- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Cổ Đại
- Canh Cua Viên 1 [Khải Nguyên]
- Chương 45: Silent Love [1]
Canh Cua Viên 1 [Khải Nguyên]
Chương 45: Silent Love [1]
1.
Hãy đến với câu lạc bộ High N của chúng tôi, phục vụ tuyệt vời, ưu đãi siêu việt. Ở High N, bạn có thể tìm thấy những giây phút xóa đi bóng ma cuộc sống, mang bạn tới với con đường tươi trẻ sáng lạn. với năm phút trò chuyện cùng các chàng trai ở High N, tinh thần bạn chắc chắn sẽ được thư giãn, liệu pháp tâm lý này tuy được áp dụng ở các câu lạc bộ chăm sóc khách hàng khác, nhưng chỉ ở High N bạn mới cảm nhận sự riêng biệt mà chúng tôi tạo ra. Chỉ có ở High N!
High N Club đúng chín giờ mở cửa, ánh đèn LED sáng bừng trên bảng hiệu, không khoa trương cũng không lòe loẹt bắt mắt, lại khiến người khác cảm thấy hứng thú dị thường. Là kẻ trong giới đều biết High N là một G club, mà ở G club thì chuyện gì cũng có thể xảy ra. Bất quá nghe nói tài sản này thuộc về quyền sở hữu của lão đại hắc đạo, không có việc gì đừng tùy tiện chọc vào vảy ngược của hắn, bằng không hậu quả không tưởng tượng nổi.
Ở đại sảnh ghi danh, một chàng trai mặc đồng phục nhân viên tiếp tân, nghiêm túc ngồi trên quầy mở laptop xem phim. Có người đi ngang qua thấy mặt mày cậu ta thản nhiên như không, bèn cười đùa: “Thế nào, hôm nay lại có phim mới à? Xem tốt không?”
“Ừm. Cũng không tồi, tạm chấp nhận, kiểu chơi đùa này thực sự rất kí©h thí©ɧ, chẳng qua xem thì xem, không học theo nổi.”
Người nọ hiếu kỳ nheo mắt thò đầu vào màn hình, vừa nhìn được cảnh tượng diễn ra trong laptop liền co rút khóe miệng, mí mắt giật giật á khẩu không thốt nên lời.
Chỉ thấy một thiếu niên xinh đẹp trần trụi nằm úp sấp trên sàn nhà, hai tay bị trói cứng, đầu chạm đất, thắt lưng và mông lại vểnh cao để lộ nơi tư mật phấn nộn màu đỏ tươi ướŧ áŧ đang ngậm lấy dương cụ giả vừa sần sùi vừa thô to dữ tợn. Hai chân thiếu niên không ngừng run rẩy, không chỉ bởi vì tần suất dao động của đồ chơi tình thú quá nhanh, mà còn do hai điểm nổi đáng thương trước ngực thiếu niên bị gắn hai cái kẹp rung hình quả dâu tây không ngừng chấn động bóp nắn tiểu đầṳ ѵú, chấn đến mức nó phình to trương phồng trông như cái bánh bao nhỏ mềm mại. Thiếu niên mặt mũi phiếm hồng, đôi môi đỏ hồng diễm lệ phun ra nhiệt khí câu nhân hoặc chúng, hai chân tách rộng để lộ vật nhỏ đang đứng thẳng. Bao bọc vật nhỏ là một sợi dây gai cao su nối liền cùng linh khẩu, chỉ cần giật sợi dây gai một cái, kí©h thí©ɧ từ lỗ nhỏ truyền tới sẽ khiến thiếu niên tê dại run rẩy, nước từ sau cửa huyệt ứa ra chảy dọc xuống đùi, vô cùng da^ʍ mỹ.
“Đang giờ làm việc mà dám xem phim abc sao. . .” Đối phương thật không biết phải nói gì, thấy Trương Phàm làm ra vẻ ‘có ý kiến?’ liền tự động chuồn thẳng, không dám hó hé tiếng nào.
