Chương 8: Tỷ tỷ đại nhân

[Tổ tiết mục này thật sự biết chọn, mỗi vị khách mời đều rất hợp tâm ý của trẫm, ngoại trừ bình hoa nào đó. 】

【Ảnh đế kỳ cựu Diệp Khiên, ảnh hậu Lâm Vũ Dịch, cảm giác tổ tiết mục đang có suy tính gì đó 】

【Chương trình này có chút gì đó..., ngay cả tài nữ piano Mạc Tử Oanh cũng có thể mời tới, đây là lần đầu tiên cô ấy lên showbiz. 】

【Tên cặn bã nào đó ngược lại lợi hại, rõ ràng không có người này trong giới giải trí, cư nhiên còn cọ lên chuyến xe này. 】

【Cặn bã muốn nổi tiếng tới muốn điên đi?]

Trong tám vị khách mời, cho dù là Mạc Tử Oanh có nhân khí thấp nhất, fan ít ỏi cũng vượt qua năm trăm vạn.

Mà Hạ Thiên chỉ có trăm vạn, trong đó chín mươi vạn là công ty mua trước đó, còn lại mười vạn, chín vạn là anti fan, một vạn là người qua đường quên đăng xuất.

Fan chân chính, chỉ sợ họ có thể đếm được trên hai bàn tay.

Điều này cho thấy sự chênh lệch của Hạ Thiên và 7 vị khách mời khách.

Trong mắt nhiều cư dân mạng, khoảng cách giữa họ lớn hơn giữa con người và chó.

······

Tổ làm chương trình thực sự mời Hạ Thiên!

Trong một gian phòng ngủ xa hoa, Yểu Mai mặc áo ngủ lụa tơ tằm trên giường, một đôi chân dài trắng nõn gắt gao kẹp lấy chăn mỏng.

Tấm chăn mỏng che đi hơn phân nửa đường cong thướt tha của nàng, tựa như ẩn như hiện.

Hướng tổ tiết mục đưa ra lời mời Hạ Thiên, bất quá là cô thuận miệng nhắc tới, cũng không bất kỳ hy vọng gì, lại không nghĩ tới đối phương nể mặt như vậy.

Bất quá như vậy cũng tốt, chính mình cũng muốn nhìn xem mấy năm nay hắn đã thay đổi bao nhiêu, có phải còn hăng hái như lúc trước hay không.

Đó là tất cả!

Đúng vậy, không có gì hơn.

Ánh sáng điện thoại di động được chiếu sáng trên khuôn mặt của một nữ hoàng kiêu ngạo.

······

"Kẻ lừa đảo lừa đảo, đại lừa đảo!"

Trong một biệt thự cách biệt thự Hạ Thiên không xa, Chi Hồng Đậu bĩu môi đấm đá với con gấu lớn.

"Ngươi rõ ràng tên là Hạ Thiên, còn lừa ta nói tên là Lôi Phong!"

Nhớ tới chuyện ngày hôm qua, Chi Hồng Đậu liền có vẻ mặt phẫn nộ.

Nếu không phải nhìn thấy bài của tổ tiết mục chỉ sợ đến bây giờ mình còn bị lừa gạt, cho rằng người cứu mình chính là Lôi Phong!

"Hừ, chờ đi, ngày mai ta sẽ đi tìm ngươi!"

Phát tiết một trận, Chi Hồng Đậu nhào tới, ôm chặt con gấu lớn lăn lên giường.

Người ngoài khu biệt thự này không thể vào được. Thế chỉ cần rất dễ dàng có thể hỏi Hạ Thiên sống ở tòa nhà nào!

······

"Tử Oanh tiểu thư, thời gian đã rất muộn, cô nên nghỉ ngơi!"

"Được rồi, mẹ Trương!"

Tiếng đàn piano thanh lịch dừng lại.

Thiếu nữ trước cây đàn dương cầm khép nắp đàn lại, đứng dậy.

Chiếc váy dài màu xanh ngọc khiến làn da của cô như tuyết trắng.

