Chương 71: Nam quỷ

“Sư phụ, việc này, việc này ….. chuyện gì đang xảy ra?”

Sư phụ trầm mặt nói: “Chưởng tâm phù của bần đạo đã bị người phá hủy!”

“Phá hủy? Chẳng phải manh mối sẽ bị chặt đứt!” Phong Tuyết Hàn cũng mở miệng nói, cảm thấy có chút khó chịu.

Rốt cuộc đuổi theo lâu như vậy, bây giờ manh mối đã bị đứt, chúng ta nên tìm thế nào đây?

Nhưng sư phụ lại mở miệng nói: “Không vội, ngọn núi này có âm khí rất nặng. Tôi cảm thấy nữ quỷ kia đang ở trong ngọn núi này!”

“Được! Chúng ta lên núi tìm đi, nhất định sẽ tìm được manh mối!” Độc đạo trưởng cũng mở miệng nói.

Hiện tại, đây là cách duy nhất.

Lúc này, sau khi thống nhất, bốn người chúng tôi liền bắt đầu lên núi.

Ngọn núi nhỏ này cũng không lớn, hơn nữa âm khí của nữ quỷ cũng rất nặng.

Mọi người chỉ cần thông qua trình độ dày mỏng của âm khí mà ít nhiều cũng có phán đoán, sau đó tiến hành xác định phương vị.

Sau khi lên núi tìm kiếm khoảng 20 phút, Độc đạo trưởng cùng sư phụ đang dẫn đường ở phía trước, bỗng nhiên dừng lại, sau đó duỗi tay ngăn chúng tôi lại.

Đồng thời, sư phụ quay đầu lại nói: "Suỵt! Phía trước có động tĩnh!"

Nói xong, sư phụ và Độc đạo trưởng đều đi chậm lại, rón rén tiến tới giống như một kẻ trộm.

Tôi và Phong Tuyết Hàn đi theo ở phía sau, càng không dám bất cẩn, mỗi lần đi lên một bước, chúng tôi đều phải nhón chân.

Một lúc sau, sư phụ và Độc đạo trưởng từ từ gạt ra đám cỏ dại rậm rạp ở trước mặt chúng tôi sang một bên.

Trong nháy mắt chúng tôi gạt ra đám cỏ dại, bỗng nhiên xuất hiện hai người ở vị trí ngay trước mặt chúng tôi.

Nói cho chính xác thì đó là hai con quỷ, một nam một nữ.

Người phụ nữ đó cũng không xa lạ, chính là nữ quỷ mà chúng tôi đã một đường đuổi theo tới đây, Văn tiểu thư.

Nhưng người đàn ông còn lại, chúng tôi chưa từng gặp mặt.

Hơn nữa, càng thêm quỷ dị chính là, giờ phút này Văn tiểu thư đang quỳ gối ở trước mặt nam quỷ kia, toàn thân run rẩy, bộ dáng cực kỳ sợ hãi.

Nhìn thấy cảnh tượng này, chúng tôi đều cau mày.

Chẳng lẽ nam quỷ ở trước mắt, chính là độc thủ phía sau màn?

Nhưng tôi cảm thấy không đúng lắm! Phải giải thích như thế nào về việc tang hồn đinh được đóng ở bên trên đỉnh đầu thi thể của Văn tiểu thư? Đây căn bản không phải là chuyện mà một con quỷ có thể làm được.

Chúng tôi đều không nói chuyện, lẳng lặng tránh ở phía sau đám cỏ dại, nhìn chằm chằm vào bọn họ.

Bỗng nhiên chúng tôi nghe thấy Văn tiểu thư mở miệng nói với nam quỷ có vẻ mặt hung ác: “Tôi, đêm mai tôi nhất định sẽ cẩn thận, sẽ không làm chủ nhân thất vọng!”

Trong giọng nói của Văn tiểu thư đã lộ ra vẻ thấp thỏm lo âu, vô cùng sợ hãi nam quỷ.

“Cô đúng là đồ vô dụng! Kêu cô đi gϊếŧ vài người sao lại khó khăn đến như vậy? Còn bị người hạ chú.” Nói xong, hắn đá vào mặt của Văn tiểu thư.

Văn tiểu thư kêu lên một tiếng, trực tiếp bị đá văng xuống đất.

Nam quỷ vẫn không buông tha cho Văn tiểu thư, thậm chí còn giẫm lên mặt của cô: “Nếu không phải cô lớn lên xinh đẹp, lão tử đã sớm ăn quỷ hồn của cô để gia tăng đạo hạnh!”

Nhưng quỷ hồn Văn tiểu thư lại không dám phản bác, toàn thân run rẩy.

Lệ quỷ đáng chết, không ngờ hắn còn tàn ác hơn cả Văn tiểu thư khi đã hóa thành lệ quỷ.

Dựa theo lời nói của nam quỷ này, càng chứng minh cho những suy đoán của sư phụ và Độc đạo trưởng.

Đằng sau cái chết ngoài ý muốn của Văn tiểu thư, thực sự vẫn còn điều gì đó đang bị che giấu.

Sau khi nam quỷ dẫm lên người của Văn tiểu thư hai lần, hắn mới chậm rãi thu hồi chân: “Đứng lên, gần đây bổn đại gia rất hay nổi giận. Lại đây giảm nhiệt cho bổn đại gia!”

Vừa mới dứt lời, nam quỷ đã lộ ra vẻ mặt da^ʍ tà, giống như một con ác quỷ dâʍ đãиɠ.

Nhưng Văn tiểu thư không ngừng quay đầu lại, trên mặt lộ ra vẻ kinh hãi: “Chủ, chủ nhân, cầu ngài, cầu ngài, không cần….đừng như vậy……”

“Không cần? Cô dám từ chối bổn đại gia? Hừ! Cô thật can đảm……” Nói xong, nam quỷ liền muốn dùng sức mạnh.

Tôi thật sự nhìn không được nữa, liền muốn mở miệng.

Nhưng tôi còn chưa kịp nói, sư phụ và Độc đạo trưởng đã “vù vù” hai tiếng, liền nhảy ra ngoài.

Sư phụ tay cầm kiếm gỗ đào, hét lớn một tiếng: “Hừ, mày đúng là một con ác quỷ dâʍ đãиɠ, hôm nay bần đạo liền thay trời hành đạo, chém chết mày!”