Lúc Lâm Kinh Vũ bước vào, bên trong tai nghe đang truyền ra tiếng hét chói tai của đương sự khi đạt cao trào, mà thiếu niên đáng yêu trong phim đang mềm nhũn câu lấy thắt lưng của người phía trên, ra sức nâng cái mông phóng đãng cọ xát sỉ mao nam nhân, tinh bắn ra càng nhiều cậu ta càng lãng kêu, đói khát nghênh hợp cùng nam nhân.
Quả là phim ảnh đáng sợ.
“Em lại không nghe lời anh nữa.” Lâm Kinh Vũ quản gia nghiêm túc gập laptop lại giữa lúc Trương Phàm đang xem chăm chú, khiến cậu không thể không ngẩng đầu lên trừng anh một cái: “Anh thật phiền!”
“Đã nói là không được xem mấy cái loại phim này.” Kungfu Panda, Zootopia, Batman rồi Avengers cứu thế sao không coi?
“Đây là chức nghiệp a chức nghiệp của em a!” Trương Phàm bất mãn giật đồ lại: “Ngoài việc đứng ở đây hướng dẫn khách hàng, em còn phải truyền đạt một vài kiến thức tình thú cho các thiếu gia biết không!”
“Nhưng không phải High N không hoạt động về phương diện kia sao?”
Trương Phàm biết anh nói ‘phương diện kia’ là chỉ về việc gì, chỉ nghiêng đầu đáp trả: “Có muốn hay không là do bản thân các thiếu gia quyết định, bổn phận của em là chỉ lối cho họ. Hết!. . .A! Tiểu Nguyên!! Khải đại thiếu đã chờ cậu lâu rồi đó, mau vào đi!!”
Lâm Kinh Vũ nghe được ba chữ ‘Khải đại thiếu’ liền sửng sốt, dư quang khóe mắt liếc thấy một thanh niên anh khí xinh xắn vừa bước vào, liền đăm chiêu sờ sờ cằm.
Khải đại thiếu là anh trai cùng cha khác mẹ của thiếu gia Roy, bình thường luôn ở nước ngoài hoạt động kinh tế, tiền kiếm về mỗi năm đủ đè chết cả đám người hầu nhà bọn họ. Có điều vị này trước giờ âm trầm ít nói, không nghĩ tới bây giờ lại phóng khoáng như vậy? Chậc chậc, nếu biết cả hai thiếu gia cùng lui tới chỗ này phỏng chừng Vương lão gia chủ tức hộc máu chết luôn.
Người được gọi là ‘Tiểu Nguyên’ mỉm cười đập tay high-five cùng Trương Phàm, dung mạo dương quang sáng lạn mười phần thuần khiết, chìa ra một tờ stick --- Giúp tôi mở nước nóng phòng 157 được không?
Trương Phàm biết cậu là du học sinh từ Singapore sang, không có nhiều tiền, ban ngày đi học buổi tối còn phải đi làm thêm nhiều việc, liền vội vàng gật đầu, so với lúc nhìn thấy Lâm Kinh Vũ còn vui vẻ hơn. Lâm quản gia dĩ nhiên không có rảnh đi ăn dấm chua giữa hai tiểu thụ, trong lúc chờ Trương Phàm xử lí, anh quang minh chính đại đánh giá Vương Nguyên, sự lịch thiệp vốn có của một người quý khí không khiến cậu chán ghét, ngược lại còn tặng cho Lâm Kinh Vũ một nụ cười xã giao.
“Khải đại thiếu cùng cậu có quan hệ gì?”
Vương Nguyên nghĩ nghĩ, viết --- Chỉ là bạn tri tâm thôi.
“Thật sao? Tốt quá, trước giờ Khải đại thiếu rất kén người lạ, tôi chăm sóc cậu ấy từ năm mười tuổi đến giờ vẫn không thấy cậu ấy quá để ý ai.”
Thời gian thay đổi con người mà. --- Vương Nguyên mỉm cười, không mặn không nhạt, lại có ý tứ sâu xa. Lâm Kinh Vũ phức tạp trông theo bóng lưng Vương Nguyên biến mất trên lầu, không khỏi suy ngẫm.
