Chương 34

Nguyễn Ý Tri trong chốc lát không dám tin lần này mình lại may mắn đến vậy, chẳng lẽ đây chính là cảnh “khổ tận cam lai” trong truyền thuyết?

Trong quá trình rút thẻ, có rất nhiều người mê tín, chẳng hạn như nếu lần rút 10 lần đều toàn thứ tệ, thì lần sau có thể sẽ có may mắn bất ngờ. Đương nhiên, điều này chỉ là suy đoán, nhưng không ngờ lần rút thứ hai của Nguyễn Ý Tri lại có được, bất kể thẻ bài này là gì, cậu chắc chắn không lỗ!

Dù mười lần rút trước đó chỉ có hai vật phẩm coi như tạm được, còn lại đều làm cậu khó hiểu. Nếu không phải là chính tay mình rút ra, chắc hẳn Nguyễn Ý Tri khó mà hình dung nổi câu nói kia của hệ thống: “Trong hồ thẻ có tất cả mọi thứ.” Và đúng như nghĩa đen, bất cứ thứ gì cũng có thể xuất hiện.

Ý nghĩ ấy chỉ lướt qua trong đầu, Nguyễn Ý Tri nhanh chóng tập trung vào tấm thẻ sắp xuất hiện tiếp theo, trong lòng tràn ngập mong đợi. Cậu tự hỏi đó sẽ là thẻ nhân vật hay thẻ vật phẩm. Trong suốt hai mươi lần rút trước, chỉ có thẻ nhân vật là làm cho trước mắt cậu tối sầm, chẳng lẽ thẻ bài vật phẩm thì không xứng đáng được thể hiện bằng hình ảnh? Hay là cậu chưa đạt đến mức độ vật phẩm đủ quý hiếm?

Mặc kệ, không cần suy nghĩ nhiều!

Trong lúc suy nghĩ mông lung, ánh tối dần dần rút đi, nhưng khi ánh sáng trở lại, tầm nhìn của Nguyễn Ý Tri vẫn mờ mịt không rõ ràng. Trước mắt chỉ thấy một màn sương dày đặc bao phủ.

Chưa kịp suy nghĩ thêm, cảnh tượng trước mặt vụt sáng rồi tối đi nhanh chóng. Trong khoảnh khắc đó, một trận gió thổi qua, và hình ảnh trước mắt đột nhiên trở nên rõ ràng hơn.

Trước mắt là một ngọn núi cao chọc trời đứng hiên ngang, bao quanh là sương mù lượn lờ như thể có sinh mệnh. Sương mù lưu chuyển với tốc độ đều đều, khiến cả ngọn núi càng thêm huyền ảo.

Khi Nguyễn Ý Tri còn đang ngỡ ngàng, làn sương mù bất chợt chuyển động nhanh hơn. Bỗng nhiên, một cái đầu trắng tinh xuất hiện giữa màn sương, từ từ hiện rõ ra.

Sương mù cuộn chảy nhanh chóng, một con hồ ly trắng lớn hiện lên trước mặt Nguyễn Ý Tri. Toàn thân nó phủ lông trắng như tuyết, đôi mắt hẹp dài, hút hồn đầy quyến rũ. Bốn chân có hoa văn đen kéo dài xuống tận móng vuốt, chín cái đuôi uyển chuyển vẫy nhẹ phía sau, hòa mình cùng sương mù, tạo nên vẻ đẹp vừa hoang dã, vừa kỳ bí.

Ngay khi chạm ánh mắt với hồ ly to lớn kia, Nguyễn Ý Tri chỉ cảm thấy đầu mình trống rỗng, mãi một lúc sau mới tỉnh lại.

Giây tiếp theo, hồ ly lớn phát ra một tiếng kêu dài, ánh mắt tràn đầy tò mò nhìn về phía xa, rồi nhấc chân bước về phía trước, như thể muốn nhảy xuống từ đỉnh núi ấy.

【Thẻ bài: Linh Sơn Ngọc Hồ】

Hình ảnh dần tan biến, nhưng Nguyễn Ý Tri vẫn còn chút mơ màng, cảm giác như vừa bị ảnh hưởng bởi sức mạnh của tấm thẻ. Đầu cậu cứ thấy nặng trĩu, không thoát khỏi trạng thái ngẩn ngơ đó.

Phải một lúc lâu sau, khi đã rút xong tấm thẻ cuối cùng, Nguyễn Ý Tri mới tỉnh táo lại. Cậu lập tức nhìn về giao diện rút thẻ, thấy mười tấm thẻ lơ lửng lặng lẽ quay, mắt cậu ngay lập tức nhận ra tấm thẻ với hình ảnh hồ ly vừa nhìn thấy. Cảnh tượng lúc nãy vẫn còn y nguyên trong tâm trí.

