghiệt phả ra hơi thở nóng rực: “Em ngứa. . .”

Karry nuốt nước bọt, muốn rút tay về lại bị xúc cảm mềm mại co dãn làm cho tê rần, theo bản năng bóp nhẹ một cái, sa đọa.

“Bên trong cũng ngứa.. .vừa ngứa vừa ướt. . .còn rất khó chịu. . .Ca, anh giúp em nha. . .”

“Ừm, ờ, ừm. . .”

Bóng người dán chặt vào nhau lay động, phản chiếu lên tấm mành cửa mờ nhạt, bị Joshua thấy được.

Joshua: “Oa! Bảo bối nhà tôi thực con mẹ nó ‘mãnh’! Cư nhiên dám cùng con cậu đấu tay đôi! Nhìn xem, đánh nhau quá kịch chiến, ai dô không biết có đau không a???”

Vươngg Tuấn Khải: “. . .Chắc là không.”

Joshua: “Sao cậu biết, năm xưa cậu đánh tôi đau gần chết!! Con tôi hiện tại còn là Omega, không thể cùng Alpha trâu bò chúng ta so đo!”

Vương Tuấn Khải (khinh thường): “Bọn họ còn có vũ khí lợi hại hơn nhiều.”

Joshua (nghi ngờ): “Sao tôi chưa nghe qua???”

Vương chuẩn tướng lười đáp, có chút đăm chiêu quay đi.