Khải đại thiếu là một kẻ lãnh khốc băng hàn so với gấu bắc cực còn lạnh hơn. Nhưng nếu dùng từ chính xác, thì phải là muộn tao. Đại thiếu không quen biểu lộ cảm xúc, là bởi vì, hắn làm không được. Rõ ràng là lo lắng cho ba ba cùng em trai, lúc gặp lại trương ra cái mặt cương thi cá chết, hỏi ai mà biết được.
Nhưng mà, cái cậu tên Vương Nguyên này thanh quản bất tiện hay . . .bị câm?
. . .
Vương Nguyên xả hết bọt trên người xuống, bong bong xà phòng trượt dài trên cơ thể trẻ trung, dòng nước ấm len lỏi qua đám bọt bóng, mơn trớn da thịt trơn nhẵn vừa mềm mại co dãn vừa có sự dẻo dai của con trai. Cậu nhắm mắt vuốt ngược mớ tóc mái ra phía sau, liền cảm giác một đôi bàn tay vòng qua người mình.
"....” Vương Nguyên tựa vào l*иg ngực người phía sau, hai mắt khép hờ một bộ dáng hưởng thụ, từng nơi từng nơi trên người cậu đều cảm nhận được bàn tay người kia chạm đến, nhiệt dục nhen nhóm dần dần hình thành. Đôi tay chu du giữa làn nước ấm áp, đυ.ng đến xương quai xanh, đυ.ng đến cái rốn nhỏ, tiếp tục vuốt ve xuống dưới, tóm lấy vật đã bán cương nằm im lặng bên dưới.
Vương Nguyên rất nhanh bị kí©h thí©ɧ thở dốc, vật nhỏ nằm trong tay người nọ mặc hắn xoa xoa lại sờ sờ, từ gốc đến ngọc đều nếm trải cảm giác ma sát sinh ra lửa, từng thớ tế bào đều bị chọc nở ra, ngay cả qυყ đầυ mẫn cảm cũng không thoát khỏi số phận. Cậu vô thức tách rộng chân để người kia làm việc thuận tiện, cánh mông căng tròn còn tích nước rung rung thật lâu, hoa cúc hé ra hợp lại xinh đẹp vô cùng, lộ rõ thịt huyệt hồng nhạt đang cần được an ủi. Vương Nguyên nhổng mông cọ cọ hạ thân người phía sau, cảm xúc da thịt kề cận khiến cậu hưng phấn lên, không khỏi tìm kiếm thứ cường ngạnh từng làm mưa làm gió trong người mình – nắm lấy, chen vào giữa khe mông ma sát.
Người phía sau tóm lấy tuýp thuốc trên kệ, thuần thục bôi lên hoa cúc cơ khát. Ngón tay mang theo thuốc mỡ trơn tuột cứ chọc tới chọc lui tại nơi kia khiến Vương Nguyên miệng khô lưỡi khô, đôi mắt ngây ngốc mơ màng nhìn tuấn nhan có chút lạnh lùng của Vương Tuấn Khải, chờ hắn đem gel trơn bôi lên cự hành xong liền áp người lên tường, hai tay cậu tách cánh mông sang hai bên, ánh mắt mời gọi, phơi bày mỹ cảnh khiến người khác hô hấp dồn dập. Nhiệt độ từ bên trong làm thuốc mỡ nhanh chóng tan chảy, Vương Tuấn Khải không lưu tình đẩy mạnh cự hành vào bên trong sâu nhất, máy móc lặp lại động tác ra ra vào vào.
Bọn họ luôn như vậy, có lẽ là do khoảng cách giữa khách hàng và người bán bao giờ cũng thế đi.
Đầu tháng ba năm nay, Vương Nguyên đăng ký ghi danh ở High N, cổ họng có vấn đề nên chỉ làm bồi bàn mà không tham gia vào hạng mục trò chuyện giảm stress, không ngờ đυ.ng phải Vương Tuấn Khải. Khi đó hắn chỉ là một thành viên trong nhóm người kéo đến đây chơi, sau khi kết thúc buổi trò chuyện còn bị lôi kéo đi KTV một phen, bản tính lạnh lùng nên luôn ngồi trong góc khuất, đèn ở KTV nhấp nháy không nhìn ra ai là ai. Vương Nguyên vốn dĩ muốn sớm kết thúc công việc để còn về nhà học bài, nào ngờ giải tán xong tiểu đội liền bị đẩy vào một phòng.