Mái tóc dài tùy ý phiêu tán trên vai, có vẻ bồng bềnh mà mềm mại.

Đôi môi đỏ tươi khẽ mím lại, đôi mắt lắp lánh uyển chuyển như hoa đào, trong trẻo lạnh lùng mà mị hoặc.

Dưới ánh đèn dịu dàng, tựa như một gốc hoa hải đường nở rộ.

Mạc Tử Oanh đã dưỡng thành thói quen, mỗi ngày trước khi đi ngủ, đều phải chơi đàn dương cầm một hồi, đàn dương cầm đã trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống của cô.

Trước khi đi ngủ, cô lấy điện thoại ra tìm kiếm một chương trình "Đi đến những nơi có câu chuyện".

Trên thực tế, cô căn bản không muốn tham gia chương trình này, sắp xếp cho cô đi, là mẹ cô.

Điều kiện gia đình của Mạc Tử Oanh cũng không kém, bằng không làm sao có thể đi học tại Học viện Âm nhạc Hoàng gia Anh, còn bái sư nữ hoàng piano thế giới? Mẹ nàng an bài nàng tham gia chương trình này, hoàn toàn là bởi vì Mạc Tử Oanh quá lạnh lùng.

Trái tim cô chỉ có piano và âm nhạc, không có một người bạn xung quanh chứ đừng nói đến có một người bạn trai.

Con cái lớn lên, hôn nhân đại sự liền thành nỗi lo của cha mẹ.

Tuy nói Mạc Tử Oanh mới 24 tuổi, nhưng theo tính cách của cô, đời này cô độc thân đến cuối đời, khả năng làm bạn với đàn dương cầm tuyệt đối không thấp.

Vì vậy, mẹ cô buộc cô phải tham gia vào một mối quan hệ tình yêu.

Không cần phải tìm được bạn trai, ít nhất trải nghiệm cảm giác động lòng một chút, sau này nguyện ý lập gia đình cũng tốt a!

"Tám vị khách mời đầu tiên, mình là một trong số đó, điểm dừng chân đầu tiên là Tây Hàng."

"Khách mời có Diệp Khiên, Lâm Vũ Dịch, Chi Hồng Đậu, Trình Trạch Vũ, Hạ Thiên.... "

Tầm mắt lần lượt lướt qua ảnh chụp của tám vị khách mời, khuôn mặt đẹp trai mang theo nụ cười như mặt trời của Hạ Thiên đập vào mắt.

Người này có chút quen mắt a, mình đã từng thấy qua chưa?

Mạc Tử Oanh cau mày nhớ lại một chút, rất nhanh, hình tượng một người bạn cùng bàn mặc đồng phục học sinh nhưng lại khó có thể che đi được vẻ đẹp đó

Đó có phải là anh ta, bạn cùng bàn ở trường trung học, anh ta cũng tham gia chương trình này?

Trong đôi mắt lạnh lùng của thiếu nữ lộ ra một tia kinh ngạc.

······

"Đại tỷ tỷ đại nhân: tiểu tử thúi, chuyện ly hôn lớn như vậy cũng không nói với gia đình một chút, trong mắt ngươi còn có tỷ tỷ như ta hay không? (Con dao chảy máu .jpg")

"Tiểu tam tử: đại tỷ nói rất đúng, nhị ca căn bản không để chúng ta vào mắt! (Chân chó .jpg")

Trên điện thoại di động, một nhóm nhỏ chỉ có ba người đột nhiên xuất hiện thông tin mới.

Nhìn tin, Hạ Thiên đã ngồi lên xe đi Tây Hàng lộ vẻ hoài niệm.

Nhà Hạ Thiên tổng cộng có ba chị em, hắn là anh cả thứ hai, có một chị gái là Hạ Ý Tuyết cùng một cậu em trai là Hạ Tiêu.

Lúc trước cậu tốt nghiệp trung học liền đi làm thực tập sinh, cha mẹ cậu cực lực phản đối, dù sao trong mắt thế hệ của bọn họ, thành thành thật thật học xong đại học mới là chính đạo.

