Dãy núi liên miên bạt ngàn cây cối xanh tươi ướŧ áŧ, xa xa nhìn tựa như từng vòng từng vòng ngọc bích uốn lượn, ngay giữa nơi tràn ngập sức sống mãnh liệt đó, bức tường gạch đỏ kia lại trở thành màu sắc bắt mắt duy nhất."Sư phụ." Một nhóc hòa thượng với khuôn mặt tròn vo cầm lên đòn gánh, "Con đi lấy nước nha."
"Hôm nay ở lại miếu." Người sư phụ mà nhóc gọi, ấy vậy là một thanh niên, một đầu tóc đen, nhìn đi nhìn lại chẳng giống hòa thượng chút nào.
Nhóc hòa thượng gật đầu, ngoan ngoãn đi tới quỳ gối trước tượng Phật đọc kinh.
Chàng thanh niên nhìn nhóc một lúc, rồi ra khỏi miếu.
"Nhanh, bắt lấy hắn!"
"Ra tay đi, mặc kệ sống chết!"
Trong rừng cây, một người đàn ông hơn hai mươi tuổi lảo đảo chạy về phía trước, bộ quần áo màu đen đã thẩm đẫm máu vô cùng bẩn thỉu, cây trâm bị chém đứt đoạn trong lúc hỗn chiến, tóc dài buông xuống tản ra che khuất khuôn mặt tuấn tú.
Trường kiếm cầm trong tay, lúc mũi kiếm chĩa xuống đất, máu hội tụ lại chảy như suối.
Những kẻ truy đuổi đã sớm bị gϊếŧ sạch sành sanh, nhưng thanh âm đuổi gϊếŧ văng vẳng bên tai tựa như chưa từng ngừng, thúc giục người đàn ông dù có bị thương nặng vẫn phải liên tục tiếp bước.
Đột nhiên, hắn dừng lại, đẳng trước có một bóng người màu trắng đứng thẳng.
Người đàn ông chậm rãi giơ kiếm lên, đáng tiếc sức lực toàn thân đã cạn sạch, chân lảo đảo một cái, vẫn giữ tư thế cầm kiếm ngã thằng cẳng.
Đang nhìn xuống người đàn ông chính là cậu thanh niên vừa đi ra từ trong miếu, tên Thẩm Phất, mặt mày như họa, toàn thân áo trắng, càng làm nổi bật người đàn ông toàn thân màu đen đượm máu bẩn vô cùng chật vật.
"Tìm được rồi."
Kéo ra số liệu về người đàn ông: Tiêu Nhiên, Giáo chủ Thiên Âm giáo. Thiên Âm giáo chính là môn phái lớn nhất Tây Vực, lần thê thảm này Tiêu Nhiên bị Thánh nữ trong giáo phản bội, chỉ một tiếng nữa, hắn sẽ bị bắt lại, chịu hàng loạt tra tấn tàn ác. Nhưng người này mỗi lần đều có thể gặp dữ hóa lành, trong nhà tù dưới lòng đất có kỳ ngộ, trốn thoát ra ngoài, lúc rơi xuống vách núi lại có cao nhân cứu giúp.
Mỗi khi gặp khó khăn, nhất định sẽ bắt tới may mắn. Thế giới Đại Thiên, với 3000 Vị Diện, vận hành nhờ vào một hệ thống thần bí, thỉnh thoảng sẽ xuất hiện một vài BUG, sản sinh ra người có số mệnh mạnh nhất. Vận mệnh của những người này vô cùng tốt, bản thân luôn là kẻ tai họa lưu ngàn năm, tất cả những ai đắc tội bọn họ đều không thể chết tử tế. Thẩm Phật là một quan Vị Diện cao lãnh, nói thông tục chút thì chính là nhân viên dịch vụ khách hàng, dựa trên tiền đề không nhiễu loạn dòng chảy của thế giới, phụ trách xử lý những BUG này.
[Hệ thống: mấy năm nữa, Tiêu Nhiên sẽ mở ra một trận gió tanh mưa máu, Thiên Âm giáo vọng tưởng xưng bá võ lâm, tàn sát danh môn chính phái, ảnh hưởng nghiêm trọng tới sự cân bằng của thế giới, anh phải nhanh chóng.
"Im miệng," Thẩm Phất lạnh lùng chặn họng: "Tôi là khách phục, biết phải làm gì."
[Hệ thống: …]
Thiên Âm giáo có hơn vạn (10.000) người, nếu giáo chủ chết, giáo chủ mới lên ngôi vì tạo dựng uy tín, chắc chắn sẽ gϊếŧ chóc bừa bãi, thế nên không thể gϊếŧ Tiêu Nhiên.