Tim cậu chợt rung lên một nhịp mạnh mẽ. “A, đây đúng là cảm giác xao xuyến rồi.”

Con hồ ly này thật sự quá đẹp, quá mỹ lệ! Hơn nữa nó còn rất lớn, nhìn có vẻ nằm trên người nó sẽ cực kỳ thoải mái. Nguyễn Ý nhìn thẻ bài Linh Sơn Ngọc Hồ với ánh mắt lưu luyến, cảm thấy như trái tim mình đang nhảy múa trong l*иg ngực. Đáng tiếc là hiện tại cậu chưa thể triệu hồi nó ra.

997 nhắc nhở: “…Ký chủ, cậu quên là vừa rồi mình còn nói thích Thử Thử sao?”

Nguyễn Ý Tri mỉm cười điềm tĩnh: “Không sao, tôi thích cả hai mà.”

997: “…” Mặc dù chỉ là hệ thống nhưng nó cũng không khỏi cảm thấy hơi ngao ngán.

Nguyễn Ý Tri nghĩ nghĩ một chút, thấy việc này cũng không có gì to tát. Thử Thử thì nhỏ nhắn đáng yêu, cầm trong lòng bàn tay chắc chắn mềm mại vô cùng. Còn hồ ly thì vừa to lớn vừa đẹp đẽ, mỗi bên có một phong cách khác nhau, mà cậu lại đều yêu thích!

Cậu chỉ là đang “yêu đều” một chút thôi mà.

Nguyễn Ý Tri hài lòng gật đầu, rồi trước tiên mở phần mô tả chi tiết của tấm thẻ bé hamster.

【Thẻ bài: Không Thử】

Độ hiếm: ★★★★

Cấp bậc: 0/4 (0/1000)

Thuộc tính: Không gian

Kỹ năng: Không Gian Chứa Bảo Bối

Hiệu quả đặc biệt: Không có

Điểm hảo cảm: 0/100

Ghi chú: Đây là thẻ bài dạng không gian, có thể mở rộng không gian chứa đựng khi thăng cấp. Sức chứa hiện tại là 3 mét vuông.

Đọc kỹ phần giới thiệu về thẻ Thử Thử, Nguyễn Ý sững sờ. “Không gian? Có phải ý là mình có không gian chứa đồ không?”

Là không gian thật sao?! Mới cấp độ ban đầu mà không gian của Thử Thử đã có 3 mét vuông, nghĩa là giờ đây cậu có chỗ để đựng đồ vật rồi!

Dù chỉ có một kỹ năng, nhưng kỹ năng của Thử Thử lại là một không gian chứa đồ – có thể cất giữ đồ đạc, tích trữ vật tư! Đây chính là không gian mà cậu vẫn luôn mong mơ ước!

Nguyễn Ý Tri nghĩ đến những túi thịt chim biến dị mà mình đã vất vả tích góp nhưng lại để mất. Cậu không khỏi thấy đau lòng, nhất là khi những miếng thịt đó chính là đồ ăn của Tiểu Thiên Hổ, giúp nó tăng điểm kinh nghiệm dù không được nhiều lắm. May mà sau đó cậu đã đút cho Tiểu Thiên Hổ những viên tinh hạch nhặt được, nếu không chắc còn tiếc đến khó chịu hơn.

Nhưng giờ thì khác rồi. Có Thử Thử, cậu có thể cất giữ vật tư vào không gian của nó, nếu có nhiều tinh hạch cũng không cần lo lắng về cách mang theo nữa. Thậm chí, với khả năng triệu hồi lập tức Thử Thử, đồ vật sẽ không có khả năng bị mất!

Quả là tuyệt vời!

Tâm trạng đang u ám vì những mất mát trước đó giờ đây trở nên sáng bừng, Nguyễn Ý Tri suýt nữa bật cười. Nhưng may mắn cậu kìm chế lại được vì đang ở trong viện nghiên cứu. Cậu không tin là căn phòng này không có hệ thống theo dõi,chắc chắn mọi động tĩnh của cậu đều bị quan sát kỹ lưỡng, nên phải hết sức thận trọng.

Nguyễn Ý Tri âm thầm vui sướиɠ trong lòng.

Sau khi bình tĩnh lại cậu mới tiếp tục mở phần mô tả chi tiết của thẻ Linh Sơn Ngọc Hồ. Dựa vào trải nghiệm vừa rồi, cậu nghĩ có lẽ năng lực của con hồ ly này khá đặc biệt, bởi vì cảnh tượng rút thẻ khi nãy đã ảnh hưởng đến cậu

Với suy đoán đó, Nguyễn Ý Tri nhấn mở phần chi tiết của thẻ bài Linh Sơn Ngọc Hồ.