Chỉ vì chuyện này anh và gia đình cãi nhau rất nhiều.

Chỉ có chị gái Hạ Ý Tuyết ủng hộ anh, cũng âm thầm tài trợ cho anh, cho anh chi phí sinh hoạt, để anh theo đuổi ước mơ của mình.

Hạ Thiên đánh máy trả lời vào

"Hạ Thiên Vương: Thực xin lỗi, là ta không đúng, ta không nên gạt tỷ tỷ đại nhân, xin tỷ tỷ đại nhân tha thứ! (Hai tay ôm quyền .jpg")

"Đại tỷ tỷ đại nhân: cóc ba chân không dễ tìm, nữ nhân hai chân rất nhiều, nếu không về nhà, tỷ tỷ giới thiệu khuê nữ cho ngươi, từ ba mươi đến tám mươi, tùy ngươi chọn! Nếu tình cảm bị tổn thương nghiêm trọng, bây giờ không thích phụ nữ, bạn thân nam ta cũng không phải không có! ”

"Hạ Thiên Vương: Đa tạ đại nhân quan tâm, tiểu đệ ta còn không đến mức bởi vì một nữ nhân mà thay đổi định hướng, tiểu tam tử năm nay cũng 21 rồi, nếu không tỷ vẫn là giới thiệu cho tiểu tam tử đi!"

"Tiểu tam tử: Nhị ca nói đúng, ta cảm thấy có thể!"

"Đại tỷ tỷ đại nhân: cút, đi đọc sách đi, suốt ngày chỉ biết tán gái, không làm gì cả." (tức giận .jpg)

Hạ Tiêu bị đuổi ra khỏi nhóm chat.

"Đại tỷ tỷ đại nhân: tiểu Thiên, thật sự không sao chứ? Bây giờ không có việc làm, tiền có đủ không? ”

Ding, nhận được chuyển khoản từ chị gái đại nhân 5.000 nhân dân tệ.

Hạ Thiên trong lòng có chút cảm động, kiếp trước tuy rằng là thiên vương, nhưng là con một, căn bản không có hưởng thụ loại tình nghĩa huynh đệ tỷ muội này.

"Hạ Thiên Vương: cũng không nên xem thường em vậy, công việc thì hoàn toàn không cần lo lắng, hôm qua em mới nhận được một lời mời tham gia một chương trình!"

"Đại tỷ tỷ đại nhân: Em đã thành như vậy còn có thể nhận được lời mời? Tổ làm chương trình nào bị mù như vậy?" (Nghi ngờ .jpg)

"Hạ Thiên Vương: Cái gì, chỉ cần dựa vào khuôn mặt đẹp trai của em, cũng có khả năng có tổ tiết mục để mắt!" (Ngạo Kiều .jpg)

"Đại tỷ tỷ đại nhân: cũng đúng, bằng không làm sao có thể ăn chén cơm mềm Ngạn Khinh Ngữ này!"

Giá trị nhan sắc của cả nhà Hạ Thiên cũng không đủ tốt, nhưng sau khi có thêm anh ta, giá trị nhan sắc trung bình trong nháy mắt đã bị nâng lên một mảng lớn.

"Hạ Thiên Vương: Còn em, chị không cần phải lo lắng, em đang rất tốt, đang chuẩn bị đi du lịch, thấy không! (phong cảnh.jpg)

Hạ Tiêu tham gia nhóm chat

"Tiểu tam tử: này, vì sao chị lại đá em? " (Ủy khuất .jpg)

" Đại tỷ tỷ đại nhân: Được rồi, không sao là tốt rồi, có việc gì nhớ nói với chị! Hạ Tiêu mau lại đây rửa chén cho bổn cô nương! ”

Buông điện thoại xuống, Hạ Thiên quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ cảnh sắc nhanh chóng lui về phía sau, hai mắt dần dần mơ hồ đi.

Người thân sao, hình như cũng không tệ lắm, không khó tiếp nhận như mình tưởng tượng.