Cậu không muốn làm việc này, cho nên cường liệt từ chối, yêu cầu người đàn ông kia không được vi phạm vào điều khoản, nhưng người kia rõ ràng đã say, sức lực mạnh khủng khϊếp, còn ép cậu một chai rượu đỏ lớn, hiển nhiên đã chuẩn bị sẵn từ đầu. Vương Nguyên có lẽ cũng bị rượu vào loạn tính, bạo gan đánh đấm tới tấp vị tinh anh kia, đánh đến mức đối phương sưng thành đầu heo gục xuống sàn mới loạng choạng ra ngoài, tìm một phòng trống tẩu thoát.
Nhưng là, khách sạn KTV hôm đó rất đông, ma xui quỷ khiến thế nào lại chui nhầm vào phòng Vương Tuấn Khải.
Vương Nguyên không nhớ rõ tình tiết tiếp theo ra sau, chỉ biết hình như hai người bọn họ hình như rất kịch liệt, sau khi nhìn rõ mặt mũi Vương Tuấn Khải, Vương Nguyên hoảng hốt không ngừng.
Có lẽ hắn không biết cậu, nhưng cậu thì khác.
“A. . ah. . .” Tiếng nức nở khe khẽ trong cổ họng đã lâu không sử dụng có hơi đau, nhưng cậu không kìm được.
Vương Nguyên vểnh mông nghênh đón đòn tiến công mãnh liệt của hắn, tư thế phía sau khiến hai người sít sao khít chặt, cái mông nhỏ không biết xấu hổ của cậu còn cố gắng nâng cao, cực lực mυ"ŧ mát lấy cự hành đâm chọc bên trong mình, nước trào ra liên tục, âm thanh ‘ba ba’ vang dội khắp nơi. Cảm giác liên tục bị xâm phạm bởi hắn làm cậu rơi vào mê vong, lắc lư người chủ động cầu hoan, tràng đạo co rút bày tỏ sự âu yếm, dịch lỏng phân bố ra ướt đẫm hạ thân, làm cho cự hành ra vào càng thêm hung hãn.
Vương Nguyên đưa tay đỉnh lộng vật giữa hai chân mình, nhắm mắt cương cứng người bắn ra ngoài. Tiếng rêи ɾỉ của cậu rất nhỏ, cơ hồ là bị chèn ép giữa gối đầu, nhìn thấy chính mình tiết ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ thì có chút xấu hổ đỏ bừng mặt, tiếp nhận từng đợt công kích dịu dàng từ người phía trên. Vương Tuấn Khải đột nhiên lật cậu lại, cự hành nghiền nát đè ép trong điểm mẫn cảm làm cậu suy suyễn bám lấy hắn lắc đầu, đến khi nhục tràng bên trong một lần lại một lần bị cự long đâm sàng xay giã đến mù mịt, hai chân cậu bị gập thành hình chữ M. Vương Nguyên qua làn nước mắt nhàn nhạt thấy được vật thô dài liên tục đâm rút trong cửa huyệt, thân thể run rẩy hưng phấn uốn éo. Nghĩ tới vật kia cắm trong người mình XXOO, Vương Nguyên thở hồng hộc vươn tay ôm cổ hắn, ra sức vặn vẹo da^ʍ huyệt lấy lòng hắn, xuân thủy dinh dính tràn xuống chứng tỏ cậu đang rất kí©h thí©ɧ.
Cậu không biết vì sao từ ngày ấy Vương Tuấn Khải lại đến tìm mình, nhưng như vậy không phải rất ấm áp sao? Có lẽ là do hắn muốn thân thể cậu, nhưng điều đó không quan trọng.
Chỉ cần được gặp hắn, là đủ rồi.
- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Cổ Đại
- Canh Cua Viên 1 [Khải Nguyên]
- Chương 45: Silent Love [1]